Trong quá trình kiểm tra sức khoẻ, thân thể xuất hiện không ít vấn đề, cơ bản đều là không đủ dinh dưỡng, có mấy người gặp vấn đề về dạ dày, bất quá không nghiêm trọng. Lâm Dư Dư kê đơn cho bọn hắn, năm trước uống thuốc Trung y, năm sau thân thể mạnh mẽ khỏe khoắn.
Sau khi chấm dứt cuộc kiểm tra sức khoẻ, đại đội bắt đầu phân chia lương thực, chia tiên, có thể nói chuyện này còn náo nhiệt hơn cả kiểm tra sức khoẻ. Tiền lương của Lâm Dư Dư được bắt đầu tính từ tháng 9, khoảng thời gian thực tập ở trạm y tế, cô không muốn công điểm, vốn dĩ đây là chuyện có lợi cho cô, cho nên cô không cần công điểm. Từ tháng 9 đến tháng 12, tổng cộng 4 tháng, cô được chia 120 cân lương thực, 12 đồng tiền, còn có một tờ giấy nợ bốn cân thịt.
Sở dĩ đưa giấy nợ, là bởi vì còn chưa tới lúc đại đội giết heo, ngày 28 mỗi năm mới bắt đầu giết heo.
Tới rồi ngày 28 năm nay, Lâm Dư Dư không chỉ được một tờ giấy nợ 4 cân thịt heo, còn nộp nhiệm vụ nuôi heo mà cô đã nhận, cũng có thể lại được chia thêm 2 cân, cho nên tổng cộng được 6 cân thịt. Lúc chia thịt, Lâm Dư Dư nói: "Chú, cho ta ba cân xương sườn, ba cân thịt nạc."
"Muốn thịt nạc, không cần thịt mỡ sao?"
Lâm Dư Dư: "Thịt mỡ để dành cho mọi người bồi bổ thân thể đi."
Lúc chia thịt, đại đội trưởng không có mặt ở đây, ông ấy và thư ký đang tham dự hội nghị cuối năm tại công xã, trong hội nghị cuối năm này, đại đội trưởng vô cùng nở mặt nở mày. So với những bài báo cáo có vốn trình độ tri thức hữu hạn của các đại đội trưởng khác, phần báo cáo tổng kết cuối năm mà Lâm Dư Dư viết cho đại đội trưởng viết đã giành hết nổi bật.
Đại đội trưởng đứng trước mặt mọi người, ngẩng cao đầu, bắt đầu bài báo cáo:
"Nhìn lại năm 1970. đại đội sản xuất của chúng tôi đi theo bước chân của quốc gia, kiên trì dưới sự dẫn dắt của Đảng, phối hợp với kế hoạch của công xã, lấy "Đại đội sản xuất văn minh làm mục tiêu..."
"Sao hôm nay lão Phạm lại hăng hái như vậy a?”
"Lão Phạm hôm nay làm sao vậy? Từ khi nào ông lại nói chuyện văn vẻ như vậy thế?"
"Cũng không phải sao, những lời này không phải là lãnh đạo hay nói sao?"
"Ta nhớ rõ lão Phạm mới học có mấy năm thôi, không biết từ đâu học được mấy chiêu trò này."
"Xem biểu tình của chủ nhiệm xã hình như rất hài lòng."
""Đại đội sản xuất văn minh năm nay cũng không biết có thể bị lão Phạm cướp đi hay không."
Đại đội trưởng: "... Tổng kết năm 1970. đại đội sản xuất thôn Phạm gia chúng tôi chế định các mục tiêu sau, điều thứ nhất: Lao động xây dựng yêu cầu phải có sức khỏe tốt, cho nên bắt đầu từ năm 1970. cuối mỗi năm chúng tôi sẽ tiến hành kiểm tra sức khỏe, do nhân viên y tế của đại đội chúng tôi - bác sĩ Lâm Dư Dư đảm nhiệm; điều thứ hai: Theo đề nghị của bác sĩ Lâm Dư Dư, đại đội chúng tôi bắt đầu bồi dưỡng dược liệu, tranh thủ cơ hội giúp đại đội gia tăng thu nhập, đồng thời cũng có thể tạo phúc cho thôn dân; Điều thứ ba: Thói quen giữ vệ sinh là một chuyện vô cùng trọng yếu, lúc trước trẻ em trong thôn chúng tôi xuất hiện triệu chứng tiêu chảy, giun đũa chui từ trong bụng ra, cho nên bác sĩ Lâm đã cho toàn thôn sử dụng thuốc xổ giun, hơn nữa nói cho chúng tôi biết, tâm quan trọng của việc giữ gìn vệ sinh, đồng thời, trong thôn chúng tôi còn đưa ra quy định mỗi tuần phải quét dọn đường lớn của thôn, nhân viên phụ trách quét tước gôm những người có thành phần xấu bị đưa xuống nông thôn; Điều thứ tư... Năm 1970 trôi qua, năm 1971 mang đầy triển vọng, hy vọng mỗi người đều có cơm ăn, hy vọng quốc gia của chúng ta ngày càng vững mạnh, hy vọng công xã của chúng ta càng ngày càng tốt, cũng hy vọng mỗi một người chúng ta ngày càng mạnh khỏe." Chủ nhiệm xã: "Lão Phạm, bản thảo diễn thuyết của ngươi viết rất tốt a, chỉ sợ không phải do ngươi tự viết đi? Ngươi thành thật nói cho ta, trong bụng ngươi có bao nhiêu chữ nghĩa, ta biết rất rõ đó."