Thâu Hương

Chương 177 : Hắc Sơn lão yêu

Chương 177 : Hắc Sơn lão yêu


.
Tơ liễu tung bay, lúc dương liễu dựa vào nhau, cũng là lúc Đơn Phi, Quách Gia đã tới Thái Hành Sơn rồi, Thần Vũ đứng ở bên người của Đơn Phi, Điền Bồ mang theo mười mấy gia đinh cường tráng cảnh giác đi nhìn động tĩnh xung quanh.
Điền Bồ đương nhiên là nghe theo dặn dò của Điền Nguyên Khải.
Điền Nguyên Khải khi nghe được Đơn Phi và Quách Gia cùng nhau đi tới Thái Hành Sơn thuyết phục Trương Phi Yến, vừa vui mừng trong có lại vừa kinh sợ.
Ông ta không hiểu Quách Gia vì sao phải mạo hiểm như vậy, nhưng lập tức phái Điền Bồ đi theo Quách Gia. Điền Nguyên Khải có ba dụng ý, một là hy vọng Quách Gia có thể khiến cho Điền Gia Ổ được dốc sức vào chuyện này, hai là hy vọng Điền Bồ rèn sắt khi còn nóng,quan hệ có thể tiến gần hơn với Đơn Phi, thứ ba là vì có giao tình với Trương Phi Yến. Điền Nguyên Khải tự mình viết một phong thư, kêu Điền Bồ giao cho Trương Phi Yến, chỉ trông mong có thể tạo ra chút tác dụng.
Sau khi Điền Bồ được Điền Nguyên Khải bày mưu đặt kế, một đường thật ra cực kỳ cẩn thận, Đơn Phi, Thần Vũ đương nhiên không cần y đi bảo vệ, nhưng Quách Gia này khẳng định cần bọn họ thề sống chết đi bảo vệ đấy.
Quách Gia là kỳ tá dưới tay của Tào Tư Không, có lẽ không lâu bằng thời gian Tuân thị đi theo Tào Tháo , nhưng thấy thái độ mà Tào Tháo đối đãi người này, Điền Gia Ổ có thể đứng vững ở Hà Bắc hay không, phải xem Đơn Phi, cũng phải xem Quách Gia.
Thấy Quách Gia bộ dạng như một thư sinh, Điền Bồ rất hiếu kỳ người này sao lại can đảm như thế, một thân một mình lại dám đi vào Thái Hành Sơn, thậm chí có thể nói tiến vào bên trong đàn sói Thái Hành.
Trong lòng Đơn Phi cũng có phần hoang mang.
Hắn hoang mang không phải Quách Gia, mà là Thạch Lai.
Hấp tấp gặp nhau tại huyện Thiệp, Thạch Lai biết Quách Gia và Đơn Phi muốn đi đến Thái Hành, sau khi chỉ đơn giản nói vài câu với Đơn Phi, lập tức dẫn Mạc Kim Giáo Úy rời khỏi, y chỉ nói cho Đơn Phi biết là Mạc Kim Giáo Úy cũng phải đi tới Thái Hành Sơn, kết quả cuối cùng, kính xin Đơn Phi đi hỏi Quách Gia.
Đơn Phi biết rằng bản thân mình mặc dù được cho là Thống Lnh, tuy nhiên nửa năm qua dù sao cũng là Quách Gia và đám người Thạch Lai đặt kế hoạch, cũng không nóng nảy tham dự vào.
Ngươi muốn làm Thống Lĩnh, phải làm cho người ta tin phục, không chỉ dựa vào Tào Quan đề cử, Tào Tháo bổ nhiệm, còn phải lấy ra bản lĩnh thật sự của ngươi.
Dọc theo đường đi, hắn chỉ thường thường tán gẫu mấy câu với Quách Gia, sau khi vào trong Thái Hành Sơn, hắn rốt cục hỏi:
-Chúng ta cuối cùng phải làm như thế nào mới tìm được Trương Phi Yến?
Nếu chờ đến khi vào núi nhờ may mắn xem có đụng được Trương Phi Yến không, đây cũng không phải là Quách Gia!
Quách Gia cũng không lập tức trả lời, đột nhiên nói:
-Đơn huynh đệ, ngươi cũng đã biết những năm gần đây, Viên gia từ trước đến nay chinh chiến không ngớt với quân Hắc Sơn, nhưng vẫn không có tiêu diệt được quân Hắc Sơn, đến cuối cùng là vì sao không?
Đơn Phi im lặng.
Quách Gia thấy thế chỉ cười, nhìn nhìn Điền Bồ nói:
-Các hạ thì thấy như thế nào?
Điền Bồ không nghĩ tới Quách Gia đột nhiên hỏi ra vấn đề này, suy nghĩ lâu một lúc sau :
-Ta nghĩ bởi vì trong quân Hắc Sơn cao thủ không ít, người đông thế mạnh.
-Không hoàn toàn là như thế.
Đơn Phi lắc đầu nói.
Quách Gia rất hứng thú đi nhìn Đơn Phi, nghe Đơn Phi nói:
-Quân Hắc Sơn có thể lớn mạnh, đơn giản là có dân chúng Hà Bắc nương dựa, thậm chí bên trong quận huyện Viên thị có một bộ phận dân chúng cũng đã biến thành quân Hắc Sơn.
Điền Bồ như thoáng chút suy nghĩ, Quách Gia lạnh nhạt nói:
-Vì sao?
-Bởi vì Viên Thiệu bốn đời làm Tam Công, nhưng vẫn không có hiểu được một đạo lý.
Đơn Phi nói:
-Dân chúng nếu không phải khổ quá sống không nổi, làm gì phải đi vào sống trong núi gia nhập phản quân?
Điền Bồ rốt cục có chút hiểu được.
Quách Gia vỗ tay cười tán thưởng :
-Đơn huynh đệ một câu nói lên cội nguồn của thiên hạ náo động. Dân chúng Trung Nguyên rất có nhẫn nại, nếu không phải thật sự cùng đường, làm gì phải tạo phản? Viên Thiệu uổng xưng bốn đời làm Tam Công, lại còn không hiểu được đạo lý này bằng Đơn huynh đệ. Tuy nhiên đây cũng đúng là chỗ khác nhau của Tư Không và Viên Thiệu.
Ngừng chốc lát, Quách Gia nói:
-Năm đó Thanh Châu quân Hoàng Cân làm loạn, liên tục phá được quận huyện Duyện Châu, thậm chí chém giết Thứ sử Duyện Châu, thế lực tuyệt không kém hơn quân Hắc Sơn hiện giờ, nhưngTư Không cũng không làm giống như cách của Viên Thiệu. Sau khi kỳ phục đánh bại thủ lĩnh quân Hoàng Cân, sau đó hợp phản quânlại, cho dân chúng một miếng cơm ăn, quân Hoàng Cân hơn phân nửa không tiếp tục phản lại nữa, thậm chí biến quân Hoàng Cân thành binh Thanh Châu. Binh Thanh Châu này tính ra cũng là tiền vốn mà Tư Không ngày sau bình loạn thiên hạ.
Đơn Phi thầm nghĩ, sách sử ghi lại Tào Tháo một lần hợp lại ba trăm ngàn binh Thanh Châu, nhân khẩu hơn triệu, như vậy xem ra, thật ra Tào Tháo phát tài, cũng là có liên quan rất lớn tới Thái Bình Đạo.
Điền Bồ tỉnh ngộ nói:
-Tư Không lần này cũng muốn thực hiện phương pháp này?
Y nghe được hai chữ "kỳ phục", nhưng trong lòng lại không yên, thầm nghĩ chỉ có chúng ta mấy người này, có thể "kỳ phục" đến đâu?
Đơn Phi suy nghĩ lời nói của Quách Gia, lẩm bẩm nói:
-Cho dân chúng một miếng cơm ăn?
Quách Gia gật đầu nói:
-Không sai. Đây chính là mục đích chuyến đi này của chúng ta, chỉ cần không quên đạo lý này, không cần hao tốn bao nhiêu sức lực, quân Hắc Sơn tự nhiên phá được. Nếu là cố ý động võ, chỉ sợ khó tránh khỏi dẫm vào vết xe đổ của Viên Thiệu.
-Vậy cuối cùng làm sao mới có thể cho dân chúng quân Hắc Sơn một miếng cơm ăn?
Điền Bồ thầm nghĩ Điền Gia Ổ khoảng một nghìn miệng ăn cơm hiện giờ đã có chút khó khăn, quân Hắc Sơn hơn một trăm ngàn dân chúng, có thể ăn cơm no nói thì dễ hơn làm?
-Đây chính là mục đích ta mang Đơn huynh đệ tới đây.
Quách Gia cười nói:
-Nói đến trình độ võ công của Đơn huynh đệ, ta cũng không tiện đi đánh giá, nhưng ở trên công việc kinh doanh, thật sự rất có thiên phú.
Điền Bồ lại là ngẩn ra.
Y càng tìm hiểu Đơn Phi thì biết càng nhiều chuyện về hắn, mới phát hiện người này sâu không lường được.
Đơn Phi loại cao thủ này lại là cao thủ kinh doanh sao?
Điều này sao có thể?
