Chương 131: Đại ác nhân (1)
Kẹt kẹt kẹt kẹt.
Bánh xe lăn trên con phố bằng phẳng, hàng chục Lang Vệ đang vây xung quanh bảo vệ ở bên ngoài.
Trong xe ngựa có mùi thuốc, sắc mặt của Hứa Bất Lệnh tái nhợt nằm trên xe ngựa, trên đầu đắp khăn nóng, bộ dáng nhìn giống như không sống được bao lâu.
Sau khi ra khỏi Nhân Nghĩa Đường, Hứa Bất Lệnh nhắm chặt hai mắt như ngất xỉu, việc còn lại để triều đình xử lý.
Tập Trinh Ty là một bộ phận tình báo, cung cấp thông tin rất nhanh chóng. Sau khi các sĩ quan và binh lính của Lang Vệ đến nơi, tin tức đã lan truyền khắp toàn thành.
Lý gia trên Khôi Thọ phố bí mật thuê người sát hại Túc Vương thế tử, Túc Vương thế tử biết được tin này lập tức truy tra, ở Hổ Đài phố giao thủ cùng sát thủ, bị thương nặng đang hôn mê bất tỉnh.
Tin tức này kinh người bao nhiêu không cần nói cũng biết.
Mùa đông năm trước, Hứa Bất Lệnh vào kinh, bị ám sát rồi mất tích ở vùng Vị Hà, sau khi Túc Vương biết tin liền điều động đại quân từ tây bắc sang đông nam với lý do thay đổi phòng thủ. Con trai cả của Lưu Bình Dương là Lưu Trường An nắm quyền chỉ huy Tây quân, lúc ấy gần nửa tháng không dám cởi quân giáp.
Cũng may cuối cùng lão Tiêu cõng Hứa Bất Lệnh ở trên lưng xuất hiện ở ngoài thành, tuy trúng độc nhưng lông tóc không tổn hao gì, chuyện này mới bình ổn xuống.
Mặc dù sự việc hôm nay không ly kỳ như năm trước, nhưng Hứa Bất Lệnh vẫn có thể bị ám sát khi đang ở dưới mí mắt của hoàng đế. Người ra tay ám sát lại là Lý gia, người luôn"trung thành và tận tâm"với triều đình, điều này thật không dễ lý giải.Gần nửa giờ sau trận tử chiến ở Nhân Nghĩa Đường, tin tức đã truyền đến ngự thư phòng.
Mà Lý Bảo Nghĩa phản ứng cũng nhanh, khi Hổ Đài phố bắt đầu phát sinh rối loạn, hắn liền mang theo con của một tiểu thiếp chạy đến cổng hoàng cung, quỳ xuống khóc lóc xin tạ tội, nói Lý Thiên Lộc chết, khiến nhi tử này trong lòng bi phẫn, lừa gạt hắn làm nên chuyện đại nghịch bất đạo.
Ai cũng biết Lý Bảo Nghĩa nói bậy, làm sao con của một tiểu thiếp mới mười bốn, mười lăm tuổi lại có can đảm ra tay thuê hung thủ giết người. Lý Thiên Lục là ái tử của Lý Bảo Nghĩa, chỉ có Lý Bảo Nghĩa mới làm được điều này.
Tuy nhiên, nhiều thế hệ Lý gia trung thành tận tâm với triều đình, tổ tiên hy sinh mạng sống vì triều đình, trả thù cho con trai cũng coi như có nguyên nhân, hơn nữa Hứa Bất Lệnh không chết, giết hắn cũng không phải biện pháp hay.Nhưng nếu không giết, Túc Vương nhất định sẽ không đồng ý, đao đã nhằm vào con mình, mà kẻ giết người vẫn còn tung tăng nhảy nhót, người ta sao có thể yên tâm cho con mình ở kinh thành đọc sách?
Hứa Bất Lệnh vừa ho khan vừa ngất xỉu, làm cho mình thoạt nhìn thảm thương là để xem phản ứng của hoàng đế.
Chỉ cần hoàng đế có chút thiên vị với Lý gia, Túc Vương có thể nhân cơ hội đưa hắn từ thành Trường An trở về.
Tuy cơ hội rất mỏng manh, nếu có thể rời khỏi kinh thành đơn giản như vậy, thì khác gì trò đùa, phỏng chừng cuối cùng vẫn sẽ trọng phạt Lý gia, miễn cho Túc Vương nhân cơ hội mang hắn rời đi.Dù sao Lý gia xuống tay với hắn thì không thể lưu, Hứa Bất Lệnh là người bị hại, có thể trở về đất phong là điều tốt nhất, không thể về thì Lý gia chết cũng không có hại. Hơn nữa giả bệnh còn có thể trốn tránh Thái hậu nương nương, tự nhiên là hưởng thụ.
.
