Chương 3: Chuẩn Bị
Từ Ninh tốt nghiệp đại học đã một năm, cuộc sống vẫn luôn yên bình.
Nhưng mà khoảng thời gian này không biết bị làm sao luôn mơ thấy một giấc mơ, trong mơ có một đứa bé trai tám chín tuổi đang khóc kêu:
“Chị, chị tỉnh lại đi, chị, chị tỉnh lại đi.”
Đứa bé mặc rách tung tóe, gầy y như con khỉ con, giày trên chân đều lộ ra ngón chân, khóc lóc thê thảm.
Mơ một lần hai lần Từ Ninh còn không cảm thấy gì, nhưng liên tục nửa tháng cùng một giấc mơ, đến cuối cùng bé trai khóc càng ngày càng thảm.
Kết hợp với cô đọc nhiều tiểu thuyết, cô cảm thấy cần phải chuẩn bị.
Cô kiểm kê vật tư trong không gian của mình, có rất nhiều sách chuyên ngành trong đại học của cô, một ít đồ ăn và một ít quần áo không thường mặc.
Cả không gian trống không, chuyện này khiến Từ Ninh không bình tĩnh, cảm thấy hoảng hốt.
Cô suy nghĩ một chút về thời đại cô mơ tới?
Đứa bé trong giấc mơ hình như tóc ngắn, mặc quần áo không giống cổ đại, hình như mặc quần đùi, gầy trơ cả xương.
Còn có cả trai lẫn gái vây xung quanh cậu bé mặc quần áo, hình như là đồ những năm 60-70.
Từ Ninh nghĩ một lát vẫn nên chuẩn bị một chút, nhỡ đâu thật sự xuyên tới thời đại đó, vậy thì cuộc sống không được tốt lắm.
Từ Ninh còn chưa động vào khoản tiền phá bỏ di dời kia, vốn định gửi tiết kiệm hai năm mới động vào, xem ra kế hoạch này chỉ có thể tạm dừng.
Chuẩn bị chút vật tư trước, cho dù thật sự là mình nghĩ nhiều, ăn dùng cũng không thể lãng phí, dù sao không gian nhà ở cũng giữ được tươi không hỏng.
Vừa vặn là mùng 1 tháng 10 nghỉ mấy ngày, phải xem những thứ cần mua trước, nếu thật sự là năm 60-70, vậy lương thực chắc chắn cần thiết.
Đi thuê một xe vận tải nhỏ trước, muốn thuê xe vận tải to một chút nhưng không có bằng lái, xe vận tải nhỏ thì có thể lái được.
Cô lái xe đến thẳng thị trường bán sỉ lương thực dầu hàng tươi sống ở vùng ngoại thành.
2500 cân bột mì, 2500 cân gạo, 2500 cân bột bắp, 50 cân đậu xanh, 50 cân đậu đỏ, 50 cân đậu nành, 500 cân khoai lang đỏ, 500 cân khoai tây, 25 cân mộc nhĩ, 25 cân nấm hương, 25 cân táo đỏ, 100 cân muối, 100 cân đường đỏ, 50 cân đường trắng, 50 cân đường phèn, 100 cân kẹo sữa thỏ trắng, 50 cân kẹo các loại trái cây, 200 cân đầu, 100 túi sữa bột nửa cân, 10 thùng các loại bánh quy, 50 cân bánh trứng gà, 100 cân các loại điểm tâm, 25 cân rượu trắng chủ quán tự mình ủ, 20 thùng đồ hộp thịt heo Merlin, đồ hộp trái cây cũng mỗi loại mấy thùng, các loại gia vị cũng mấy thùng.
Phải đi ba chuyến mới vận chuyển hết, chuyến cuối cùng khi cho vào trong không gian trời đã tối, hôm nay tạm mua những thứ này.
Buổi tối đi ngủ lại mơ thấy giấc mơ kia, lần này tỉnh lại càng hoảng hốt hơn trước.
Sáu giờ Từ Ninh đã tỉnh dậy, lái xe vận tải nhỏ ngày hôm qua đến thị trường bán sỉ.
Lần này đi thẳng tới khu thực phẩm tươi sống, 10 con heo, 100 con gà, 100 con vịt, 20 con ngỗng, 10 con dê, 50 cân thịt bò, 500 cân trứng gà ta, 250 cân trứng bịt.
Mua xong những thứ này lập tức đến thị trường bán sỉ vải dệt làm quần áo.
20 cái đệm 5 cân, 25 cân bông, 50 bộ chăn nệm có cảm giác niên đại, vừa vặn trong tiệm này có hơn 500 ga trải giường kiểu cũ, chủ quán báo 10 tệ một cái, mua hết.
Cô còn mua thêm 50 áo khoác quân đội, 20 bộ áo bông quần bông thủ công cho người lớn, 10 bộ cho đứa bé mười mấy tuổi mặc, 10 bộ cho đứa bé tám chín tuổi, áo lông vũ và đồ lót giữ ấm cũng mua mấy bộ, giày bông các cỡ, tất, mũ bông, khăn quàng cổ, quần lót, tất, bao tay, màu sắc đều là màu xám, kiểu dáng cũng tương đối đơn giản.
Các loại vải dệt kiểu cũ, vải bông đều mua không ít, bình nước, ấm nước quân dụng đều mua 50 cái, 5 cái nồi sắt kiểu cũ, 5 cái dao phay, 5 cái dao bầu.
Vừa vặn nhìn thấy khu vật dụng hàng ngày bên cạnh, băng vệ sinh ngày đêm mua 20 thùng, 50 thùng khăn giấy, 10 thùng xà phòng, 200 cục xà phòng thơm, 20 chai dầu gội đầu thường dùng, mỹ phẩm dưỡng da thường dùng, son dưỡng môi, dưỡng ẩm, mỗi thứ một ít.
Mua xong những thứ này một ngày lại trôi qua, toàn bộ đồ vật cho vào không gian đỗ xe vận tải dưới lầu, đi đến cửa hàng màn thầu bên cạnh đặt màn thầu bánh bao.
Bởi vì nơi này là phương bắc, đều lấy mì phở làm món chính, cho nên quán mần thầu bánh bao tương đối dày đặc, đến quán thường xuyên ăn.