Quách Gia nói:
-Bọn ngươi chỉ sợ không biết, năm trước, Đơn huynh đệ chẳng qua chỉ là một tôi tớ trong Tào phủ.
Mọi người lại kinh ngạc, cho dù Thần Vũ ánh mắt cũng rơi trên người Đơn Phi, hiển nhiên còn không biết Đơn Phi có một chuyện cũ này.
Đơn Phi cười cười.
Quách Gia lại nói:
-Nhưng ta lần đầu tiên nhìn thấy Đơn huynh đệ, ta biết ngay, hắn cũng không phải một tôi tớ.
Nhớ lại tình hình lúc trước, Quách Gia cảm khái nói:
-Cho dù trong triều này người ngồi không ăn bám đều không có được sự tự tin trong khoảnh khắc đó của Đơn huynh đệ, đây thật sự là phát ra từ trong xương cốt. Một người không coi mình là tôi tớ, mới có thể không bị người khác xem như là tôi tớ.
Nhìn nhìn Điền Bồ:
-Ngươi có biết ta đang nói về cái gì không?
Điền Bồ cuối cùng có lĩnh ngộ, trầm giọng nói:
-Ý của Quách đại nhân là Điền Gia Ổ muốn thịnh vượng lên, không bị người khác coi thường, còn phải dựa vào chính mình?
Quách Gia cười cười, vỗ vỗ đầu vai của Điền Bồ:
-Ngươi bắt đầu trở nên thú vị rồi. Gia tộc hưng thịnh đạo lý này cũng không phải dựa vào nhiều người, mà là dựa vào anh tài xuất hiện, nếu không sẽ giống như Viên thị, trông coi cơ nghiệp to lớn thì có ích lợi gì? Nếu các ngươi muốn phát tích nhanh nhất, ta đề nghị vẫn là đi thỉnh giáo Đơn huynh đệ, các ngươi không biết hắn chỉ cần thời gian là một tháng, ở thành Hứa Đô đã tạo thành chấn động mạnh, người thường cả đời đều không có cách nào làm được. Nếu cho hắn thêm một chút thời gian, ta thật sự rất sợ hắn nếu không trở thành cao thủ võ công, cũng sẽ biến thành người giàu có tại Hứa Đô.
Điền Bồ thật sự khó tin lời nói của Quách Gia, nhưng lại biết Quách Gia không cần phải lừa y, sớm quyết định sẵn, sau khi quay về lập tức nói cho Điền Nguyên Khải lời này.
Đơn Phi một bên cười nói:
-Quách huynh, ta phát hiện ngươi có ba ưu điểm lớn nhất.
-Là gì?
Quách Gia rất là vui vẻ, cảm giác Đơn Phi hiểu được sẽ có qua có lại trả lễ lại, tâng bốc ca ngợi cho nhau.
-Ngươi khi có được cơ hội ăn mà không phải trả tiền tuyệt sẽ không bỏ qua, ngươi có người để sẵn mà dùng là tuyệt không buông tha,ngươi dự liệu được phiền phức gì, cho tới bây giờ cũng sẽ không để lại cho mình.
Đơn Phi thật tâm "khen" nói.
Một đám người Điền Bồ đầu tiên là ngạc nhiên, lập tức cười lén, cho dù là Thần Vũ cũng có phần buồn cười nhìn Quách Gia.
Quách Gia cũng cười nói:
-Nếu chúng ta có thể kết nghĩa thành huynh đệ, chỉ có huynh đệ mới có thể hiểu biết huynh đệ như vậy. Mấy ngày trước ta có nói cho ngươi biết trên đời này ta có ba việc sẽ không làm. Hôm nay ta muốn nói cho ngươi biết luôn, trên đời này ta có ba việc, gặp được nhất định phải làm.
-Ba chuyện gì?
Đơn Phi và Quách Gia đã quá quen thuộc rồi, khó tránh khỏi trêu chọc lẫn nhau.
Quách Gia nghiêm mặt nói:
-Chuyện thứ nhất ngay khi có cơ hội ăn không cần trả tiền nhất định không muốn cự tuyệt, bởi vì ngươi cho dù không ăn, ngươi cũng biết bữa cơm này chắc chắn sẽ không tồn tại nữa, một khi đã như vậy, cũng đừng có phụ sự tồn tại của bữa cơm này.
Ta lần đầu nghe nói qua ăn hàng có thể đưa một bữa cơm bay lên đến tồn tại và hư vô lý luận đấy, trong lòng Đơn Phi cảm thán.
Đám người Điền Bồ trợn mắt há hốc mồm nhìn Quách Gia, hiển nhiên cũng là cảm thấy lời nói của Quách Gia quả thực trước đó chưa từng nghe qua, Điền Bồ nghĩ một đằng nói một nẻo nói:
-Quách Tế Tửu lời nói này đúng là trống chiều chuông sớm, khiến người tỉnh ngộ.
