Chương 159.1: Xảo Tâm nối tơ hồng
.
Điền Nguyên Khải đi đến thư phòng, trầm mặc hồi lâu mới cầm bút viết vài chữ lên giấy: "Lương đệ, ngu huynh ngày mai sẽ đích thân đến nhà bái phỏng." Nghĩ một chút lại ghi trên phần người gửi là "Danh tiếng không đáng nhắc tới."
Ông ta chỉ viết có chừng đấy, trầm ngâm chốc lát lại nói với Điền Bố: - Tìm người nào đáng tin một chút, bảo y đưa thư này đến chỗ Lương Huyện Lệnh cho ta.
Điền Bồ ra hiệu mình đã lĩnh ý. Sau khi phái người đi liền quay lại nói: - Nhị bá muốn gặp Lương Huyện Lệnh để làm gì? Y cũng biết vị Lương Huyện Lệnh tên thật là Lương Kỳ này. Ông ta vốn là Huyện Lệnh của huyện Thiệp phụ cận, xưa nay luôn có giao tình thâm hậu với nhị bá của mình. Nhị bá nói chuyện với Đơn Phi xong liền có ý đi tìm Lương Huyện Lệnh, xem chừng chuyện cũng không phải đơn giản rồi.
Điền Nguyên Khải khẽ vuốt chòm râu, chậm rãi đáp: - Vị Đơn Phi này tuyệt đối không phải người đơn giản, tuổi còn trẻ đã có thể kết bái cùng Quách Gia, lại được Tào Quan tín nhiệm, thậm chí còn rất quen thuộc với Tào Tháo. Hiện giờ lại còn tự mình đánh bại hai đại cao thủ dưới trướng Trương Phi Yến. Trong mắt của ta, kẻ này thật sự sâu không lường được, tiền đồ không thể đo lường.
Điền Bồ nghe vậy gật đầu nói: - Bá phụ nói rất đúng, lúc trước chất nhi chỉ cảm thấy tâm địa của vị Đơn Phi này rất tốt, có tâm muốn lôi kéo hắn nhập bảo, không nghĩ tới năng lực của hắn lại cao đến như vậy.
- Cái ý tưởng muốn lôi kéo hắn nhập bảo con tốt nhất lên quên đi thì hơn.
Điền Nguyên Khải lắc đầu nói: - Người này tuyệt đối không phải vật trong ao, sao có thể để Điền Gia Ổ lôi kéo chứ? May mà lúc đó con đang trọng thương... Nói đến đây thấy Điền Bồ đứng đó mồ hôi đầy đầu, Điền Nguyên Khải cũng không khỏi cười nói tiếp: - Ý ta là nói may mà lúc đó con bị thương nặng lại gặp được Đơn Phi, nhận được sự giúp đỡ của hắn, hai người còn có giao tình không kém nữa. Điền Gia Ổ nếu có được sự giúp đỡ của hắn, may ra có thể vượt qua giai đoạn chiến loạn này.
Nói đến đây thấy Điền Bồ vẫn gật đầu đồng ý liên tiếp, Điền Nguyên Khải lại nói tiếp: - Nhưng con phải hiểu rõ giao tình giữa chúng ta và Đơn Phi cũng không phải quá to lớn. Người bình thường cho đi một đấu gạo còn cảm thấy do dự, huống chi là sự tình liên quan đến gần một nghìn tính mạng của Điền Gia Ổ.
- Bởi vậy bá phụ mới có ý tìm Lương Huyện Lệnh bàn chuyện, để ông ấy cũng theo chúng ta đầu nhập vào Tào Tháo sao? Điền Bồ kỳ thật cũng đã sớm đoán được đôi chút.
Điền Nguyên Khải vuốt nhẹ chòm râu gật đầu nói: - Đúng vậy, ta chính là có ý đó. Hiện giờ Hà Bắc đang lâm vào cảnh chiến loạn, ta sớm có nghe nói hơn tháng trước Tào Thào đã tự mình dẫn theo đại quân vượt qua Hán Thuỷ công đánh Nghiệp Thành. Chỉ có điều Nghiệp Thành vốn là cơ nghiệp được Viên gia đầu tư nhiều năm, có thể nói là thâm căn cố đế, Tào Tháo cũng khó có thể đánh hạ nó nhanh chóng. Thế nhưng Hà Bắc mới là tình thế bắt buộc đối với Tào Tháo, dưới tay ông ta có nhiều mưu thần như thế, đương nhiên sẽ không chọn biện pháp quyết đánh Nghiệp Thành, mà sẽ chọn biện pháp rút củi dưới đáy nồi, trước tiên đánh hạ những quận huyện quanh thân Nghiệp Thành. Nghiệp Thành một khi bị cô lập, không có ai giúp đỡ tất chỉ còn biết đối mặt với kết cục bại vong mà thôi.
Điền Bồ võ công không kém, nhưng mấy thứ cong cong vẹo vẹo này cũng không tinh thông, nghe vậy liền nói theo: - Bá phụ nói rất đúng.
