Lại nói về Cố Tử Ý, lúc này đã dựa vào giường trong nhà khách, ngâm chân, bên ngoài mặt trời sắp lặn, tỏa ra hơi ấm, cũng may trong phòng còn có một chiếc quạt nhỏ, làm cho căn phòng không đến mức quá oi bức, cũng coi như là có còn hơn không.
Cố Tử Ý ngồi ngẫm lại ký ức của nguyên chủ, Cố Tử Ý sợ mình sẽ quên một số chuyện quan trọng.
Lúc này không có việc gì cũng vừa lúc suy nghĩ một chút. Hiện tại là tháng 7 năm 1975, Cố Tử Ý đã mang thai được năm tháng, dự kiến ngày sinh là vào cuối tháng mười.
Đời trước, nguyên chủ vẫn còn ở nhà dưỡng thai, không tới bộ đội để chăm sóc Lâm Quân Trạch.
Người đến là mẹ Lâm và anh cả Lâm Quốc Đống, Cố Tử Ý cũng biết, Lâm Quân Trạch cuối cùng chắc chắn sẽ không có chuyện gì. [Gà Hầm Con: Mình nhớ chương trước nói là anh ba Lâm đến chăm sóc, có thể có sự nhầm lẫn nào ở đây. Mình muốn dịch đúng với tác giả nên không sửa lại phần này.]
Chuyến này chỉ là Cố Tử Ý không muốn mẹ Lâm phải vất vả, bản thân cũng có thể ra ngoài xem thời đại hiện tại, xem người chồng hờ này nữa.
So với lịch sử trước đây cô học được với hiện nay có rất nhiều điểm tương đồng, chẳng hạn như kỳ thi đại học năm 1977, cải cách mở cửa năm 1979, về cơ bản dòng thời gian không khác nhau lắm.
Chỉ là rất nhiều địa danh khác nhau, Cố Tử Ý cũng không xác định được có phải giống như cuộc sống của mình ở kiếp trước không.
Nếu là như vậy, mình nên làm thế nào để nắm bắt cơ hội, ở thời đại 80 hoàng kim, kiếm được xô vàng đầu tiên.
Sau khi cải cách mở cửa, rất nhiều nhà đất dần dần được trả lại cho cá nhân.
Cố Tử Ý nhớ rõ là vào năm 1985, dần dần có giao dịch bất động sản, lúc này về vấn đề quyền sở hữu nhà ở cũng có quy định rõ ràng.
Lúc này lựa chọn mua bất động sản tất nhiên có thể tăng giá trị, nhưng cũng không thể chỉ dựa vào điều này, cuối cùng giá trị thực sự của nhà ở là hai ba mươi năm sau.
Tiếp theo là nuôi lớn ba đứa trẻ. Số phận bi thảm của Đại Bảo và Nhị Bảo ở kiếp trước, dù kiếp này bọn họ có chọn con đường như vậy hay không, Cố Tử Ý đều tôn trọng ý kiến của bọn họ.
Nhưng đến lúc cần thiết, Cố Tử Ý nhất định phải giúp bọn họ tránh khỏi kết cục bi thảm ở kiếp trước.
Đối với cuộc hôn nhân của cô và Lâm Quân Trạch, hiện tại cứ vậy đi. Dù sao nhìn bề ngoài, Lâm Quân Trạch vẫn khá phù hợp với thẩm mỹ của Cố Tử Ý.
Mặt khác, hai ngày tiếp xúc qua lại, cô cảm thấy hai người khá là hòa thuận nếu không có gì thì ở chung cũng không phải không thể.
Chỉ là sợ Lâm Quân Trạch sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Quan trọng nhất vẫn là thời đại đặc thù hiện nay, nếu ly hôn, cô đương nhiên có thể về nhà mẹ đẻ, nhưng đó cũng không phải là kế lâu dài.
Đối với tương lai cùng Lâm Quân Trạch, Cố Tử Ý thực ra khá thuận theo tự nhiên.
Hiện tại chỉ là tranh thủ thời gian mang thai, học lại kiến thức trung học, đến lúc đó đi tham gia kỳ thi đại học.
Cố Tử Ý nhớ rõ là vào tháng 10, thông báo khôi phục kỳ thi đại học, cũng là vào cùng năm tháng 12 thi, là kỳ thi đại học duy nhất diễn ra vào mùa đông và cũng là kỳ thi gấp rút nhất.
Chỉ có hai tháng chuẩn bị, nghe nói lúc đó tỷ lệ trúng tuyển chỉ có một phần trăm.
Cố Tử Ý nghĩ, khoảng cách kỳ thi đại học còn hơn hai năm, cũng đủ cô đi chuẩn bị kỹ lưỡng.
Kỳ thi đại học ở kiếp trước, cô nhớ rõ mình còn lên mạng tìm đề thi năm 1977, chỉ là lần này ký ức thực sự có chút mơ hồ.
Mặc dù ở kiếp trước cô cũng thi đỗ đại học, lúc ấy sinh viên khắp nơi đều có, cũng không quá hiếm lạ, Cố Tử Ý rất muốn xem một chút mình ở đời này có thể đi đến đâu.
Tất nhiên cũng không thể tất cả đều dựa vào tiên tri của kiếp trước, rồi cảm thấy mình thật giỏi.
Cố Tử Ý trong lòng không khỏi lo lắng.
Đây là thế giới trong sách, nếu có chuyện gì khác đi thì sao? Cố Tử Ý đời trước lăn lộn trong xã hội nhiều năm như vậy, ngoài vận may ra còn có lòng kính sợ đối với sự vật, luôn luôn không dám xem trọng bản thân, cho rằng mình thiên hạ vô địch.
Xuyên thư có thể là một cơ hội, nhưng không phải là thứ mà cô có thể khoe ra, tự cao tự đại và tự tin. Điều mà Cố Tử Ý có thể làm là đặt niềm tin vào chính mình.
Cố Tử Ý muốn thi đại học có nguyên nhân của mình, nhưng còn có rất nhiều lý do khác. Cố Tử Ý cần một thân phận “có thể diện”.