Quách Gia vừa lòng rồi cười nói :
-Chuyện thứ hai là công việc nhất định cần phải đi làm ngay, có người để sẵn mà dùng là tuyệt đối không được bỏ qua, bởi vì ngươi không cần, ngươi không biết ngay sau đó người này có thể còn ở lại hay không.
-Ngươi nói như vậy khiến cho ta rất lo lắng vận mệnh của mình.
Đơn Phi giận dữ nói.
Quách Gia trong mắt tràn đầy ý cười nói:
-Chuyện thứ ba là công việc nhất định phải làm, đương nhiên ngay cả có phiền phức nhất định phải đẩy cho người khác, bởi vì với ta mà nói, bất kể có biết đó là phiền phức hay không, nhưng có thể khẳng định một điều, phiền phức có thể đẩy đi cũng không phải là phiền phức rồi.
Gã bỗng dưng nói ra ba cái đạo lý này, Điền Bồ rất trợn mắt há hốc mồm, khi đó thầm nghĩ đến một câu hình dung Quách Gia là ta chưa bao giờ thấy qua người vô liêm sỉ mặt dày như vậy!
Đơn Phi cuối cùng cười nói :
-Nhưng hiện tại có một phiền phức ngươi bất kể như thế nào cũng không đẩy lên người chúng ta được, chúng ta cứ đi như vậy, rất khó tìm thấy Trương Phi Yến.
-Chúng ta không phải đi gặp Trương Phi Yến.
Quách Gia lắc đầu nói.
Mọi người ngơ ngẩn, Đơn Phi cau mày nói:
-Chúng ta đây là đi gặp ai?
-Các ngươi có nghe nói qua Hắc Sơn Lão Yêu không?
Quách Gia nói.
Đơn Phi ngơ ngẩn, thầm nghĩ tới chúng ta không phải giống như Đường Tăng đi thỉnh kinh, tại sao lại xuất hiện cái gì Hắc Sơn Lão Yêu?
Điền Bồ sắc mặt thay đổi:
-Người này là thủ vu quân Hắc Sơn, nghe nói rất là thần bí.
Quách Gia thấy Đơn Phi hoang mang, giải thích nói:
-Quân Hoàng Cân, quân Hắc Sơn, thậm chí Mễ Vu bên Trương Lỗ, trong đó đều có chức vụ 'Tế Tửu', phụ trách giáo hóa bang chúng, chức vị Tế Tửu này nhiều khi tuyển chọn Vu sư đi đảm nhiệm.
Đơn Phi đối với cái này hơi hiểu biết, thầm nghĩ những thứ này trong đoàn thể dân gian phần lớn là một loại chánh giáo, có chút mê tín trong đó, bởi vậy cơ cấu hành chính và cơ cấu thần quái tương hợp.
Điều ấy thật ra cũng cùng loại với Giáo hội Tây Phương có địa vị trong lịch sử, chỉ là Hoa Hạ vẫn không có hình thành quy mô tính chất lớn mạnh đi thống trị.
-Trong quân Hắc Sơn Tế tửu chính là Hắc Sơn Lão Yêu.
Quách Gia nói:
-Không người nào biết được danh hiệu của ông ta, nhưng ông ta có thư từ qua lại với Tư Không.
-Ông ta có ý đi nương nhờ Tư Không?
Đơn Phi hiểu được rồi.
Quách Gia chậm rãi gật đầu :
-Người có thể lên làm được Hắc Sơn Lão Yêu, dựa vào không chỉ là bản lĩnh vu thuật, vẫn là dựa vào năng lực xem xét thời thế. Tư Không thấy ông ta trong thư từ ẩn chứa có ý quy hàng, lúc này mới phái ta đi thuyết phục trước đã, tận lực xóa bỏ nỗi lo về sau của bọn họ. Tuy nhiên việc này cần phải có Đơn huynh đệ ra tay đấy.
Đơn Phi thần sắc đau khổ, ánh mắt cũng liếc nhìn phụ cận.
Quách Gia chậm rãi nói:
-Cứ như vậy, Tư Không không cần một binh một lính, có thể thu về mười vạn dân chúng quân Hắc Sơn, đương nhiên... lực cản sẽ có.
Khi nói chuyện, trong mắt Quách Gia giống như hiện lên vẻ lo lắng, nhìn dãy núi phía trước nói:
-Nếu ta không có nhớ lầm, phía trước cách Thái Hành Hắc Sơn đã không xa, nơi đó có đóng quân chủ lực của quân Hắc Sơn, mà Hắc Sơn Lão Yêu, cũng đang ở gần đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất