Thế Giới Tu Chân

Chương 139

Chương 139


Trận Phòng Lưu.

Tố phản kích sắc bén khiến Quỷ Phong bất ngờ.
Ba âm tiết gấp rút từ sau hắc sa phát ra, hắc diệu kiếm nằm ngang trước người đột nhiên phát sáng mạnh mẽ, không gian xung quanh nhanh chóng vặn cong, như bị một bàn tay vô hình nắm lấy. rõ ràng không có gió nhưng lại có cảm giác không gian sụt lún. Bạch cốt kiếm của Quỷ Phong rung lên ong ong, hai quỷ hỏa trên hốc mắt như nến tàn trong gió, tùy thời dập tắt.
Quỷ Phong biến sắc.
Thiên địa linh khí quanh thân Tố rối loạn, bạch cốt kiếm như thuyền nhỏ trong gió bão, tùy thời bị đánh chìm. Nháy mắt, hắn thiếu chút mất đi liên hệ với bạch cốt kiếm.
Đây là kiếm quyết gì?
Kinh hoàng, Quỷ Phong quyết đinh rút lui.
Tố lập tức phát hiện ý đồ của Quỷ Phong, nàng hư flanhj, tay phải thả lỏng chuôi Hắc Diệu.
Hắc Diệu kiếm chưa rơi xuống đất mà phiêu phù trước thân, rung động, tiếng rít càng lúc càng cao, phiêu hốt xa vời.
Linh âm vừa hiện, một tấm lưới lớn vô hình bỗng chốc chụp tới bạch cốt kiếm.
“Từ Cực tráo”!
Không có phi kiếm, kiếm tu chẳng qua là lão hổ không nanh vuốt.
Quỷ Phong nào để thế, mắt lộ hàn quang, thân hình tan biến. Quỷ độn! cơ hồ đồng thời hắn xuất hiện trong võng!
Tự chui đầu vào lưới? Tố hơi kinh ngạc.
Quỷ Phong xuất hiện trong lưới, chuyện thứ nhất hắn làm là vươn tay nắm chặt bạch cốt kiếm.
Bạch cốt kiếm vừa vào tay, Quỷ Phong trấn định, hắn đã xem rõ kiếm quyết của Tố.
Từ lực kiếm quyết lợi hại nhất là ở chỗ có thể khuấy động linh khí trong thiên địa, có thể ảnh hưởng tới liên hệ giữa kiếm tu cùng phi kiếm. Tu luyện tới cảnh giới cao thâm có thể thao khống từ lực thiên địa, thậm chí tự thành một giới, vô cùng lợi hại.
Chẳng qua, Tố còn cách cảnh giới này xa.
Nắm lấy chuôi kiếm, Quỷ PHong rung cổ tay, bạch cốt kiếm phát ra tiếng kêu thét, như quỷ hồn than khóc, bay ra một đám khói đen. Khói đen bay ra, bỗng chốc tán đi, hóa thành sợi khói mỏng, xông bắn khắp nơi.
Trong chớp mắt, bốn phía có thêm vô số hắc quỷ như ngón cái. Những tiểu quý do khói đen tạo thành toàn thân đen như mực, sắc mặt như cóc ghẻ, vô cùng xấu xí, bụng tròn trịa, tứ chi ngắn nhỏ, tròng mắt xanh đen, âm trầm đang sợ.
Tiểu quỷ bay quanh Quỷ Phong kêu lên chit chit, nhiều khong đếm hết khiến kẻ khác run sợ.
Hai mắt Quỷ Phong đen thùi kỳ dị, sâu không thấy đáy, khuôn mặt khô gầy không chút sinh khí, xám trắng như xác chết.
Sau hắc sa, Tố rốt cục biến sắc.
Quỷ Phong hét lên, bạch cốt kiếm chỉ về phía Tố.
“Tiểu quý hỏi đường.”
Chi, tiểu quỷ trong thiên không lập tức đồng thời phát ra tiếng kêu quái dị, mặt độc ác hóa thành vô số tàn ảnh, thân hình ẩn hiện tan biến trong không trung, đột nhiên từ trong hư không chui ra.
Quỷ độn! Những tiểu quỷ có khả năng quỷ độn.
Tố lúc này không dám bảo lưu chút gì, tay phải lại vỗ lên chuôi Hắc Diệu.
Hắc Diệu kiếm bỗng chốc chuyển động như bánh xe gió trước mặt nàng, từng vòng từ lực vô hình khuếch tán ra.
Một ngón tay mảnh khảnh tuyết trắng điểm hướng tâm tròn bánh xa màu đen.
“Từ Luân Thuẫn.”
Bánh xe ánh sáng lập tức tăng mạnh khuếch tán từ lực, thậm chí có thể thấy bằng mắt thường gợn sóng của từ lực. Vô hình sóng nhanh chóng bao phủ Tố.
Tiểu quỷ hung ác vừa chạm tới vô hình sóng, lập tức bị đẩy lùi. Nhưng tiểu quỷ không chút hao tổn, hứ lên, lại lao tới Tố.
Thật như một cơn mưa bão màu đen vĩnh viễn không ngừng, phốc phốc phốc, tiếng va chạm liên tục vang lên. Tiểu quỷ như không biết mệt mỏi hết lần này tới lần khác xong tới Tố. Sóng vô hình như mặt hồ bị mưa bão, gợn sóng không ngớt, nhưng vô luận tiểu quỷ xung kích thế nào nó vẫn vững vàng bảo vệ Tố.
Lâm vào giằng co, song phương không làm gì được nhau.
Quỷ Phong nhìn Từ Luân Thuẫn của Tố, đột nhiên biến mất tại chỗ, các tiểu quỷ cũng tan biến theo hắn.
Cơn mưa bão màu đen đột nhiên tới, lúc rời đi càng bất ngờ.
Tố thở dốc, cũng không dám dừng lại. Mãi tới khi xác định Quỷ Phong đã rwoif đi, nàng mới rời tay, tán đi Từ Lực Thuẫn. Lúc này, nàng mới phát hiện bất giác sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Trước kia mình tin có thể bảo đảm Tả Mạc tiến top 10, đột nhiên tỉnh mộng, đột nhiên phát hiện nguyên lai mình xem thường anh hùng thiên hạ.
Linh lực ổn định lại, nàng quyết định lập tưc đi tìm Tả Mạc.
Càng sớm thấy Tả Mạc, càng có hy vọng thắng được trận so đấu này. Nàng hiện tại, vẫn không phát hiện hạc giấy của Tả Mạc, điều này khiến nàng vô cùng lo lắng.
Chẳng lẽ tiểu tử cương thi kia quá đen đủi? gặp nguy hiểm?
Nàng tăng tố, nếu vừa rồi mình có phi kiếm hợp tay… Tả Mạc sớm quên chuyện hạc giấy, hắn hài lòng xắp đặt “Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận.”
Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận là phù trận hắn có được khi luyện hóa mặc hạt sen, cũng là một phù trận cấp 4 duy nhất hắn có. Cho nên sau khi tới tay, hắn phí lượng lớn thời gian nghiên cứu. hắn cso một kết luận rát sâu sắc: phù trận từ cấp 4 trở lên đều không đơn giản.
Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận nhìn thì có vẻ không phức tạp, nó là một tử mẫu phù trận. Mỗi trận con phẩm giai đều không cao, đại đa số là phù trận cấp 2, các phù trận then chốt chẳng qua là cấp 3. nhưng càng suy đoán, Tả Mạc càng cảm thấy Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận không đơn giản.
Mỗi trận con độ khó không cao, hắn có thể dễ dàng hoàn thành, nhưng nếu tổ hợp lên, lại cực khó.
Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận nhỏ nhất cần 18 trận con, số lượng trận con càng nhiều, uy lực của nó càng lớn. 36 tử phù Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận đã có uy lực tương đương kinh người, Tả Mạc tự mình nếu sa vào đó tuyệt không thoát được.
Tả Mạc quyết định bố Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận với72 trận con.
72 trận con cùng 36 trận con, số lượng tăng gấp đôi, mức độ khó khăn không chỉ gấp đôi đơn giản như vậy. Hiển nhiên, uy lực cũng không chỉ mạnh gấp 2.
Đống tài liệu như núi kia, tuyệt đại bộ phận là chuẩn bị cho Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận. nếu phù trận này bố trí thành công, Tả Mạc cảm giác được, ngưng mạch kỳ tu giả nếu sa vào đó thì khả năng thoát được là rất nhỏ. Mà Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận huyền ảo khó lường, sức mạnh tuyệt không thể phá mở, trừu phì tìm ra trận nhãn.
Chẳng qua chỗ trận nhãn đã bị Tả Mạc bố trí một “lò đan” khổng lồ.
Đáng tiếc không có thời gian nghĩ xem địch nhân bị mình nướng tới mức ngoài cháy khét trong hồng hồng, Tả Mạc cần nhanh chóng bố trí xong.
72 trận nhỏ, bố trí xuống cần rất nhiều thời gian. Cho nên kế hoạch của Tả Mạc là, trước bố trí Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận với 18 trận con, sau đó dùng đó làm gốc, tăng thêm 18 trận, tổ thành Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận với 36 trận nhỏ. Dạng khuếch đại này, miễn cho có người mó tới cửa, mình lại không có năng lực phản kích.
Co thể nghĩ ra chủ ý tuyệt diệu này là điều vô cùng đắc ý của hắn.
Tu vi không đủ, ca sẽ khong so tu vi với các ngươi.
Nhìn xuống một phù trận đã bố trí xong, Tả Mạc đầy hài lòng. Lấy vũng nước làm trugn tâm, phù trận bày ra đất chi chit, ngọc phiến, lò thanh đồng, đinh sắt loát mắt. Vũng nước vốn có nửa mẫu, hiện tại được bổ sung phù trận đã rộng tới 5 mẫu. Vốn nhiều người còn không chú ý tới Tả Mạc, nhưng khi phù trận lớn tới 5 mẫu thành hình, các loại ánh sáng đan xen. So ra, kim giáp vệ sĩ to lớn do phù trinh triệu ra cũng trở nên nhỏ bé trong phù trận.
Phù trận này thực chói mắt, người quan chiến ở Đông Phù có thể phát hiện nó dễ dàng qua quang ảnh.
Thé là, rất nhiều người chú ý tới vùng đất sáng này.
Vẻ mặt bọn họ đều chung nhất, không ai không ngây người, đứng nguyên chỗ.
Mấy người Bùi Nguyên Nhiên sắc mặt cực khó coi, bởi vì obnj họ tu vi quá cao, ngôn luận chung quanh có thể nghe rõ.
“Nghe nói đại ca này là thứ hàng cực phẩm, không phải thứ thường ở Vô Không kiếm môn.”
“Ngươi xác định không phải là Vô Không phù môn chứ? ’ Bùi Nguyên Nhiên mày giật giật, ba người còn lại mặt xám lại, bốn người đều có xung động cường liệt chưa từng có – trực tiếp tiến Tùng Đào Các, một kiếm chém chết Tả Mạc để tạ tội liệt thế tổ sư.
Một bên truyền tới tiếng nghị luận khác.
Một tu giả bỗng đứng lên, mặt lộ vẻ hiểu ra, vô cùng kích động: “Ta hiểu rồi.”
Đồng bạn xung quanh nghe vậy, vội hỏi vào: “Ngươi hiểu gì?”
Vị tu giả hưng phấn nói: “Ý đồ chân chính của Tả Mạc là mư đồ Tùng Đào các! Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương! (treo đầu dê bán thịt chó)! Hắn muốn từng chút chiếm lấy Tùng Đào các, đúng, trong sách gọi là tằm ăn rỗi….”
Lúc này không chỉ riêng Bùi Nguyên Nhiên, toàn bộ đệ tử Vô Không kiếm môn đều xấu hổ muốn tìm lỗ nứt chui vào.
Bùi Nguyên Nhiên mặt đầy lệ, vô cùng bi thương: “Đệ tử bất hiếu! Để liệt thế tổ sư thẹn.”
Tân Nham bất giác mò lấy phi kiếm, thanh âm như từ địa ngục bay ra: ‘Ta se xho hắn biết, hắn không đi tới được Vô Không phù môn.”
Diêm Nhạc bình thường cười hì hì lúc này cũng cắn răng kèn kẹt: “Từ bây giờ, toàn bộ cung cấp của môn phái cho hắn xóa hết! Đừng nghĩ lấy đi của ta một viên tinh thạch.”
Thi Phượng Dung ngược lại hết sức hờ hững, bình tĩnh nói: “yên tâm, ta sẽ giúp hắn dưỡng thương, tuyệt đối không chế được, cá ngươi có thể yên tâm rỉa hắn.”
Đệ tử chung quanh sớm câm như hến, ý thức nhanh chóng tránh xa các trưởng bối sắp nổi khùng.
Tả Mạc hồn nhiên không biết mình đã chọc giận đám đông, vô cùng đắc ý, hóa thân thành kiện thợ vô cùng chăm chỉ, cần cù không biết mệt mỏi tiếp tục sự nghiệp khoách kiến vĩ đại của hắn.
Mới năm mẫu, thực quá nhỏ.
Một khí bố trí thành công ‘Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận” với 72 trận con, siêu đại trận phù sẽ có diện tích hơn 15 mẫu.
Tả Mạc mệnh danh sáng ý này của mình là: Trận Phù lưu, toàn xưng là toàn phù trận trận địa phòng thủ lưu.
Hôm nay chắc chắn là ngày trận phòng lưu dương danh thiên hạ.
Tả Mạc đắc ý, tràn đầy tham vọng.


Thế Giới Tu Chân

Phương Tưởng

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất