Chương 76
“Trong vài giây trước khi xảy ra tai nạn xe hơi, cô đã nhìn thấy cái gì? Vì sao trong camera hành trình lái xe, bỗng nhiên cô lại hét lên thất thanh? Nếu cô nói rõ sự thật, chúng tôi có thể dùng hết sức của mình để trợ giúp cô! Cũng có thể giúp cô tìm ra người đã hại cô!”
Độc đạo trưởng nói ra từng câu từng chữ, lúc này Văn tiểu thư chưa thể nói chuyện, nhưng đã gật gật đầu.
Độc đạo trưởng nhìn thấy như vậy, lại mở miệng nói: “Cô xác định mình đã bình tĩnh lại?”
Văn tiểu thư tiếp tục gật đầu, Độc đạo trưởng cũng không nói thêm nữa, sau khi “Ừm” một tiếng, trực tiếp làm ra một đạo kiếm chỉ: “Giải!”
Lời vừa dứt, lá bùa màu vàng dán ở trên lưng Văn tiểu thư đã lập tức tách khỏi người của Văn tiểu thư, sau đó rơi xuống đất.
Trong nháy mắt lá bùa rơi xuống, dường như Văn tiểu thư đã cạn kiệt sức lực, thân thể mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Trong miệng phát ra tiếng nức nở: “Ô ô ô……”
Chúng tôi đều không có vội vã thúc giục, tiếp thu chuyện mình đã chết cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đặc biệt là Văn tiểu thư, bởi vì bị người khống chế, cho nên cô ấy cũng không biết mình đã chết.
Chỉ có thể thông qua ký ức, xem lại toàn bộ quá trình, sau đó xác định mình đã chết là việc không dễ dàng.
Văn tiểu thư đã khóc trong khoảng vài phút và sau đó cô ấy đã cảm thấy khá hơn.
Cô ấy lau nước mắt nhìn chúng tôi, sau đó tôi liền nghe thấy Văn tiểu thư nói: “Mấy người, mấy người thật sự có thể giúp, giúp tôi sao?”
“Đúng vậy! Cô có gì khó xử, là ai hại cô! Cô đều có thể nói cho chúng tôi biết!” Tôi trực tiếp mở miệng.
Nghe xong lời nói của tôi, Văn tiểu thư khẽ nhíu mày: "Là chú hai, nhất định là chú hai đã giết tôi..."
“Chú hai của cô?” Tôi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Tôi cảm thấy ngạc nhiên là bởi vì chú hai mà Văn tiểu thư nhắc tới chính là anh em ruột của cha cô ấy.
Bởi vì lớn lên tương đối giống nhau, cho nên lúc ở linh đường, tôi đã nhìn vài lần.
Đó là một người đàn ông trung niên tương đối thành đạt, ông ta cũng không nói chuyện nhiều, mặc dù trọc đầu nhưng nhìn thoáng qua cũng lịch sự văn nhã, sau khi đi vào linh đường đốt hương nến, liền rời đi.
Nhưng lúc này Văn tiểu thư lại nói thủ phạm thực sự chính là chú hai của mình, chuyện này liền trở nên có chút khó hiểu.
Chú hai hại chết cháu gái, còn muốn giết chết anh trai cùng chị dâu của mình, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?
Trong lòng mọi người đều cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không có mở miệng, chỉ tiếp tục lắng những gì mà Văn tiểu thư nói.
Sau khi chúng tôi nghe xong, lúc này mới phát hiện.
Cái chết của Văn tiểu thư hóa ra là một cuộc đấu tranh giành quyền lực trong gia đình.
Và nguyên nhân của trận chiến này chính là những quyền lợi trong công ty.
Chỉ là, thật không may, để giành chiến thắng trong trận chiến gia đình này, bên kia đã sử dụng một ít thủ đoạn hạ lưu, thậm chí là cực kỳ ác độc, để hại chết Văn tiểu thư……
Văn tiểu thư nói, mấy năm nay công ty của nhà bọn họ đang ăn nên làm ra, và nằm trong bảng xếp hạng các công ty lớn nhất thành phố.
Cha cô nắm giữ nhiều cổ phần nhất và có quyền phát ngôn tuyệt đối trong công ty, đồng thời cũng muốn truyền lại công việc kinh doanh cho Văn tiểu thư.
Nhưng chú hai của cô cũng có tâm tư này, ông ta không muốn Văn tiểu thư tiếp quản công ty, mà muốn mình lên làm chủ tịch.
Ở công ty ông ta đã tranh đấu gay gắt cùng Văn tiểu thư, cũng lén đi tìm cha của Văn tiểu thư, nói Văn tiểu thư còn quá trẻ, ông ta kêu anh trai của mình giao vị trí này cho ông ta, nhưng đã bị Văn tiên sinh từ chối.
Đồng thời, Văn tiểu thư cũng là một người có năng lực, sau một thời gian điều hành công ty, Văn tiểu thư cũng được các cổ đông tán thành.
Trong cuộc họp của đại hội cổ đông tiếp theo, chỉ cần phiếu ủng hộ đạt được tỉ lệ nhất định, Văn tiểu thư sẽ là chủ tịch mới của tập đoàn.
Chú hai của Văn tiểu thư nhìn thấy tình hình không thể thay đổi cho nên trong lòng đã nảy sinh sự độc ác.
Buổi tối trước ngày Văn tiểu thư gặp tai nạn, sau khi uống một chút rượu, ông ta đã đe dọa Văn tiểu thư trong nhà để xe.
Ông ta kêu Văn tiểu thư rút khỏi cuộc bầu cử này, nhanh chóng kết hôn và trao chức chủ tịch lại cho ông ta.
Nếu không Văn tiểu thư sẽ phải trả giá đắt, thậm chí còn nói ra mấy lời xấu xa, đây có thể coi như là lời cảnh cáo cuối cùng.
Ở trong mắt người bên ngoài, hai người chính là hai chú cháu có chung một dòng máu.
Nhưng trong âm thầm, hai người lại như nước với lửa, từ lâu đã không còn tình cảm của thân nhân.
Văn tiểu thư tự nhiên là không nể mặt chú hai của mình, thậm chí còn ném ông ta ở chỗ đó, sau đó nghênh ngang lái xe mà đi.
Nhưng vào đêm thứ hai sau khi xảy ra chuyện này, Văn tiểu thư cảm thấy có điều gì đó không ổn.