Chương 26: Tích Trữ Củi
Nghĩ tới đây, trong lòng Từ Ninh tính có cơ hội sẽ trả nợ ân tình này.
Từ An cũng nhớ tới lúc mới đến, nói:
“Chị, chúng ta nên chuẩn bị nhiều củi lửa một chút, em nghe Kiến Dân nói, mấy năm trước trong thôn có một nhà lười lấy ít củi, không có củi làm ấm giường đất, tuyết rơi đầy núi anh ta còn lên núi nhặt củi, chỉ nhặt được mấy que còn bị lợn rừng từ trên núi đuổi theo, mông bị cắn ra một cái động, trị hết chứng làm biếng của anh ta.”
Từ Ninh nghe thấy thế cười to, sờ đầu nhỏ của cậu bé, nói:
“Được, nghe Tiểu An, chúng ta tích trữ nhiều củi chút, mùa đông làm ấm giường đất.”
Từ Ninh đặt bông phía trên sọt sang một bên, mới lấy đồ bên trong ra.
Ba miếng xương sườn, 2.5 cân thịt heo, 5 cân gạo, 5 cân mì trắng, 5 cân bột ngô, 2.5 cân mì sợi, nửa cân mộc nhĩ, 1 cân nấm hương, nửa cân táo to, 1 cân kẹo sữa thỏ trắng, hai túi sữa bột, bốn hộp trái cây, còn có một con gà, 20 quả táo…
Từ An nhìn cô lấy đồ ra nhìn đến ngây người, mãi mới nói:
“Chị, sao chị mua nhiều như vậy, chúng ta không có nhiều phiếu như thế mà!”
Từ Ninh nói: “Chị mua ở chợ đen, Tiểu An, sắp thu hoạch vụ thu, sau khi thu hoạch vụ thu đều không thể vào huyện thành. Còn nữa, khi thu hoạch vụ thu phải làm việc nặng, ăn nhiều đồ ngon mới bồi bổ được, hôm nay chị đến huyện thành thấy mấy thím đều mua.”
Nhìn thấy nhiều thím đều mua là lừa đứa bé này, người khác mua gì đều che kín mít cô không nhìn ra được, ha ha ha.
Từ Ninh bảo Từ An lấy áo bông và bông đặt trong phòng cô.
Cô lấy nấm hương đi ngâm, lại cầm ít thịt đi rửa sạch.
Cô định ngâm ít thịt băm ngâm, đợi khi thu hoạch vụ thu, giữa trưa bận quá có thể làm ít mì sợi với thịt băm ăn.
Trong không gian còn hai bình to, như vậy có thể lấy từ trong không gian ra ăn.
Ngâm thịt vụn xong đặt vào trong hộp đồ hộp, Từ Ninh lại lấy ít mì làm bánh nhân thịt, hai chị em mỗi người một cốc sữa mạch nha kèm bánh thịt.
Sau khi ăn xong Từ Ninh bảo Từ An đi dạo quanh đây, tiêu thực.
Cô dùng muối ngâm thịt heo, xương sườn, còn có gà, đợi khi thu hoạch vụ thu ăn.
Những thứ này đã xuất hiện ở trước mặt Từ An, đến lúc đó cô lén lấy một ít đồ từ trong không gian ra xen lẫn vào.
Ngâm đồ xong Từ Ninh cầm thùng nước đi múc nước, lu nước cô mua rất to, có thể chứa được tám thùng nước.
Gánh một lần có thể sử dụng hai ba ngày, lu nước này còn là lần trước đến thị trấn mua nồi thì mua luôn.
Còn mua mấy bình dưa muối, cô nghĩ dù sao cũng không lấy ra được, thì cho lão Trần 5 xu để ông ta đặc biệt chở về một chuyến.
Ngày đó còn mua đủ bát nồi muôi chậu, còn lấy hai bình nước ấm từ trong không gian ra.
Buổi chiều cầm sọt đi cắt cỏ cho heo, hôm nay cô xin nghỉ một ngày.
Lại khoác sọt, cầm đòn gánh lên núi, núi Đại Thanh sát với mấy ngọn núi, bên trong không có mấy người dám đi.
Có lợn rừng, cũng có người nói có hổ, nhưng không có người nào từng thấy.
Từ Ninh không dám đi vào trong, lợn rừng là tác giả để lại cho nam chính và nữ chính tích, cô chỉ nhặt ít củi ở bên ngoài, đào chút rau dại là được.
Nhặt hai bó củi to, dùng đòn gánh gánh, sọt cũng là đầy sọt rau dại, phía trên còn có ít nấm.
Về đến nhà đặt củi vào phòng chứa củi, bên trong đã đặt chỉnh tề một chồng củi cao, phía dưới còn có một bó củi, có lẽ là buổi sáng khi Từ An đi cắt cỏ đã nhặt.
Từ Ninh nhìn thời gian, đặt sọt rau dại và nấm đào được ở cửa phòng bếp, lại chạy nhanh lên núi, tính thời gian còn có thể đi được hai chuyến.
Từ An trở về thấy chị gái không ở nhà, cửa phòng bếp có một đống rau dại và nấm, lấy rau dại vào sọt của cậu bé, cõng sọt đi đến bờ sông rửa sạch, phơi khô rau dại rửa sạch đi lại cõng dư lại đi rửa.
Khi Từ Ninh trở về Từ An đã rửa xong rau, trên mặt đất nấm và rau được rửa sạch sẽ, đặt trong rổ phơi, cô đặt củi trong phòng củi, lại lấy nấm trong sọt ra.
Từ An thấy Từ Ninh đã trở về, vội đi lấy nước cho Từ Ninh rửa mặt rửa tay.
Đợi Từ Ninh rửa mặt xong, Từ An đã cõng sọt rau dại đi rửa sạch.