Kẹt kẹt Kẹt kẹt.
Xe ngựa là từ Hổ Đài phố gấp gáp tìm ra, không to rộng, lung lay tiến lên phát ra những tiếng vang lạ thường.Chu Mẫn Chi mặc váy hoa, nước mắt lưng tròng, ôm Hứa Bất Lệnh vào trong ngực, không ngừng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hứa công tử cát nhân tự có thiên tướng, khẳng định sẽ không sao. Đáp ứng mang ta trở về Tây Lương, nhất định nói được sẽ làm được.
Chu Mẫn Chi không hiểu sự tình, còn tưởng Hứa Bất Lệnh thực bị ám sát sắp chết, nên trong lòng vừa lo lắng vừa sợ hãi. Nhưng nàng không biết y thuật, thân phận cũng không cao, trừ ở bên cạnh hắn lúc này thì không còn cách nào khác.
Nhất định không có việc gì, nhất định sẽ không sao, sắp đến vương. phủ. ta.Không biết qua bao lâu, Chu Mẫn Chi vừa khóc vừa nói, sắc mặt đột nhiên đanh lại, giọng nói cũng dừng lại.
Mới vừa rồi. Mới vừa rồi sao có cảm giác như bị nhéo.
Chu Mẫn Chi ngước mắt liếc nhìn Hứa Bất Lệnh một cái, sắc mặt vẫn đang tái nhợt bất tỉnh.
Nhìn xuống, lòng bàn tay hắn dán vào vạt áo của nàng, vì bàn tay quá lớn nên vừa vặn che lên bầu vú bên phải. .
Khuôn mặt của Chu Mẫn Chi đỏ bừng, lúc này mới phản ứng lại, muốn đẩy cánh tay của Hứa Bất Lệnh ra, nhưng vừa nghĩ tới việc Hứa Bất Lệnh đã ngất.
Hẳn là vô tình. cũng có thể chuột rút.
Chu Mẫn Chi mím môi liếc trái nhìn phải, bởi vì xe ngựa nhỏ, không có người ngoài, nên không có đẩy tay Hứa Bất Lệnh ra, chỉ đỏ mặt ngồi đó không nói.Vốn không muốn để ý đến những đụng chạm vô ý này, nhưng lòng bàn tay của Hứa Bất Lệnh có chút nóng, xuyên thấu qua lớp áo vải, dường như có thể cảm nhận được đường nét trên lòng bàn tay.
Mặt của Chu Mẫn Chi đỏ lên, nàng thầm lẩm bẩm.
Không cần suy nghĩ vớ vẩn, Hứa công tử đã bất tỉnh, hỗ trợ chăm sóc Hứa công tử, sao có thể nghĩ bậy bạ được.
Chỉ là lẩm bẩm mãi vẫn chưa áp xuống được ý niệm, thì bàn tay phía trước áo lại chuyển động, nhẹ nhàng xoa nắn, dường như là động tác vô tình, nhưng lại rất. rất.
Chu Mẫn Chi tuổi còn nhỏ, tính tình vô tư vô lo, chưa từng nghĩ đến chuyện nam nữ, không thể tả được cảm giác lúc này. Nàng chỉ cảm thấy tim đập rất nhanh, mặt nóng kinh khủng, thậm chí có chút khó thở.
Hứa. Hứa công tử.
Chu Mẫn Chi chống lại những suy nghĩ lộn xộn, bình tĩnh gọi.
Hứa Bất Lệnh nằm chết trân, trông như có thể chết bất cứ lúc nào, không phản ứng gì.
Chu Mẫn Chi chớp mắt, nhìn xuống vạt áo có phần bị thay đổi hình dạng của mình, lắc đầu thì thầm.
Chắc Hứa công tử đang mơ chuyện gì đó, Hứa công tử làm người chính phái cao lãnh, chắc chắn sẽ không có ý tưởng không sạch sẽ.
Nghĩ đến đây, Chu Mẫn Chi hít vào một hơi thật sâu, giả vờ không quan tâm đến những tiếp xúc vô tình này, chỉ là.
Trong gần nửa canh giờ, trong xe ngựa có một luồng hơi thở gấp gáp vang mãi.
Mặt Chu Mẫn Chi đỏ bừng mang theo vài phần linh khí, trên trán lấm tấm mồ hôi, môi dưới suýt chút nữa bị cắn chảy máu, vẫn cố nhịn như không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là không thể che giấu phản ứng của cơ thể, hai mắt ngấn nước, vạt áo mảnh mai hơi nhô lên, vừa vặn là nơi giữa hai ngón tay của Hứa Bất Lệnh.
Hứa. Hứa công tử.
Chu Mẫn Chi gọi lần nữa, nhưng khi thấy hắn không có phản ứng, nàng liền nghĩ đến việc đẩy tay hắn ra..