Chương 265
Sa Quả là linh thảo chủ yếu dùng để luyện chế Hối Kiếp Đan, sở dĩ Địch Cửu hỏi thăm Hàn Thanh Y là vì tu vi của nàng ấy đã là Thừa Đỉnh tầng chín. Nếu mọi chuyện đều như hắn nghĩ thì rất có thể trên thân Hàn Thanh Y có Sa Quả hoặc là thậm chí là Hối Kiếp Đan.
Nghe xong, Hàn Thanh Y mới lạnh lùng bảo:
- Không sai, đúng là ta có Sa Quả, nhưng đáng tiếc ta chẳng hề có hứng thú gì với linh mạch của ngươi cả.
Nghe vậy trong lòng Địch Cửu vô cùng vui mừng, ngay lập tức hắn lấy ra một viên Côn Thừa Đan đưa cho Hàn Thanh Y rồi bảo:
- Thanh Y Tiên Tử, ta là Đan Vương cửu phẩm, thừa sức luyện chế ra Hối Kiếp Đan đỉnh cấp, nếu ngươi đem Sa Quả cho ta thì số đan dược luyện chế được chúng ta sẽ chia nửa. Đây là Côn Thừa Đan do chính ta làm, ngươi có muốn xem một chút không?
Tuy Địch Cửu chỉ là Đan Vương thất phẩm nhưng muốn hợp tác với Hàn Thanh Y, hắn nhất định phải khoa trương hơn, có vậy thì tỷ lệ thành công mới cao.
Thấy thế, nàng ta mới bình tĩnh tiếp nhận Côn Thừa Đan xem thử, còn việc Địch Cửu khoe khoang bản thân là Đan Vương cửu phẩm nàng hoàn toàn không để trong lòng.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, tại Thế Giới Tiểu Trung Ương chưa từng có một Đan Vương cửu phẩm nào, xem tuổi tác của Địch Cửu mới bao nhiêu kia kìa. Đừng nói Thế Giới Tiểu Trung Ương, xem như là Chân Vực thì sự tồn tại của Đan Vương cửu phẩm cũng vượt trên mọi người rồi, mà nàng nghe đồn ở đó, Đan Vương cửu phẩm chỉ có duy nhất 1 người mà thôi.
Vốn Hàn Thanh Y còn có chút lơ là khi tiếp nhận Côn Thừa Đan nhưng lúc cầm nó trên tay, trong lòng nàng ta liền nhảy lên một cái. Nàng không phải tu sĩ không có kiến thức, có thể nói những hiểu biết của Hàn Thanh Y về đan dược cũng khá nhiều nên lúc này nàng mơ hồ cảm thấy phẩm chất của Côn Thừa Đan Địch Cửu đưa còn cao hơn 1 bậc so với các loại đan dược thất phẩm khác. Tuy Hàn Thanh Y không biết một bậc này có nghĩa là gì, nhưng nó khiến nàng nhận ra đây là một viên Côn Thừa Đan vô cùng đặc biệt.
Đan văn của nó cực kỳ rõ ràng và mang theo từng tia khí tức đạo vận, thậm chí còn có một loại khí tức mơ hồ từ thuộc tính Mộc. Trong các loại đan dược thì loại này chính là loại có hiệu quả tốt nhất.
- Là ngươi luyện chế thật ư?
Hàn Thanh Y trừng to mắt nhìn chằm chằm Địch Cửu, không thể tin được mà thốt ra một câu.
Địch Cửu từ tốn đáp:
- Nếu không tin, ta có thể luyện chế ngay tại chỗ cho ngươi xem.
- Vậy ngươi làm đi.
Hàn Thanh Y nói một cách dứt khoát.
Thấy vậy Địch Cửu bèn im lặng đứng lên, vốn hắn nghĩ lời nói của mình sẽ làm nàng ta tin tưởng, không ngờ nữ nhân này lại muốn hắn luyện chế thật.
- Được rồi, ta làm cho ngươi xem, thế nhưng khi ta luyện chế đan dược thì không ngoại nhân nào được phép nhìn cả.
Vừa nói chuyện hắn vừa đánh ra mấy cái cấm chế ẩn nấp.
