Chương 23:
Về đến nhà thì không có ai, Lâm Tiểu Soái không biết lại đi chơi ở đâu rồi, còn Chu Cầm cũng đã ăn cơm xong đi làm rồi.
Nhưng trước khi đi bà ta còn để lại một tờ giấy trên bàn, ghi tên mấy món ăn.
Đây là đang gọi món bảo Đỗ Minh Nguyệt tối nấu sao?
Đỗ Minh Nguyệt không nhịn được bật cười, sau đó để tờ giấy lại như cũ, coi như mình không nhìn thấy.
Muốn ăn cơm cô nấu, đợi đấy!
Tự làm cho mình một bữa trưa thịnh soạn, mới hai giờ, Đỗ Minh Nguyệt trực tiếp lên lầu ngủ trưa.
Còn cùng lúc đó, ở đại đội Đào Hoa cách xa ngàn dặm——
Nhà họ Đỗ đã buồn rầu nhiều ngày rồi.
Ai mà ngờ được đứa con gái thứ ba họ nuôi dưỡng mười tám năm lại không phải con ruột của họ, mà là đứa trẻ bị tráo đổi ở bệnh viện thị trấn năm xưa!
Và buồn cười nhất là người phát hiện ra chuyện này không phải ai khác, mà chính là đứa con gái thứ ba Đỗ Thi Thi!
Chuyện này nói ra cũng thật kỳ lạ, ví dụ như mấy hôm trước đứa con gái thứ ba Đỗ Thi Thi đột nhiên ngất xỉu, kết quả không lâu sau thì tỉnh lại, tỉnh lại rồi thì cứ đòi đi Hải Thị.
Hải Thị là nơi nào chứ, đến cả người cha là Đỗ Kiến Quốc cũng chưa từng đến, một đứa con gái mới mười tám tuổi đòi đi, gia đình có thể đồng ý sao?
Vì thế cả nhà thay nhau khuyên nhủ, đáng tiếc đều vô dụng, cuối cùng Đỗ Thi Thi vẫn tìm cách đi.
Mang theo tiền riêng của mình, còn trộm cả con dấu trong phòng của cha mình là Đỗ Kiến Quốc, tự đóng dấu chứng nhận cho mình, lặng lẽ đến Hải Thị!
Nếu không phải ba ngày sau cô ta tự quay về thì nhà họ Đỗ thật sự phải lật tung cả thị trấn lên mất!
Mọi người nhà họ Đỗ đều cảm thấy hành động lần này của Đỗ Thi Thi thật sự quá thiếu suy nghĩ, đợi cô ta về mới định khổ khẩu bà tâm giáo dục cô ta một phen, kết quả Đỗ Thi Thi đã nhanh chân hơn họ, trước khi họ mở miệng đã ném cho họ một quả bom——cô ta không phải con gái ruột của nhà họ Đỗ, mà là đứa trẻ bị tráo đổi ở phòng sinh năm xưa, là con của một cặp vợ chồng ở Hải Thị đến đây công tác nằm ở giường bệnh bên cạnh!
Tin tức này đối với nhà họ Đỗ mà nói chẳng khác gì sét đánh ngang tai.
Dù sao tổ tiên nhà họ ba đời cũng chỉ có một đứa con gái là Đỗ Thi Thi mà thôi!
Nhà khác muốn có con trai mà không được nhưng nhà họ thì ngược lại.
Cũng không biết tổ tiên nhà họ Đỗ có gen gì đặc biệt hay không, tóm lại mấy chục năm nay những đứa trẻ sinh ra trong nhà họ Đỗ đều là con trai, khiến cho nhà họ Đỗ bây giờ nhìn thấy con trai là phát ngán, nằm mơ cũng muốn có một đứa con gái ngoan ngoãn thơm tho!
Kết quả cuối cùng cũng đợi được đến khi Đỗ Thi Thi ra đời, cả nhà nâng niu nuôi nấng lớn lên, bây giờ lại trong nháy mắt trở thành con gái nhà người khác rồi sao? Đừng nói đến cha mẹ Đỗ và mấy anh em trai, ngay cả ông bà nội ở trên, chú bác anh em họ hàng xung quanh cũng không thể chấp nhận được.