Chương 731: Thiên Nhai
Đơn Phi luôn cảm thấy xa lạ với đám người Hoàng Đế Xi Vưu, thực tế thì thế nhân nhìn họ cũng là qua tấm màn trắng như sương thôi.
Mãi đến khi Cửu Thiên Huyền Nữ nhắc đến chuyện cũ, Đơn Phi mới cảm thấy tang thương, chuyện xưa như khói bay, nhưng hắn lại có cảm giác như từng quen.
Nếu thần tiên thật sự tồn tại, thần thông quảng đại muốn làm gì thì làm, vậy vì sao họ lại thờ ơ với sự thống khổ của chúng sinh?
Đám người Hoàng Đế không phải thần, dù họ có siêu năng lực, nhưng họ cũng là nhân loại. Nói chính xác, họ chính là mục tiêu mà thời đại của Đơn Phi mong muốn đạt được – siêu nhân loại cuối cùng.
Cảnh giới nghiên cứu không gian thời gian của họ đã đạt đỉnh điểm, nhưng cũng vào lúc đỉnh cao này, họ lại quay về phạm trù của con người.
Giao tranh giữa Hoàng Đế và Xi Vưu có chút giống với sáu nước hội họp đàm phán của thời đại Đơn Phi, mọi người đều kiêng kị với nhau, dù Hoàng Đế chiếm thế thượng phong tuyệt đối, nhưng mặc kệ y có mục đích gì, y chưa bao giờ mong muốn thế giới đi đến diệt vong.
Vậy còn Xi Vưu thì sao?
Hoàng Đế không phải Uncle Sam*, còn Xi Vưu cũng tuyệt đối không phải Tam Béo*, nếu cả hai không có năng lực rời khỏi trái đất này, cũng không phải bấn loạn tinh thần, muốn cử thuyền đến gần bán đảo cũng được, muốn bắn đạn hạt nhân nhắm vào Bắc Mĩ cũng được, mọi người cũng chỉ là thỏa mãn cái miệng của mình mà thôi, song phương đều hướng đến cuộc sống “bình đạm”, sở hữu ngàn mẫu đất, cưới trăm cô thê thiếp. *Người Mỹ xem “chú Sam” đại diện cho tình yêu nước, tính thành thật và siêng năng. *Hay “Kim Tam Béo”, từ bị cấm sử dụng trên mạng xã hội, “ám chỉ” người đứng đầu Triều Tiên.
Vì sao có ngày lành tháng tốt mà không sống? Mọi người bày ra nhiều chiêu trò cũng chỉ để khiến người ta càng rơi vào thống khổ, còn mình sẽ tốt hơn được sao?
Xi Vưu không phải thế!
Từ cách nói của Cửu Thiên Huyền Nữ, Xi Vưu hành sự vô cùng quyết đoán, gã kiên trì cải tạo loài người, bất chấp sử dụng lưu niên, tự thân dùng Dị Hình Hương.
Dùng người khác để thí nghiệm nhiều rồi, nên không cần phải quan tâm đến trói buộc đạo đức nhân đạo, nhưng gã quả quyết dùng chính bản thân để thí nghiệm, thì đây đúng là chuyện hiếm gặp.
Xi Vưu đã có quyết tâm đập nồi dìm thuyền, vậy lúc đó gã còn muốn đàm phán điều gì nữa?
Đơn Phi nghĩ mãi mà không hiểu, nhưng không nghe Cửu Thiên Huyền Nữ trả lời, lẳng lặng chờ đợi nàng. Hắn có lòng nhẫn nại đó, cũng suy đoán đây có lẽ là lý do mà Nữ Tu và Xi Vưu đấu đá nhau hai ngàn năm nay.
Xi Vưu và Hoàng Đế đàm phán thất bại! Nếu không thì hậu nhân của Hoàng Đế là Nữ Tu cũng sẽ không tiếp tục truy sát người Dị Hình trong hai ngàn năm nay!
Đơn Phi đã có suy đoán của mình, nhưng hắn muốn nghe cả quá trình.
- Lúc đó Hoàng Đế cũng không ngờ Xi Vưu muốn đàm phán. Cuối cùng Cửu Thiên Huyền Nữ đã mở miệng: - Bí địa Bạch Lang do Xi Vưu dùng thủ đoạn cao siêu xây dựng, theo dự đoán của Hoàng Đế, bí địa Bạch Lang nằm rất sát lòng đất, độ sâu đó vượt xa trí tưởng tượng của con người.
Mí mắt Đơn Phi co giật.
- Xi Vưu có bản lĩnh tiêu diệt cả gò đất chết, thần thông của gã vốn đã nằm ngoài suy đoán của ta. Nếu gã liều mạng, đừng nói loài người, e là cả thế gian cũng bị gã tiêu diệt.
Bí địa Bạch Lang nằm gần lòng trái đất sao? Gã muốn tiêu diệt trái đất sao? Có người bảo lòng đất chính là miếng sắt có sức hút cực mạnh, cũng có người nói rằng lòng đất giống với Mặt Trời, không ngừng tự xoay chuyển đến ngày tự nổ…Xi Vưu không cần xuyên thủng lòng đất, chỉ cần để dung nham dâng trào…
Trong lòng hơi chấn động, Đơn Phi thất thanh nói: - Ta hiểu rồi.
- Ngươi hiểu cái gì? Cửu Thiên Huyền Nữ lập tức hỏi.
Vi Tô Đề Bà và A Cửu tự thẹn, họ muốn nghe hiểu những gì Cửu Thiên Huyền Nữ nói cũng phải cố gắng lắng nghe kỹ càng, thật sự không biết Đơn Phi làm thế nào mà hiểu nhanh như thế?
- Pompeii... Pompeii hủy diệt, là vì bí địa Bạch Lang. Đơn Phi hiểu rõ về địa chất hơn người thường: - Xi Vưu có bản lĩnh chui sâu dưới lòng đất, vì thế gã có khả năng khống chế địa tầng, cũng đồng nghĩa với việc gã có khả năng khiến núi lửa phun trào và gây ra động đất. Mấy trăm năm trước, có người đã dùng thủ đoạn của Xi Vưu tiêu diệt thành Pompeii!
Vi Tô Đề Bà biến sắc: - Gò đất chết và thành Pompeii đều là lời cảnh báo? Thân là Quý Sương Vương, vốn tưởng có bản lĩnh chống đỡ thế giới, nhưng nghĩ đến sự sụp đổ của thành Pompeii trong một đêm, Vi Tô Đề Bà không khỏi sởn tóc gáy.
Đài tế u tĩnh.
Hồi lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ mới khẽ thở dài: - Cuối cùng các ngươi cũng nghĩ ra điểm này. Nhưng các người muốn hiểu rõ chân tướng, muốn biết tiếp theo phải làm gì thì hãy nghe ta nói tiếp. Lại im lặng hồi lâu, trong giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ có chút ý hối hận: - Ta để các ngươi xuống đây vốn là muốn nói với các ngươi chân tướng mọi việc, cũng mong các ngươi bù đắp lại một lỗi lầm mà ta từng mắc phải.
Vi Tô Đề Bà ngơ ngẩn, ha ha nói: - Huyền Nữ nói đùa, chúng ta có tài cán gì có thể giúp Huyền Nữ? Hơi ngưng trệ, Vi Tô Đề Bà cười khổ nói: - Nhưng nếu Huyền Nữ có căn dặn, tại hạ tuyệt đối phục tùng. Từ sau khi y lên ngôi đế vương, đây là lần đầu y khiêm tốn nói chuyện với một người.
- Huyền Nữ phạm lỗi gì? Trong lòng Đơn Phi thầm nghĩ, phụ nữ luôn đến lúc mấu chốt mới xảy ra sự cố.
A Cửu một bên nói: - Dù Huyền Nữ có sai thì cũng là do vô ý.
Cửu Thiên Huyền Nữ khổ sở nói: - Sai chính là sai, cố ý hay không cũng phải sửa. Xi Vưu muốn đàm phán, Hoàng Đế cho rằng đó là cơ hội, nhưng phái ai đi đàm phán với Xi Vưu lại là một vấn đề.
Hoàng Đế đương nhiên không thể đi đàm phán.
Giữa Hoàng Đế và Xi Vưu ngăn cách bởi một con sông, Hoàng Đế không thể nào để bản thân lâm hiểm cảnh. Xi Vưu trốn thoát từ cõi chết, đương nhiên cũng không đến trận doanh của Hoàng Đế.
- Ta biết lựa chọn duy nhất chính là ta. Cửu Thiên Huyền Nữ rất nhanh vạch trần đáp án: - Có lẽ Xi Vưu đã giết rất nhiều người…nhưng gã không bao giờ ra tay với ta.
Trong lòng A Cửu thầm nghĩ, hẳn Xi Vưu rất thương Cửu Thiên Huyền Nữ, Huyền Nữ lại yêu mến Thần Nông, nhưng nàng vẫn hiểu tâm ý của Xi Vưu.
Đơn Phi cũng có cách nghĩ này, nhưng hắn quan tâm vấn đề khác hơn: - Huyền Nữ tới bí địa Bạch Lang, làm thế nào mà lại phạm sai?
- Chúng ta là bạn, luôn luôn là thế, mãi mãi là bạn tốt của nhau.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhỏ giọng đi: - Ngay khi Xi Vưu thấy ta đến bí địa Bạch Lang đã nói với ta câu nói đó. Khi ấy trong lòng ta cực kỳ kích động, không kìm nổi khuyên gã, nếu đã là bạn, vì sao không thể làm lành, chúng ta có thể quay về khoảng thời gian trước kia.
Đơn Phi cười khổ, thầm nghĩ đây chính là sự khác nhau lớn nhất giữa đàn ông và phụ nữ.
Phụ nữ luôn cho rằng bất kể thế nào, vẫn có thể quay về như ban đầu, nhưng đàn ông thì hoàn toàn khác, tiêu chuẩn đo đạc tình thế của họ rất khác nhau.
- Gã nói với ta…gã rất hối hận, cũng muốn quay về như trước. Cửu Thiên Huyền Nữ không còn dịu dàng, mà giọng nói lúc này chỉ tràn đầy lạnh lùng:
- A Cửu, Xi Vưu và Hình Thiên đều như nhau, họ nắm bắt được tâm tư của phụ nữ, nói ra những lời mà ta muốn nghe, nhưng trong lòng họ chẳng qua là muốn được lợi từ ta!
A Cửu cắn môi, “ừ” một tiếng.
Vi Tô Đề Bà xen vào: - Chẳng lẽ Xi Vưu…dùng tình bạn đả động Huyền Nữ, sau đó khiến Huyền Nữ phạm vào sai lầm lớn? Hắn muốn dùng từ “tình yêu” hơn, nam nữ khác giới, đàn ông tin tưởng tình nghĩa huynh đệ, còn phụ nữ nếu tin tưởng vào người đàn ông, một mức độ nào đó là vì cho rằng người đó có ý với mình.
Nếu không phải cho rằng Xi Vưu yêu mình, Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không mạo hiểm đến bí địa Bạch Lang. Nếu phụ nữ không tin vào tình yêu, họ cũng không vì tình mà phớt lờ những nhân tố quan trọng khác.
Giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ tràn đầy sự lạnh nhạt, không giải thích thêm, chỉ bảo: - Ta đã tin gã.
Đơn Phi và Vi Tô Đề Bà kinh ngạc nhìn nhau.
A Cửu lại nghĩ, thì ra Huyền Nữ là một người sống tình cảm như vậy, vì người đàn ông mình yêu, nàng ra sức cứu vãn tình hình.
- Sau đó gã bảo với ta gã sẽ không thực thi kế hoạch nữa, cũng mong Hoàng Đế yên tâm, gã sẽ không hủy diệt nhân loại, dù rằng gã có bản lĩnh đó.
Giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ càng lạnh lẽo hơn: - Lúc đó nghe gã nói thế, ta vui sướng hơn bao giờ hết.
Đơn Phi thở dài: - Nếu thật sự như gã nói thì tốt rồi. Chẳng lẽ gã còn ý nghĩ khác sao?
- Gã nói rất nhiều, khiến ta thật sự tin gã đã hối hận…sau đó gã đã nói ra “cách nghĩ” của mình… Gã bảo, gã vô cùng hối tiếc vì đã khiến thế nhân thống khổ, hy vọng dùng sức mình để làm chút việc cho người đời. Gã bảo gã muốn cùng ta nghiên cứu “Thiên Nhai”.
Vi Tô Đề Bà và A Cửu đều có chút đứng hình, không hiểu thế nào là “Thiên Nhai”.
Trong lòng Đơn Phi hơi chấn động, lập tức nói: - Thiên Nhai Lưu Niên Thệ Thủy thương, Thệ Thủy vừa xuất người đã thương? Lúc ở Đan Dương, Đàn Thạch Xung và Triệu Vân giao thủ từng nói tuyệt học của Nữ Tư chính là Thiên Nhai, Lưu Niên, thương Thệ Thủy. Mã Vị Lai có Lưu Niên, Triệu Vân có Thệ Thủy. Lúc đó Đơn Phi cũng không hiểu Thiên Nhai là cái gì, nhưng phỏng đoán là một bản lĩnh rất lợi hại nào đó, nếu không Xi Vưu cũng không dòm ngó đến.
- Thiên Nhai Lưu Niên Thệ Thủy thương, Thệ Thủy vừa xuất người đã thương? Giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ trầm thấp, lẩm bẩm vài lần rồi nói: - Đúng thế, đây là câu nói ngẫu nhiên của ta, lúc đó ta muốn nói với tất cả những người bạn của ta, Thiên Nhai xa, Lưu Niên ảo, Thệ Thủy vô tình. Trên đời này, việc bất đắc dĩ đã quá nhiều rồi, nếu thật sự dùng đến thương Thệ Thủy để giải quyết vấn đề, đó chính là sự việc đau lòng thê thảm nhất. Nếu biết đó là sự bất đắc dĩ, vì sao không sống tốt hơn, trân trọng khoảng thời gian không dễ có đó?
Ba người im lặng suy xét lời nói của Cửu Thiên Huyền Nữ, nhất thời đều có chút suy tư.
- Chắc ngươi biết về Lưu Niên và Thệ Thủy, nhưng xem ra ngươi vẫn chưa hiểu Thiên Nhai. Cửu Thiên Huyền Nữ thở dài: - Thiên Nhai vốn là một chức năng do ta nghiên cứu từ Vô Gian. Lúc đó ta chỉ hy vọng những người yêu nhau, dù cách xa ngàn dặm cũng có thể gặp lại trong gang tấc.
Huyền Nữ nói không rõ ràng lắm, nhưng cũng đủ khiến Đơn Phi chấn động, kinh ngạc nói:
- Càn Khôn na di? Nghe xong Huyền Nữ nói thế hắn lập tức nhớ đến Càn Khôn na di mà Chu Kiến Bình và Lục Cửu Uyên từng nhắc đến.
Càn Khôn na di có khả năng đưa một người từ nơi này đến nơi khác trong gang tấc, rất giống với cách hình dung của Huyền Nữ!
- Xem ra ngươi cũng biết không ít?
Cửu Thiên Huyền Nữ chậm rãi nói: - Đúng thế. Từ Vô Gian ta tạo ra Thiên Nhai, vốn để người yêu nhau trong thiên hạ có thể gặp lại nhau, nhưng không ngờ Xi Vưu dám dòm ngó bản lĩnh này của ta, lời ngon tiếng ngọt lừa dối ta, gã nói có thể làm một Thiên Nhai ở Hy Lạp, Trung Nguyên. Khi đó, ta muốn gặp Thần Nông, thì có thể nhanh chóng gặp lại Thần Nông.
Trong phút chốc Đơn Phi đã hiểu, người Huyền Nữ yêu nhất vẫn là Thần Nông, lúc đó Thần Nông đến Tây Vực, Xi Vưu biết rõ lòng của Huyền Nữ, vì thế mới khuyên bảo như thế. Dù Huyền Nữ có bản lĩnh đến đâu, nhưng nàng vẫn là phụ nữ, nàng vẫn đau lòng khi nhớ đến người đàn ông mình yêu đã rời đi, vì thế luôn muốn làm chút chuyện để thể hiện tình yêu.
Xi Vưu lợi dụng lòng yêu thương Cửu Thiên Huyền Nữ làm cái gì? Bỗng dưng có cảm giác sởn tóc gáy, Đơn Phi đã tỉnh ngộ, đã biết Xi Vưu muốn làm gì!