Chương 730: Sai lầm lớn
Cửu Thiên Huyền Nữ càng nói càng kích động, nhưng khi nhắc đến Thần Nông, giọng nói của nàng nhỏ nhẹ đến mức như đang thì thầm với chính mình. Phụ nữ đôi khi thích dây dưa, nhiều việc không thể một lần nói hết, họ thích để đàn ông đoán suy nghĩ của họ, Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không ngoại lệ.
Đơn Phi và Vi Tô Đề Bà liếc mắt nhìn nhau, có phần hiểu rõ. Hoàng Đế, Xi Vưu và Thần Nông đều có hảo cảm với Huyền Nữ, nghe ý của nàng, nàng rất tán thành tinh thần tự hy sinh của Thần Nông, nàng hình như cũng yêu mến Thần Nông.
A Cửu lập tức lớn tiếng nói: - Huyền Nữ, người thích Thần Nông sao? Trong lòng người, dù Thần Nông có ra sao thì người vẫn yêu y?
Nàng không biết nhiều về chuyện cũ của Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng nàng rất quan tâm đến vấn đề tình cảm nam nữ này.
Vi Tô Đề Bà vốn muốn kiềm chế A Cửu, nhưng chỉ bất đắc dĩ cười cười.
A Cửu lại nói: - Người không làm sai điều gì cả, người yêu y thì dù y có thành ra thế nào, người cũng sẽ thích y, đó là tình yêu.
Lúc nói chuyện khuôn mặt dễ thương của nàng nghiêm túc vô cùng, nhưng không dám liếc nhìn Đơn Phi.
Hồi lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ mới sâu kín thở dài, nói: - Chuyện của hai ngàn năm trước rồi, nhắc lại cũng không còn ý nghĩa.
- Thần Nông ở đâu? A Cửu hỏi: - Người thần thông quảng đại như vậy sao không đi tìm y?
Đơn Phi cũng tự hỏi, hắn không hiểu Cửu Thiên Huyền Nữ, Nữ Tu đã dùng cách gì để tồn tại đến mấy ngàn năm, nhưng họ đều giống nhau, theo lý thì Hoàng Đế, Xi Vưu và Thần Nông không lý nào chết đi.
Cửu Thiên Huyền Nữ không đáp lời, quay về chủ đề chính: - Hoàng Đế được Thần Nông giúp đỡ đánh bại Xi Vưu, bắt sống gã, nhốt gã ở Minh Sổ.
Đơn Phi hơi rét run, thầm nghĩ Xi Vưu có năng lực cực kỳ mê hoặc, Hoàng Đế nhốt gã ở Minh Sổ, có ý cho gã ở tù chung thân.
Hơi hơi nhíu mày, Đơn Phi hỏi: - Nhưng Xi Vưu đã trốn thoát, nếu Huyền Nữ không thả gã đi thì sao gã chạy thoát?
Giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ có tia oán giận: - Người thả Xi Vưu là Tinh Vệ!
Đơn Phi ngơ ngẩn, thần sắc kỳ lạ bảo: - Tinh Vệ sao?
Từ đầu đến giờ A Cửu khó lòng tiếp lời, lần này rốt cuộc cũng tìm được tiếng nói chung rồi, lập tức nói: - Đơn Phi, muội biết là Tinh Vệ. Theo ghi chép của “Sơn Hải Kinh”, trên núi Phát Cưu có ngọn cây chá xanh tươi, có một loại chim tên Tinh Vệ. Theo truyền thuyết, Tinh Vệ vốn là con gái nhỏ của Thần Nông, nhưng bị chết đuối khi đi du ngoạn ở Đông Hải. Sau khi hóa thành chim, Tinh Vệ trong lòng căm giận bất bình, thường đẩy đá trên núi xuống để đắp biển.
Thấy Đơn Phi nhìn qua, A Cửu liền bảo: - Muội chỉ biết nhiêu đó, không biết có giúp ích không?
Trong lòng Vi Tô Đề Bà than thở, thầm nghĩ, đứa em gái này luôn hy vọng có thể tham dự vào cuộc nói chuyện, cũng mong giúp đỡ Đơn Phi, nhưng ghi chép thế này đa số rất có vấn đề.
- Đơn Phi, ngươi cảm thấy lời A Cửu nói thế nào? Cửu Thiên Huyền Nữ hỏi.
Đơn Phi cau mày nói: - Tinh Vệ là con gái của Thần Nông sao? Những gì A Cửu nói trùng khớp với ghi chép mà hắn nhớ nhưng ngoại trừ thân thế của Tinh Vệ, những chuyện khác hắn đều cho rằng là nhảm nhí.
- Đúng vậy, Tinh Vệ đúng là con gái của Thần Nông, chúng ta gọi nàng là Nữ Oa. Lúc trao đổi với mọi người, Cửu Thiên Huyền Nữ luôn giữ thái độ hiền lành, nhưng khi nhắc đến Tinh Vệ, thái độ của nàng khó giấu phần căm hận: - Năm đó chúng ta khó khăn vô cùng mới bắt được Xi Vưu, nhưng dù sao cũng là bạn bè, xử lý Xi Vưu thế nào rất khó định đoạt. Hoàng Đế bảo Xi Vưu từ bỏ kế hoạch tiêu diệt nhân loại, nhưng Xi Vưu nhất quyết không chịu. Dù bất đắc dĩ, nhưng Thần Nông không muốn Xi Vưu chết, Thần Nông luôn như thế, luôn hy vọng tất cả mọi người chung sống hòa thuận.
- Vậy còn Huyền Nữ? Đơn Phi hỏi.
Hồi lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ mới nói: - Ta cũng hy vọng Xi Vưu thay đổi tâm ý.
Đơn Phi thầm nghĩ, miêu tả của Mã Vị Lai về bốn người này không sai tý nào, Hoàng Đế thông quyền lợi, Xi Vưu thích võ lực, còn Thần Nông chính là nhân vật lý tưởng, còn về Huyền Nữ, nàng chọn lựa Lưu Niên, chọn lựa chờ đợi.
Đối với đàn ông, có vấn đề thì phải sửa, không sửa không vui, nhưng đa phần phụ nữ đều duy trì tiêu chuẩn an nhàn, có sửa đổi hay không không hề quan trọng, mà mấu chốt là tâm trạng của nàng có chịu đựng được không.
Vì tình bạn, Thần Nông không thể giết Xi Vưu, dù năng lực của Cửu Thiên Huyền Nữ kinh người, nhưng khi xử lý mọi việc e là cũng có lúc nhu nhược dây dưa. Nhưng hai người họ đều không ngờ, không giải quyết nốt việc này, hậu họa để lại rất kinh hãi.
- Chắc hẳn ngươi cho rằng chúng ta nên quả quyết giết chết Xi Vưu, không để chuyện phía sau xảy ra.
Cửu Thiên Huyền Nữ như nhìn ra suy nghĩ của Xi Vưu: - Nhưng chúng ta không thể ra tay, nếu không có Tinh Vệ, sự việc sau đó sẽ không tồi tệ như vậy
- Vì sao Tinh Vệ để Xi Vưu chạy trốn? Đơn Phi khó hiểu nói:
- Nàng…thích Xi Vưu sao? Hắn thật sự nghĩ không ra lý do để Tinh Vệ giúp Xi Vưu.
Cửu Thiên Huyền Nữ im lặng một lát, lúc sau mới từ tốn nói: - Người nàng thích không phải Xi Vưu, mà là Hình Thiên!
Đài tế lần nữa rơi vào tịch mịch.
Đơn Phi kinh ngạc vô cùng, hồi lâu mới hỏi: - Nàng thích Hình Thiên sao? Đầu óc của hắn trống rỗng trong giây lát, chỉ nhớ về câu thơ cổ của Đào Uyên Minh.
Tinh Vệ ngậm gỗ nhỏ, mang đi lấp biển cả; Hình Thiên vung búa thuẫn, chí lớn luôn còn mãi!
Đào Uyên Minh từng đem Tinh Vệ và Hình Thiên đặt vào cùng một câu thơ, mà họ đích thật là nhân vật trong truyền thuyết. Đào Uyên Minh hoặc cố ý hoặc vô tình gắn kết hai người với nhau, nhưng Đơn Phi không ngờ hai người này thật sự tồn tại mối quan hệ phức tạp như thế.
- Trong truyền thuyết thì Hình Thiên là thuộc hạ của Thần Nông? Vi Tô Đề Bà cũng bị thu hút bởi ân oán ngày xưa, cũng biết được chút chuyện xưa cũ của Trung Nguyên, liền xen vào câu chuyện.
- Đúng vậy, Hình Thiên vốn là thuộc hạ của Thần Nông.
Cửu Thiên Huyền Nữ giọng nói căm hận:
- Nếu y không phải thuộc hạ của Thần Nông, sao chúng ta để y canh chừng Xi Vưu? Nhưng có nằm mơ ta cũng không ngờ, chính y và con gái của Thần Nông thả Xi Vưu ra!
- Vì sao? Đơn Phi khó hiểu, khi đó không kiềm được hắn nhớ đến Quan Vân Trường. Lúc trước Lã Bố sống lại, hắn từng nghe Quan Vũ đề cập tổ tiên Quan thị cầu tiên học đạo, từng hộ vệ ngôi mộ của Hình Thiên. Theo Quan Vũ nói, Hình Thiên là thuộc hạ của Thần Nông, sau đó thay Xi Vưu tuyên chiến Hoàng Đế, bị Hoàng Đế trảm thủ. Sau đó Hình Thiên lấy nhũ làm mắt, lấy rốn làm miệng, cư nhiên còn có thể quyết đấu với Hoàng Đế.
Lã Bố bị trảm, vì hai hương Dị Hình và Trường Sinh nên chết đi sống lại thành cương thi, tình huống của Hình Thiên thoạt nhìn rất giống với Lã Bố.
Chuyện xưa mê ly, Đơn Phi vốn là nhặt nhạnh tìm kiếm, cho tới hôm nay mới phát hiện trong lúc vô tình, mọi chuyện đều có liên can với nhau.
- Vạn sự vì duyên hợp mà sinh. Vi Tô Đề Bà cũng kinh ngạc nói: - Bên trong này cũng chỉ vì một chữ duyên.
Hồi lâu Cửu Thiên Huyền Nữ mới nói: - Ta nghĩ không ra lý do. Có lẽ vì Hình Thiên muốn nắm trong tay thiên hạ, cũng có lẽ y vốn là kẻ phản nghịch. Năm đó Hình Thiên và Tinh Vệ thả Xi Vưu đi, sau đó bị Hoàng Đế phát hiện. Hoàng Đế phái người truy đuổi trên biển, vốn đã đuổi kịp Xi Vưu, nhưng Tinh Vệ bày trận, dụ Hoàng Đế đi theo hướng khác. Xi Vưu và Hình Thiên trốn thoát, Tinh Vệ tự chịu tội ác, chết đuối ở Đông Hải.
Đơn Phi trừng mắt nói: - Tinh Vệ chết trong biển là sự thật, nhưng biến thành chim là do Bá Ích che dấu?
- Đúng thế.
Cửu Thiên Huyền Nữ cảm khái nói: - Bá Ích tôn kính Thần Nông, không thể miêu tả hành vi tội ác của con gái y, xem như giữ lại sĩ diện cho y.
Cửu Thiên Huyền Nữ cảm khái nói - Thần Nông rời khỏi Trung Nguyên, đến phương Tây, phải chăng vì áy náy với việc này?
Trong giọng nói của nàng tràn đầy phiền muộn, hồi lâu không khí trôi qua trong tĩnh lặng.
Đơn Phi không ngờ chuyện xưa lại thăng trầm khúc chiết như thế, từ miệng của nhiều người hắn đã có được toàn bộ câu chuyện, nhưng không có lần nào tường tận như lần này. Cửu Thiên Huyền Nữ không giấu diếm hắn, vậy hà tất hắn không nhân cơ hội hỏi cho rõ ràng?
- Sau đó thì sao?
- Hình Thiên vì để Xi Vưu thuận lợi chạy trốn, nhanh chóng triệu tập bộ hạ cũ của Xi Vưu, lần nữa tuyên chiến với Hoàng Đế. Cửu Thiên Huyền Nữ khinh thường nói: - Nhưng Xi Vưu cũng chưa thể đấu lại Hoàng Đế, dù Hình Thiên lợi hại, sao y có khả năng đánh thắng Hoàng Đế chứ? Hoàng Đế giết chết Hình Thiên, nhưng không ngờ y chết đi sống lại. Nhưng Hoàng Đế biết được thuật phá giải cương thi, lần nữa giết chết y.
- Ta biết rồi. Đột nhiên A Cửu nói.
Trong giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ có chút kỳ lạ: - Ngươi biết điều gì?
A Cửu chân thành nói: - Hình Thiên chiến đấu vì Tinh Vệ! Hoàng Đế hại chết Tinh Vệ, Hình Thiên thì rất yêu Tinh Vệ, vì thế kiên trì quyết đấu!
- A Cửu! Cửu Thiên Huyền Nữ lớn tiếng quát: - Sao ngươi lại hồ đồ như thế, Tinh Vệ không phân biệt thị phi, rốt cuộc hình thành lỗi lầm lớn, cái chết của nàng vốn là ác quả tự mình chuốc lấy, có liên quan gì đến Hoàng Đế? Sao ngươi lại thương hại nàng?
A Cửu giật mình nảy người. Từ sau khi vào đây, nàng luôn xem Huyền Nữ như mẹ mình, Cửu Thiên Huyền Nữ cực kỳ hiền lành với nàng, đây là lần đầu người lớn tiếng quát mắng A Cửu.
Trong mắt ẩn lệ, A Cửu không dám phản kháng, cúi đầu nói: - Huyền Nữ, ta... ta... Nàng luôn ăn ngay nói thẳng, không dám phản bác Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng cũng không cho rằng mình sai.
Cửu Thiên Huyền Nữ thanh âm nhẹ nhàng: - A Cửu, ngươi là cô gái hồn nhiên, nghĩ việc gì cũng nghĩ theo hướng tốt đẹp. Nhưng ngươi biết không, trên đời luôn có những kẻ ác, lợi dụng sự hồn nhiên ngây thơ của ngươi để đạt được mục đích không thể cho ai biết.
Trong lòng Đơn Phi và Vi Tô Đề Bà đều ưu tư.
Hai người họ, hai kiếp người, một người từ trong máu tanh của quyền thuật đăng cơ đế vị, hiểu rõ sự đời hơn A Cửu, biết lời nói của Huyền Nữ chính là lời cảnh báo chân thành nhất.
- Ngươi nghĩ theo hướng tốt, nhưng ngươi không cho rằng đây chính là hoa ngôn xảo ngữ Hình Thiên dùng để lừa gạt Tinh Vệ sao? Tinh Vệ bị ngoại hình của Hình Thiên mê hoặc, bị y dụ dỗ nên mới đối chọi với Hoàng Đế và Thần Nông, dẫn đến cái kết đau lòng.
Nước mặt A Cửu rơi xuống, nàng hấp giọng nói: - Huyền Nữ, ta biết rồi. Nàng biết lời của Huyền Nữ có lý, nhưng trong lòng thầm nghĩ, Đơn Phi sẽ không lừa gạt nàng, hắn chưa từng nói lời ngon tiếng ngọt với nàng bao giờ.
- Sau đó thì sao? Đơn Phi không muốn nhìn thấy A Cửu đau lòng, quay về chủ đề chính.
Cửu Thiên Huyền Nữ nói: - Hoàng Đế giết chết Hình Thiên, sợ Xi Vưu diệt thế, lập tức theo chân gã đến Tây Vực, không ngờ Xi Vưu đã bí mật lập nên bí địa Bạch Lang. Thủ đoạn của Xi Vưu vô cùng cao minh, Hoàng Đế không dám tấn công, vì y biết Xi Vưu sẽ thà rằng cá chết lưới rách, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Ngay lúc Hoàng Đế nôn nóng thì đột nhiên, Xi Vưu đề nghị đàm phán…
- Đàm phán cái gì? Đơn Phi cảm thấy kinh ngạc, thật sự không biết trong lòng Xi Vưu muốn gì.