- Bằng vào khả năng của Tào Tháo, thu phục các huyện thành chung quanh Hà Bắc cũng không phải việc khó, nhưng đương nhiên vẫn phải trải qua một phen trắc trở. Điền Nguyên Khải tay vẫn vuốt chòm râu nói tiếp: - Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi bao giờ cũng tốt hơn là dệt hoa trên gấm. Chúng ta nếu đã quyết định đầu nhập vào Tào Tháo, càng sớm ra tay càng có nhiều lợi thế hơn những người khác rất nhiều.
Điền Bồ chậm rãi gật đầu.
Điền Nguyên Khải lại lẩm bẩm nói tiếp: - Một khi đã như vậy, chúng ta phải quyết đoán thật nhanh, sớm ngày khuyên Lương Kỳ quy thuận Tào Tháo. Lại tính cả nhân thủ của Điền Gia Ổ, nếu là qua tay Đơn Phi đầu nhập vào Tào Tháo, cũng xem như là đưa cho hắn một công lao.
Ông ta nghĩ đến Tào Tháo hiện đang chinh chiến Hà Bắc. Đơn Phi chỉ có một người liền thu phục được nguyên một huyện, cho dù không coi là công lao hiển hách, Tào Tháo khẳng định cũng rất hài lòng. Đừng nhìn Điền Nguyên Khải đã già nua, nhưng một khi cần đưa ra quyết định trọng yếu, đều không kém người trẻ tuổi chút nào. Ông ta viết thư cho Lương Kỳ lời lẽ cực kỳ đơn giản, cũng là bởi vì chuyện này không thể lộ ra ngoài. Lương Kỳ cũng không phải tên ngốc, chỉ cần thấy Điền Nguyên Khải muốn đích thân đến phủ bái phỏng, đương nhiên là có chuyện quan trọng cần trao đổi, vừa nhận thư có lẽ cũng đoán được ngay dụng ý này rồi.
- Đơn Phi nhận được công lao này, tất sẽ chiếu cố cho Điền Gia Ổ một chút. Ta thấy Đơn Phi là người nhân nghĩa, cũng không lo hắn sẽ tham lam vô độ. Chỉ cần sau đó Điền Gia Ổ có thể an định lại, bất kể như thế nào, cũng có thể bảo vệ cho tính mạng của toàn tộc rồi.
- Bá phụ nói rất đúng. Điền Bồ nói: - Chỉ có điều liệu Lương Kỳ có nghe theo lời bá phụ hay không? Chuyện này cũng không thể đoán trước được.
- Lương Kỳ làm quan thanh liêm, nhưng cũng không phải không biết biến báo. Điền Nguyên Khải cười nói: - Ta cùng ông ta vẫn viết thư cho nhau. Theo như trong thư của ông ta, ta cảm thấy ông ấy cũng rất lo lắng cho tính mạng của dân chúng trong huyện Thiệp, chỉ có điều không biết làm cách nào để cứu vãn. Ta tự mình đến phủ bái phỏng... Ừ, tốt nhất dẫn theo cả Đơn Phi nữa, có lẽ sẽ càng dễ được việc hơn. Con mau đi chuẩn bị đi.
Sau khi Điền Bồ rời đi, Điền Nguyên Khải vẫn đi tới đi lui trong thư phòng, không ngừng tổng hợp lại những ý tưởng của mình. Đến lúc ngẩng đầu lên đã thấy trăng tròn lên cao, trong lòng vừa động, đi ra thư phòng nói với tôi tớ hai câu. Không bao lâu liền thấy một nha hoàn trông khá nhu thuận bước nhanh tiến vào thư phòng, chính là Xảo Tâm phụ trách đưa cơm cho Đơn Phi và Thần Vũ.
Điền Nguyên Khải nhìn về phía Xảo Tâm, chậm rãi nói:
- Xảo Tâm, Đơn công tử và Thần Vũ cô nương có gì khó ở không? Có yêu cầu gì cần ngươi làm hay không?
Xảo Tâm cúi đầu nói: - Hồi bẩm Bảo Chủ, bọn họ cũng không có yêu cầu gì. Xảo Tâm dựa theo Bảo Chủ phân phó, sau khi đưa cơm chiều qua liền chuẩn bị nước ấm cho bọn họ tắm rửa, hiện giờ chỉ sợ Đơn công tử và Thần Vũ cô nương đã đi nghỉ rồi.
- Chỉ sợ? Điền Nguyên Khải hơi khẽ nhíu mày. Ông ta cũng không phải muốn cho người giám thị Đơn Phi, chẳng qua bây giờ tương lai của Điền Gia Ổ đều đặt trên người Đơn Phi, ông ta không thể không cẩn thận đối đãi.
Xảo Tâm vốn là một nha đầu cực kỳ lanh lợi trong bảo. Điền Nguyên Khải sai nàng hầu hạ hai người Đơn Phi và Thần Vũ, chính là hy vọng nàng có thể hiểu rõ tình huống đôi chút. Lúc này nghe thấy nàng suy đoán hàm hồ như vậy, trong lòng liền có chút không vui.