Thí Thiên Đao

Chương 1801: Tam đại cấm địa (2)

Sau khi chuyện đó truyền ra, uy danh của cấm địa Hoàng Thạch mới hoàn toàn vang dội. Bởi vì những người đi vào trước đây chẳng có một ai trở ra cả. Hiện giờ có một Đại Thánh tự lấy bản thân mình ra làm thí nghiệm, cuối cùng đã giải được bí mật của cấm địa Hoàng Thạch.

Từ đó về sau, gần như không có một ai dám bén mảng vào cấm địa Hoàng Thạch nữa.

Tam đại cấm địa, tuy cấm địa Hắc Vũ xếp hạng nhất, nhưng trên thực tế, mỗi cấm địa đều có chỗ nguy hiểm riêng, thật sự rất khó mà nóixem cấm địa nào là kinh khủng nhất.

Có người từng nói đùa rằng, không cần xếp hạng cấm địa, bởi vì ngươi chỉ có một cơ hội tiến vào một trong ba cấm địa, dù là vào đâu thì ngươi cũng chẳng ra được nữa.

Cho nên, dù là thiên kiêu trong sân thí luyện vốn dĩ tràn đầy tự tin, nhưng hễ dính đến tam đại cấm địa thì không ai dám mạnh miệng nói bản thân có thể xâm nhập dễ dàng. Cho dù là đại cao thủ ở các đại vực cũng rất cẩn thận khi đến mấy nơi này.

Hiện giờ, ba huynh đệ vừa kết bái ở đây lại muốn cùng nhau mưutính, muốn vào cấm địa Khô Diệp. Nếu tin tức này truyền đi nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.

Cũng sẽ có vô số người nói bọn họ điên rồi, chán sống mới muốn tới mấy nơi đó. Nhất là không thể để người ta biết đến mục đích… mà bọn họ tiến vào.

Thả con khỉ kia? Đây là chuyện lớn!

Nếu tin tức này truyền đi, ba người thậm chí ngay cả cửa cấm địa Khô Diệp cũng chưa đụng đến, đã bị vô số các cao thủ nghe tin chạy tới… giết không chừa mảnh vụn rồi! Đây quả thực là hành động muốn chọc thủng trời.

Tìm đường chết cũng không làm như vậy được.

Nhưng trong mắt ba anh em này, chỉ có thả con khỉ kia ra, thì mới hoàn toàn khuấy đục đầm nước lặng đại vũ trụ La Thiên Tiên Vực này. Mới khiến cho các đấng tối cao vô thượng phân tâm, khiến bọn tu sĩ Đại Thánh bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay với bọn họ phải cẩn thận, không dám, cũng không còn hơi sức đâu mà chú ý đến loại con tôm cái tép như bọn họ.

- Cũng chỉ có như vậy, chúng ta mới có thời gian thở dốc một hồi, mà thứ chúng ta thiếu nhất, lại chính là thời gian!

Tử Đạo hạ giọng nói:

- Thực ra mấu chốt nhất là lão Tam…

Sở Mặc gật gật đầu, nhìn Tử Đạo và Lưu Vân Phong, trên mặt mang theo vẻ xin lỗi:

- Cuối cùng vẫn kéo các ngươi xuống nước…

Lưu Vân Phong khoát tay:

- Con người sống cả đời thì cũng phải có lý tưởng để mà theo đuổi, thực ra tu luyện cầu đạo cũng chỉ là một phương thức theo đuổi lý tưởng mà thôi. Tuy trong mắt nhiều người, thứ như lý tưởng cũng rấtbuồn cười. Nhưng ta sẽ kiên trì lý tưởng của ta.

- Vậy lý tưởng của Lão nhị ngươi là gì?

Tử Đạo cười hỏi.

- Muốn làm chuyện lớn, xé rách gầm trời này!

Lưu Vân Phong nghiêm túc nói.

- Gầm trời này… quả thực mục ruỗng rồi. Ngươi ở đại vực Bắc Đẩu mà còn có cảm giác này, ta ở La Thiên Tiên Vực lại càng thấy rõ ràng. Bầu trời, cũng nên đổi sắc rồi.

Tử Đạo thản nhiên nói. Cuộc trò chuyện này thực quá kinh người. Tùy tiện để câu nào truyền đi chỉ sợ đều sẽ khiến họ rước lấy họa sát thân. Nhưng trên mặt ba người lại tràn đầy vẻ hứng thú.

Từ Đạo nhìn Sở Mặc cười cười:

- Lão tam vẫn ở thế giới bị phong ấn kia nên khả năng là không biết nhiều chuyện. Trên thực tế, người có tâm tư giống chúng ta trên sân thí luyện này cũng có khối người. Nhiều việc chỉ là chẳng ai nói, chẳng ai muốn dẫn đầu thôi.