Trên thực tế, mặc dù hiện tại hắn miễn cưỡng luyện chế ra được Côn Thừa Đan thất phẩm nhưng Địch Cửu cũng biết lý do vì sao như thế. Việc hắn cảm ngộ Đan Đạo, ngoại trừ được Thiểm Quang màu vàng kia giúp đỡ ra thì chủ yếu đều dựa vào Kiến Đỉnh và Đạo Hỏa hết. Vô luận là gì đi chăng nữa, hắn chắc chắn sẽ không để lộ với Hàn Thanh Y.
Trông thấy đối phương làm thế Hàn Thanh Y cũng chẳng ngăn cản. Đan dược có phải do Địch Cửu luyện chế hay không nàng hoàn toàn cảm thụ được.
Sau khi tiến vào cấm chế, Địch Cửu mới lấy ra Kiến Đỉnh và linh dược rồi bắt đầu luyện chế Côn Thừa Đan. Linh dược lấy được từ Tiểu Trung Ương Tinh cao cấp hơn rất nhiều so với lò Côn Thừa Đan trước kia.
Chỉ vẻn vẹn một nén nhang qua đi, Địch Cửu đã hoàn thành lò đan dược. Thế nhưng hắn không ngừng lại mà lấy mấy lô Côn Thừa Đan còn dư để làm ra thêm vài lò Sinh Lâm Đan nữa, đây là đan dược đỉnh cấp dùng để chữa thương rất quan trọng với hắn.
Mất hết mấy ngày Địch Cửu mới mở cấm chế ra.
Tuy thời gian có chút dài nhưng Hàn Thanh Y chẳng thèm để ý gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào bình ngọc trên tay Địch Cửu thôi.
- Này, ngươi xem đi.
Trông thấy phản ứng của Hàn Thanh Y, Địch Cửu mới ném bình ngọc mình đang cầm cho nàng ta.
Mở nắp ra, Hàn Thanh Y trông thấy đúng sáu viên đan dược nằm trong đó.
- Đan dược thật tốt a.
Vốn dĩ lô đan dược Địch Cửu luyện chế ra có tới 12 viên nhưng hắn chỉ để lại 6 viên mà thôi, trong mắt Hàn Thanh Y thì 6 viên đan dược này đã là cực tốt rồi.
Đan văn của mỗi viên đều rõ ràng, lấy nhãn lực của nàng hoàn toàn có thể nhìn ra được đây là đan dược vừa mới được luyện chế thành.
- Ngươi quả nhiên là Đan Vương cửu phẩm.
Lúc này, nội tâm Hàn Thanh Y rung động không thôi, đồng thời cũng đem bình ngọc trả lại cho Địch Cửu.
Thu hồi xong, Địch Cửu không nói gì thêm cả, vì hắn biết nếu Hàn Thanh Y thật sự có Sa Quả tất nhiên sẽ lấy ra giao dịch với hắn. Bằng không hắn có nói gì cũng vô dụng.
Hàn Thanh Y nhanh chóng lấy ra một cái hộp ngọc và nói:
- Đúng là ta có một viên Sa Quả, linh quả này cơ hồ đều sắp tuyệt tích đến nơi rồi. Ta chỉ cần ngươi cam đoan nếu luyện chế thất bại ngươi sẽ đưa ta 30 đầu cực phẩm linh mạch là được.
Nghe xong Địch Cửu thầm cười lạnh, giá trị của 30 đầu cực phẩm linh mạch không biết quý giá hơn bao nhiêu lần so với Sa Quả đâu, bất quá hắn tin bản thân tuyệt đối sẽ không thất bại.
- Được, ta đồng ý, vậy đan dược chia đôi nhé.
Địch Cửu không chút do dự nào mà nói.
- Không được, ta cần 4 viên, chỉ có thể cho ngươi hai viên mà thôi. Tuy nhiên, linh thảo phụ trợ ta sẽ cung cấp toàn bộ.
Hàn Thanh Y nói một cách dứt khoát.
Tại nơi khác, có thể linh thảo phụ trợ còn có chút giá trị nhưng ở Tiểu Trung Ương Tinh, những thứ này chả khác rác rưởi là bao. Thứ duy nhất đáng giá chỉ có 1 viên Sa Quả mà thôi.
- Thế cũng được.
Địch Cửu thẳng thắn trả lời.
Thời điểm hắn dùng Kiến Đỉnh luyện chế, thì đan dược thành phẩm có tổng cộng là 12 viên chứ không phải 6 viên như Hàn Thanh Y thấy, cho nàng ta bốn viên thì hắn vẫn còn lại 8 viên đấy thôi.
- Đợi ta nửa tháng.
Cầm lấy hộp ngọc, Địch Cửu trực tiếp trở vào cấm chế do chính mình bố trí kia.
Viên Sa Quả này không chỉ quan trọng với Hàn Thanh Y thôi đâu, đối với Địch Cửu nó lại càng trọng yếu hơn. Vốn dĩ luyện chế Hối Kiếp Đan chỉ tốn có một canh giờ, Địch Cửu nói cần nửa tháng là do hắn muốn trở thành Đan Vương bát phẩm trước.
Sau khi vào trong, Địch Cửu liền mở hộp ngọc ra, trước mắt hắn quả nhiên là một viên Sa Quả đỉnh cấp. Cẩn thận đóng nắp lại, hắn mới tỉ mỉ xem xét lại chiếc nhẫn của Lao Gia, thứ có nhiều nhất trong đấy là một đống linh thảo cao cấp.
Trên người hắn có rất nhiều thứ này rồi, bây giờ nhiều thêm một đống khiến Địch Cửu chả còn gì phải tiếc mà không bắt đầu luyện chế đủ loại linh đan cao cấp khác. Thất bại cũng chả làm sao, thử thêm lần nữa là được.
Từng đống linh thảo bị Địch Cửu luyện chế thành phế thải, thế nhưng linh đan bát phẩm theo thời gian cũng từ từ được luyện chế thành công. Từ hạ đẳng tới trung đẳng, sau đó là thuợng đẳng và đặc đẳng…
Việc này khiến Địch Cửu trải nghiệm thêm chỗ tốt của Tiểu Trung Ương Tinh, nếu không thì đời nào hắn có cơ hội học tập luyện đan một cách xa xỉ như vậy chứ?
Đảo mắt một cái, nửa tháng nhanh chóng trôi qua, sau khi xác định bản thân đủ khả năng luyện chế đan dược bát phẩm thì Địch Cửu mới lấy Sa Quả ra.
Lò đan dược này nhất định phải thành công, bởi vì hắn chỉ có duy nhất một viên Sa Quả mà thôi.
Từng bước được Địch Cửu cẩn thận tiến hành, thanh lý đan lô, bỏ linh thảo vào theo trật tự nhất định. Với nửa tháng vừa qua, hắn đã học được cách chiết xuất linh thảo phi thường thuần thục nhưng Địch Cửu vẫn thận trọng và tỉ mỉ làm từng bước một.
Theo đan dịch không ngừng được chiết xuất, cô đọng, phân giải rồi dung hợp thì mùi hương từ đan dược nhanh chóng truyền đi. Dưới tác dụng từ thần niệm cấp mười từ Địch Cửu, đan dược từng bước hình thành một cách rõ ràng hơn. Việc này chứng tỏ thần niệm của hắn từ khi rời khỏi Chủng Tu Sơn đã tiến thêm một bước.
Một lúc lâu sau khi đan thành, Địch Cửu vươn tay đón lấy 12 viên Hối Kiếp Đan nhỏ chừng hột nhãn. Cả 12 viên này nhỏ to y chang nhau, trên mỗi viên đều có đan văn đạo tắc rõ ràng.
Địch Cửu bỏ 4 viên vào một bình ngọc rồi mở cấm chế thì thấy Hàn Thanh Y đang đỏ mắt theo dõi từ bên ngoài.
- Ngươi thành công hay thất bại?
Vừa trông thấy Địch Cửu bước ra, Hàn Thanh Y lập tức thốt lên.
- Mạt Song đâu rồi?
Địch Cửu không thấy Cảnh Mạt Song thì sắc mặt trầm xuống, hỏi ngược lại.
Chả để ý tới thái độ của Địch Cửu, Hàn Thanh Y chỉ vào chiếc nhẫn trên tay rồi nói:
- Chiếc nhẫn này là tiểu thế giới, bên trong có Sinh Cơ Tủy thuộc tính Mộc, ta đặt Cảnh Mạt Song và nó vào trong này.
Sinh Cơ Tủy thuộc tính Mộc Địch Cửu đã gặp qua rồi, lúc trước Tiểu Thụ Nhân có cho hắn một đoàn. Loại Sinh Cơ Tủy này được chia thành vài đẳng đẳng cấp khác nhau, thứ Cây Nhỏ cho hắn có cấp tương đối thấp. Dù sao thằng bé cũng không phải Linh Thụ trưởng thành mà là cổ thụ bình thường hóa thành Linh Thụ thôi.
Trông thấy Địch Cửu không trả lời, Hàn Thanh Y mới trực tiếp mang Cảnh Mạt Song ra. Nhìn thấy sắc mặt Cảnh Mạt Song có chút hồng hào, sinh mệnh cũng mạnh hơn trước, Địch Cửu mới ôm quyền nói:
- Đa tạ Thanh Y tiên tử đã hỗ trợ.
Nàng ta lại một lần nữa để Cảnh Mạt Song vào trong tiểu thế giới rồi nhìn chằm chằm Địch Cửu.
Thấy vậy, Địch Cửu bèn đưa bình ngọc cho Hàn Thanh Y. Bấy giờ, nàng ấy vội vã mở nắp, khi thấy bốn viên Hối Kiếp Đan có đan văn rõ ràng thì kích động đến run cả tay. Đây tuyệt đối là Hối Kiếp Đan đặc đẳng, loại đan dược này vô cùng hiếm có, vậy mà một lần nàng lại có tận 4 viên.
- Tạ ơn ngươi…
Cẩn thận thu hồi đan dược, Hàn Thanh Y thật tâm cảm tạ Địch Cửu một câu. Muốn đột phá Kiếp Sinh cảnh mà không có Hối Kiếp Đan giúp đỡ thì chỉ có duy nhất một cách là chờ đợi mà thôi. Đáng tiếc cuộc thi Chân Vực dí tới mông rồi, trở thành cường giả Kiếp Sinh cảnh sớm ngày nào thì càng nhiều hơn một phần đảm bảo.
Nghe xong, Địch Cửu khoát khoát tay và bảo:
- Ngươi cám ơn ta làm gì, chúng ta đã giao dịch từ trước rồi mà, chờ sau khi rời khỏi Tiểu Thế Giới Tinh còn xin Thanh Y Tiên Tử ưu tiên chuyện của Cảnh Mạt Song ở vị trí thứ nhất.
- Ta biết rồi, xin cáo từ.
Nói xong, thân hình Hàn Thanh Y lay động rồi trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này, trong nội tâm nàng ta mừng rỡ không thôi, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Nàng thật có chút hoài nghi kỳ ngộ của Địch Cửu, Đan Vương cấp chín đâu phải nói làm là làm. Số tuổi hắn ta nhỏ như vậy đã bước tới phẩm cấp kia rồi, tuy nói tốc độ luyện có chậm thật nhưng tuyệt đối từng gặp kỳ ngộ.
Có lẽ kỳ ngộ Địch Cửu gặp phải là một loại Đan Đạo nào đó được ảnh hưởng từ quy tắc, nếu hắn cảm ngộ được điều này thì trình độ luyện đan của hắn sẽ nhanh chóng tăng cao, không phải ai cũng có thể so sánh được.
Đúng rồi, dường như Trận Đạo của Địch Cửu cũng không yếu, trước đó hắn còn bố trí một cái Ẩn Trận cấp sáu chỉ trong chớp mắt. Chẳng lẽ ngoại trừ Đan Vương cấp chín ra hắn còn là Vương Sư cấp bảy nữa ư?
Hàn Thanh Y bỗng ngừng bước, vô luận là gì đi nữa thì mỗi một kỳ ngộ hắn gặp phải cũng là thứ người khác cần phải nghiên cứu cả đời mới ra. Địch Cửu từng nói sẽ tham gia Chân Vực Thiên Tài Chiến, vậy nói rõ tuổi tác hắn chưa quá 200. Một tu sĩ như vậy vừa là Đan Vương vừa là Trận Vương, vậy nói lên….
Đột nhiên nàng ta nhớ tới một sự kiện, Thư Giới tại Thiên Mạc đã bị người khác cầm đi, có phải Địch Cửu từng đi qua đó không nhỉ? Việc Thư Giới biến mất có liên quan gì tới hắn không? Nếu vật đó là do hắn lấy đi, chẳng phải giải thích hết tất cả rồi à.