Trước đây Lục gia có tìm qua đối tượng cho anh, nhưng sau đó cũng đã từ chối rồi, không ngờ chỉ cách một tháng lại có tin tốt rồi?
Anh ấy liền cười một cái, vội vàng mời hai người ngồi xuống: "Vậy cho tôi xem thử son mẫu thế nào."
"Hôm nay tôi mang đến hai màu son mẫu, còn cái còn lại là viên làm trắng da" Ngọc Đào nhanh chóng đưa những món đồ mình đem đến qua cho anh ấy: "Son anh có thể dùng thử, nhưng còn viên làm trắng da, cần phải dùng nước pha thành ra như đất sét, sau đó mới có thể dùng đắp lên mặt”
Ngô Lương Vũ nhìn ra được mối quan hệ của họ không đơn giản, cho nên cầm lấy món đồ cô đưa qua một cách rất cẩn thận, rồi anh ấy nhìn qua một cách kỹ lưỡng, còn dùng thử một ít son môi, so với loại mà nhà máy họ nghiên cứu ra thật sự hoàn toàn khác nhau, nhưng những đồ như vậy cần phải qua thử nghiệm mới có thể đưa ra kết quả so sánh được.
"Việc này có thể phải mất ba ngày tôi mới có thể trả lời cho anh được." Anh ấy nói rõ với Lục Vân Dương.
Chỉ ba ngày thôi, Ngọc Đào không ngại việc phải đợi, nhưng Lục Vân Dương lại suy nghĩ nhiều hơn Ngọc Đào, anh ấy trầm lắng một lúc, nhìn vào Ngô Lương Vũ: "Nếu như nhà máy các anh cảm thấy được thì sao?"
Ngô Lương Vũ làm về nghiên cứu, đối với việc như thế này tức nhiên là lập tức quyết định mua công thức của đối phương, nhưng Lục Vân Dương với anh lại là chỗ thân thiết, nên cũng không phải giấu diếm gì: "Tôi sẽ cố gắng thuyết phục giám đốc cho anh một cái giá tốt nhất có thể."
Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Lục Vân Dương, anh trầm lắng trong giây lát, nói: "Nếu như sau này chúng tôi còn có thể nghiên cứu ra những món mới, có thể nào xin một chức vụ ở đây không?" Lời nói của anh khiến Ngọc Đào có chút kinh ngạc, bởi vì một chức vụ trong nhà máy cho dù bây giờ có bán cũng phải hàng trăm tệ, cho nên lúc đó cô không có dự tính đề ra yêu cầu này.
Cùng cảm thấy kinh ngạc vẫn còn Ngô Lương Vũ, vì là chưa từng nghĩ qua Lục Vân Dương sẽ đột nhiên đưa ra yêu cầu này.
Anh ấy không cách nào từ chối, cũng không cách nào tự mình quyết định, liền nói: "Chuyện này tôi không thể nào quyết định được, nhưng tôi có thể hỏi giúp anh”
Một lúc sau, anh ấy nhìn vào Ngọc Đào: "Cô có rất nhiều công thức trong tay sao?"
Ngọc Đào nhướng mày cười một cái: "Anh muốn nói sản phẩm để uống, hay là sản phẩm để thoa bên ngoài đây?"
Phụ nữ chăm sóc bản thân không phải là chỉ dựa vào dưỡng da bên ngoài, những thứ dùng uống vào bên trong, cô còn biết nhiều hơn nữa, dù gì trước đây cô cũng luân phiên dùng mỗi ngày.
"Sản phẩm thoa bên ngoài ở đây đã hai loại rồi."
Cô lại nói: "Mỹ phẩm dưỡng tay, dưỡng mặt, bột dưỡng da, ích mẫu những loại này tôi đều có, nhưng nếu là sản phẩm uống thì còn phức tạp hơn nhiều..."
Tuy cô vẫn còn chưa nói xong, nhưng Ngô Lương Vũ có thể nghe ra được cô rất chắc chắn, trông có vẻ cô có rất nhiều công thức mỹ phẩm trong tay!
"Được thôi, đợi mấy ngày nữa có kết quả thử nghiệm rồi tôi sẽ hỏi giúp anh." Anh ấy cứ vậy mà đồng ý, lại hỏi Lục Vân Dương: "Anh có muốn dắt cô gái xinh đẹp này đến thử đồ ăn trong canteen của chúng tôi không?”
Lục Vân Dương từng đến đây hai lần, cơm trong canteen của học ăn thật sự rất ngon, nhưng anh lại không muốn dẫn theo Ngọc Đào xuất hiện giữa một đám đàn ông, sau đó để ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về vợ của anhI
Vì vậy mà đã nói khéo để từ chối.
Cơ hội tốt để hai người có thể dành thời gian cho nhau, Ngô Lương Vũ cũng đoán được rằng sẽ bị từ chối, anh ấy cười một cái, bước lên hai ba bước đến đứng bên cạnh Lục Vân Dương, dùng giọng nói mà chỉ có hai người hiểu với nhau hỏi rằng: "Hai người khi nào đãi tiệc đây người anh em?”