Sở Mặc gật gật đầu, sau đó cười nói:

- Phản kháng quyền uy, vẫn luôn là việc thú vị vui vẻ nhất.

- Ha ha ha, lời này của lão Tam rất đúng, không hổ là người từng lăn lộn trong trần thế.

Lưu Vân Phong cười ha hả.

Tử Đạo cũng nở nụ cười:

- Đi, chúng ta tới cấm địa Khô Diệp! Phản kháng quyền uy!

Tính tình huynh đệ ba người cũng không phải loại thích dong dài, sau khi quyết định thì chẳng cần nhìn trước ngó sau.

Nói làm liền làm! Gọn gàng linh hoạt!

Tại nơi sâu nhất của Viêm Hoàng Đại Vực

Ma Quân đang đứng giữa không gian mênh mông, cảm nhận rõ ràng phong ấn hùng mạnh đang bao phủ toàn bộ Viêm Hoàng Đại Vực.

Phong ấn hùng mạnh như một đoàn lực cháy rừng rực thiêu đốt quy luật vốn có của phiến thiên địa này. Muốn bước ra một bước kia chẳng khác nào phàm nhân đi vào rừng rậm đang cháy lớn, không phải cửu tử nhất sinh mà hoàn toàn là một con đường chết. Sức mạnh của nó rất mạnh mẽ, rất hống hách, không hề giảng đạo lý.

Phàm nhân có thể cầu xin thần lửa không? Tất nhiên là không thể nên mới hay có câu thủy hỏa vô tình.

Thế giới của tu sĩ cũng như thế. Quy luật cao hơn tu sĩ, tu sĩ muốn giảng đọa lý với nói là chuyện không tưởng, còn hơn cả nằm mơ.

Ma Quân có cảm giác, nếu muốn cưỡng ép phá giải phong ấn, với cảnh giới hiện tại, chắc chắn sẽ bị nó nghiền thành tro.

Thậm chí đến một hạt bụi cũng không còn. Mấy năm qua, con của Ma Quân cũng lớn dần. Nhờ có sự che chở của nhiều người mà nó rất khỏe mạnh. Tiểu Điệp dồn hết tinh lực trên người đứa con, tuy không bỏ qua Ma Quân nhưng trong lòng Ma Quân vẫn có một chút kích động.

Giống như Lưu Vân Phong nói, con người sống cần có lý tưởng, trên con đường tu luyện, Ma Quân cũng có lý tưởng của riêng mình.

Ma Quân hít sâu một hơi, nhìn lực lượng quy luật mạnh mẽ trên vũ trụ.

Lao ra khỏi khu vực này là trời cao biển rộng. Ma Quân yên lặng vận hành Thiên Ý Ngã Ý tâm pháp. Hiện tại Ma Quân đã tiến dến Duy ngã quyển. Tinh khí không ngừng rót vào cơ thể Ma Quân.

Thực tế, cả người Ma Quân đã tràn đầy tinh khí, đạt đến Chuẩn Chí tôn, bước thêm một bước là sẽ lên Chí tôn.

Ma Quân thậm chí cũng xác định mình chỉ cần phá bớt phong ấn này là sẽ thành đạo.

Giống như năm đó Sở Mặc rời khỏi thế giới này rồi, việc lên Chí tôn không hề khó. Ma Quân cũng tương tự. Ma Quân lấy ra vài pháp khí, tất cả đều ở cấp Chí tôn. Ma Quân đã cố gắng tích lũy trong mấy năm gần đây.

Sau đó, Ma Quân lấy ra vũ khí của mình. Đó là một thanh trường đao. Rất ít người thấy vũ khí của Ma Quân vì đa phần Ma Quân còn chẳng cần vũ khí cũng giải quyết được đối thủ.

Sau khi chuẩn bị xong, Ma Quân quay đầu nhìn Viêm Hoàng Đại Vực, ánh mắt có chút lưu luyến nhưng không hề hối hận.

Đây là con đường Ma Quân đã chọn. Sớm muộn gì cũng sẽ phải bước tiếp thôi.

Nếu giờ không làm, không chừng về sau cũng sẽ không có dũng khí bước thêm nữa.

Giống như phàm nhân vậy, phải phá tan biển lửa chạy ra mới có thể có một đường sống. Trước khi xông vào đám lửa cần có sự chuẩn bị, mặc quần áo ướt hoặc mang khăn ướt, vì mạng sống phải ráng đánh cược một lần. &

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất