Thâu Hương

Chương 726: Tín hiệu ly kỳ.

Chương 726: Tín hiệu ly kỳ.


hương 726: Tín hiệu ly kỳ
Cửu Thiên Huyền Nữ nói ngắn gọn, cũng rất huyền ảo, lời giải thích này của nàng đối với bất cứ cổ nhân nào mà nói đều là chuyện cực kỳ hại não, cho dù là đối với người hiện đại mà nói thì cũng đã là suy nghĩ cực kỳ kỳ lạ rồi.
Đơn Phi cuối cùng đã hiểu ra, hắn có đầu óc khảo cổ, nhưng cũng không bài xích đủ mọi khả năng phát triển thế giới. Trước nay hắn cho rằng, con người muốn tiến bước thì tuyệt đối không phải dựa vào cảm giác ưu việt trầm mê bảo thủ nào đó, mà là cần giữ thái độ khiêm tốn chăm chỉ học hỏi. Bắt đầu từ lúc biết đến Tam hương, hắn đã không ngừng tiến hành suy đoán mọi thứ về Tam hương, bây giờ nghe Cửu Thiên Huyền Nữ giải thích, hắn lại có cảm giác trong sáng rộng mở.
Con người chẳng qua chỉ là một sinh vật trên trái đất này, trong mắt con người trái đất thoạt nhìn to lớn đồ sộ. Nếu tính theo tỷ lệ, thì trái đất chỉ có thể nói là một hạt bụi trong vũ trụ, con người chẳng qua là vi sinh vật trong hạt bụi này…
Còn có rất nhiều vi sinh vật lại đang cho rằng họ là vũ trụ chi linh sao?! Quả thực là chuyện buồn cười đến không thể buồn cười hơn được nữa.
Lực học Newton là kinh điển phát triển của con người, nhưng cũng trở thành gông xiềng trong việc con người nhận thức vũ trụ. Có người có thể nhận thức được hạn chế của lực học Newton, mới có thể sản sinh ra lượng tử cơ học, thuyết tương đối. Càng có nhiều người bắt đầu ý thức được sự nhỏ bé của con người, lúc này mới khiến con người tiến lên sự vĩ đại thật sự.
Bọn Hoàng Đế không phải thần, mà là một nhóm người nắm giữ kiến thức cực cao, có được thủ đoạn khoa học cực mạnh.
Hoặc cũng có thể nói họ là thần, dù sao thì trong mắt người đời, thần không gì không làm được, bọn Hoàng Đế thật sự là làm được những gì người đời không làm được.
Những người này dùng thuyền không gian di dân, bắt đầu ngao du vũ trụ, kiến thức về vũ trụ mạnh hơn người đời, càng lĩnh ngộ sâu sắc về thời gian, không gian, thay đổi, lúc này mới tạo ra Tam hương Trường Sinh, Vô Gian, Dị Hình.
Trong đầu phút chốc liên kết tất cả với nhau, Đơn Phi tỉnh táo nói: -Sau khi các vị quay về thế giới này, biết thế giới đã hủy diệt nhiều lần, vì thế hi vọng dùng năng lực của Tam hương thay đổi luân hồi của người đời, khiến thế giới không hủy diệt nữa?
Cửu Thiên Huyền Nữ khen ngợi nói:
-Không sai. Khi chúng ta đến thế giới này, Thần Nông là người có suy nghĩ này đầu tiên, Hoàng Đế lập tức nghe theo. Xi Vưu tuy cực lực muốn quay về vũ trụ, nhưng thuyền không gian hư hỏng vượt quá khả năng sửa chữa của chúng ta, tuy y không muốn, nhưng cuối cùng cũng quyết định tham gia vào kế hoạch của Thần Nông.
-Vậy Huyền Nữ thì sao? Đơn Phi hỏi.
Cửu Thiên Huyền Nữ trầm mặc hồi lâu rồi nói: -Ta không có chủ kiến gì, lúc đó chỉ nghĩ nghe theo bọn họ. Nhưng…nếu có lựa chọn, ta chỉ e sẽ ngăn cản kế hoạch của Thần Nông.
-Vì sao?
Đơn Phi nhướng mày nói: -Đây vốn là một kế hoạch rất tốt. Theo ta biết, trên đời này có quá nhiều người muốn thay đổi thế giới này, nhưng chưa từng có ai lại có suy nghĩ kỳ vĩ như thế.
-Ngươi tán thành ý nghĩ của Thần Nông? Cửu Thiên Huyền Nữ ngược lại có chút kinh ngạc nói: -Ta biết có rất nhiều người không hi vọng thay đổi.
Đơn Phi cười nói: -Ta biết trên đời này có quá nhiều người, dùng danh nghĩa tạo phúc cho thế gian mà làm những chuyện tổn thương người vô tội. Loại chuyện này đích thực khiến người ta uể oải, nhưng ta chưa từng cho rằng chúng ta nên vì nhỏ bỏ lớn, phủ nhận những người thật sự vô tư cố gắng.
Vi Tô Đề Bà như thoáng suy nghĩ.
Con ngươi A Cửu lóe sáng, trong lòng nàng ít nhiều oán hận Đơn Phi không hiểu ý người, nhưng đến lúc này mới phát hiện Đơn Phi không phải là không hiểu ý người, mà là quá hiểu.
Nàng vẫn luôn hiểu Đơn Phi từ trong mộng, bây giờ mới phát hiện Đơn Phi còn có một mặt càng động lòng người.
Cửu Thiên Huyền Nữ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nói: -Nhưng tất cả tai nạn lại bởi vì sự thay đổi này.
-Vì sao? Đơn Phi cau mày nói.
Cửu Thiên Huyền Nữ thong thả nói: -Chúng ta vốn có thần thông mà người đời khó theo kịp, cũng có thể thực hiện được suy nghĩ này. Thuyền không gian mà chúng ta ngồi rơi xuống Vân Mộng Trạch, nhưng công cụ trong đó đa số đều có thể dùng được. Khi đó Hoàng Đế đã nói đây vốn là căn cơ vạn thế, có lẽ chúng ta cũng chưa chắc có thể thành công, thế là trước tiên y lấy Phá Thiên Cổ, Tự Minh Cầm tạo ra mê cung núi Cầm Cổ…
- Phá Thiên Cổ, Tự Minh Cầm là cái gì? Đơn Phi luôn nghe thấy tên của hai vật này, thậm chí nhìn thấy Nữ Tu từng dùng Tự Minh Cầm, nhưng vẫn không biết cách dùng thật sự của những thứ này.
Cửu Thiên Huyền Nữ cười nói: -Ngươi thật thích truy vấn ngọn nguồn. Nàng cũng không giấu diếm, lập tức giải thích nói:
-Thời đại này, tuy không phải là đốt rẫy gieo hạt như khi chúng ta đến, nhưng cũng cực kỳ lạc hậu. Tuy đã qua hai ngàn năm đổi thay, nhưng cho dù là nhân vật như Vi Tô Đề Bà cũng thiếu rất nhiều kiến thức về thế giới này.
Vi Tô Đề Bà rất ngượng ngùng. Nếu người khác nói thế, trong lòng y nói không chừng sẽ tức giận, nhưng Huyền Nữ nói vậy, y lại không còn lời nào để nói.
-Cho dù là thời đại của Đơn Phi ngươi, thì năng lực vận dụng nguồn năng lượng thế gian cũng cực kỳ thấp. Cửu Thiên Huyền Nữ cảm khái nói: -Thực chất, thủ đoạn của chúng ta chẳng qua cũng chỉ cao hơn các ngươi một chút mà thôi. Nếu muốn nhìn thấu toàn diện vũ trụ thì còn lâu mới đủ. Có điều lực lượng chúng ta vận dụng khi đó đa số là năng lượng ánh sáng và lực từ. Hai lực lượng này nghe thì đơn giản, nhưng lại là năng lượng căn bản cuồn cuộn không ngớt trong vũ trụ. Phá Thiên Cổ hấp thụ tất cả năng lượng ánh sáng vào để lợi dụng, mà Tự Minh Cầm có thể lợi dụng lực từ vũ trụ để phát động. Hai vật này đều có thể phát ra lực lượng cực mạnh, nơi này tuy sâu, nhưng khi đó Thần Nông dùng Phá Thiên Cổ tạo ra chẳng qua cũng chỉ mất nửa ngày.
Vi Tô Đề Bà sớm giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Đơn Phi cũng thán phục.
Hắn tận mắt nhìn thấy thần công quỷ phủ của mê cung núi Cầm Cổ, nhìn thấy nơi này cũng không kinh ngạc mấy, nhưng nghe thấy Thần Nông chỉ mất nửa ngày để tạo ra cũng khiến hắn ngạc nhiên thán phục không thôi.
-Cái tên Phá Thiên Cổ rất hình tượng.
Đơn Phi đầu đầy nghi vấn, có cơ hội giải quyết thì sao lại bỏ qua chứ, sau đó lại hỏi: -Nhưng Tự Minh Cầm có thể tự đàn, có phải có thâm ý gì không?
-Tự Minh Cầm có thể tự đàn nghe thì rất thú vị, nhưng chẳng qua là một chức năng ta thêm vào để giải tịch mịch mà thôi. Cửu Thiên Huyền Nữ cười nói.
Đơn Phi cũng buồn cười, lại nghĩ đến chuyện cũ: -Vậy Hòa Thị Bích?
Cửu Thiên Huyền Nữ đúng là không gì không biết, cũng hiểu Đơn Phi đang hỏi cái gì, nhanh chóng giải thích: -Hòa Thị Bích cũng có công dụng như Phá Thiên Cổ, khi đám người Hoàng Đế khai sơn phá thạch vô ý rơi vào nham thạch. Khi đó đám người Hoàng Đế cực kỳ bận rộn, bởi vì không thiếu công cụ nên cũng không đi tìm vật này. Tuy Hòa Thị Bích rơi vào nham thạch, nhưng vẫn có thể hấp thu ánh sáng, về sau Hòa Thị Bích hấp thu ánh sáng một thời gian dài thì bắt đầu xuất hiện dị tượng, bị Biện Hòa phát hiện hiến cho Sở Vương. Biện Hòa không phải thợ ngọc giỏi, nhận định vật này là ngọc khí hiếm có hiến cho Sở Vương, khó tránh khỏi bị chặt hai chân.
Đơn Phi cũng giật mình, không ngờ Huyền Nữ lại giải thích hợp tình hợp lý như thế, cũng phù hợp với lời Cơ Quy nói. Phải biết là Biện Hòa nếu thật sự là thợ ngọc giỏi, thì sao lại không biết bổ đá lấy ngọc ra chứ? Biện Hòa ngay cả thao tác cơ bản này cũng không biết, lại bị sự kỳ dị của bản thân Hòa Thị Bích thu hút, một lòng muốn mượn thứ này mà phát đạt, nên mới u u mê mê dâng lên Hòa Thị Bích bị nham thạch bao bên ngoài, dẫn đến bị chặt hai chân.
-Có điều sau đó Sở Vương bổ đá lấy được Hòa Thị Bích, mới phát hiện sự kỳ dị, coi như bảo vật. Sau khi Hòa Thị Bích ra khỏi nham thạch, tự động hấp thu càng nhiều ánh sáng, mà sau đó hiện tượng kỳ dị cũng hiện ra ngày càng nhiều, khiến các nước coi như thần vật, có điều vật này tuy qua tay nhiều nước, nhưng lại không ai biết tác dụng thật sự của nó.
Cửu Thiên Huyền Nữ kiên nhẫn giải thích nói: -Cho đến thời Tần Vương, bởi vì là hậu nhân Nữ Tu nên mới biết vật này có liên quan đến Hoàng Đế, lúc này mới đòi Hòa Thị Bích từ nước Triệu. Nước Triệu tuy có Lạn Tương Như hoàn bích quy Triệu, nhưng vạn vật trên đời vốn là người có khả năng thì dùng. Tần Vương khi đó cũng không biết cách dùng thật sự của Hòa Thị Bích, nên mới thả Lạn Tương Như đi, nhưng Tần Thủy Hoàng lại diệt Triệu, nước Triệu tuy có Hòa Thị Bích nhiều năm, nhưng chẳng qua là giữ thay Tần Thủy Hoàng ngần ấy năm thôi.
Đơn Phi rất cảm thán. Hắn khảo cổ vô số, tận mắt nhìn thấy vô số người đời chết rồi còn muốn có hết tất cả, nhưng mộ táng rực rỡ muôn màu cuối cùng vẫn bị người sau phân chia, sự ngu muội của con người chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi.
-Sau đó Tần Thủy Hoàng dùng Hòa Thị Bích xây dựng nên Tần Hoàng Lăng độc nhất vô nhị? Đơn Phi tuy đã nhận định việc này, nhưng vẫn muốn xác nhận một chút.
-Độc nhất vô nhị? Y còn kém rất xa.
Cửu Thiên Huyền Nữ hừ một tiếng, lập tức nói: -Trong năm ngàn năm, Tần Hoàng Lăng mà y xây dựng có thể nói là kỳ tích thế gian, khó có người vượt qua, nhưng đó là do y đã lấy được Hòa Thị Bích cùng loại với Phá Thiên Cổ nên mới đào được quy mô dưới đất lớn như thế.
-Nhưng tại sao y lại đào sâu xuống lòng đất như thế, chỉ là để thi thể không bị người đời phát hiện? Vi Tô Đề Bà chợt nói, khi nãy y từng thảo luận với Đơn Phi chuyện này.
-Bởi vì y biết bí địa mà chúng ta kiến tạo đa số là ở dưới đất và trên biển. Cửu Thiên Huyền Nữ lạnh lùng nói: -Y không cam tâm cứ thế chết đi, nên mới dốc hết sức lực muốn liên lạc với chúng ta. Nhưng y tuy là hùng chủ trên đời, nhưng khó nói là có tấm lòng như Đơn Phi ngươi. Chúng ta là kẻ y muốn gặp thì gặp sao? Y không chết tâm tìm kiếm chúng ta trên biển, dưới đất, nhưng cuối cùng chỉ là phí công sức mà thôi.
Vi Tô Đề Bà thầm hoảng sợ, y không kinh ngạc Huyền Nữ hạ thấp Tần Thủy Hoàng, mà là kinh ngạc Huyền Nữ lại chờ mong Đơn Phi rất cao.
-Nếu không phải Đơn Phi, Huyền Nữ vẫn sẽ không gặp chúng ta sao? A Cửu cũng ngạc nhiên nói.
Cửu Thiên Huyền Nữ lạnh nhạt nói: -Nếu không có Đơn Phi, Lục Nhâm Bàn kia sao có thể mở đài tế, vừa hay lộ ra thông đạo bên dưới?
Vi Tô Đề Bà kinh ngạc nói: -Mở bí đạo hóa ra là ý của Huyền Nữ?
-Không sai, ta cũng cần nói cặn kẽ mọi thứ với Đơn Phi, sau khi cảm nhận được lực từ bên trên, lúc này mới ngưng tụ năng lực nơi này rót lên Lục Nhâm Bàn giúp Đơn Phi mở thông đạo ra.
Đơn Phi cũng trợn mắt há mồm, thầm nghĩ trùng hợp đa số là do sự sắp xếp của con người không sai chút nào. -Lục Nhâm Bàn và Ma Hoàn của Ma Vương đều là vật của Hoàng Đế, lại có tác dụng gì?
-Lục Nhâm Bàn là một vật hấp thụ lực từ của chúng ta khi đó, kết hợp với Ma Hoàn có thể cung cấp sức mạnh cuồn cuộn không ngớt cho kết cấu cần thiết. Đương nhiên, cơ thể con người vốn là trời đất dưỡng dục mà thành, do vậy Lục Nhâm Bàn cũng có trợ lực cho cơ thể người.
Cửu Thiên Huyền Nữ lại cực kỳ hiểu Đơn Phi, tiếp tục nói: -Ngươi vì có Lục Nhâm Bàn nên mới bước vào võ đạo, cũng có thể nói là một cơ duyên. Có điều nơi này tuy thần bí, nhưng về sau lại bị người ta lẻn vào trộm đi Lục Nhâm Bàn và Ma Hoàn. Người ăn cắp chỉ cho rằng đã đến cửa địa ngục, không dám tìm kiếm tiếp, lúc này mới mang Lục Nhâm Bàn và Ma Hoàn rời đi, mà sau Lục Nhâm Bàn và Ma Hoàn chia ra hai phương đông tây, cho đến hôm nay mới trở về đây.
Đơn Phi cảm khái trong lòng, đột nhiên nghe một âm thanh nói: -Ai?
-Cái gì? Đơn Phi nghe ra là giọng nữ tử, chỉ cho rằng Cửu Thiên Huyền Nữ hay A Cửu hỏi, trong lòng hắn không rõ lắm nên mới hỏi lại, nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng lộ vẻ kỳ lạ.
-Ngươi là? Thanh âm kia tiếp tục hỏi.
Câu hỏi không đến từ Cửu Thiên Huyền Nữ và A Cửu, lại là giọng của nữ tử thứ ba!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất