Sở Mặc gật gật đầu, ngoại trừ Lục Thiên Kỳ, những người đang có mặt ở trong phòng đều xem như thành viên chân chính trong tổ chức của hắn. Cho nên hắn cũng không định cứ mãi giấu diếm mọi bí mật của mình, đem vài điều để lộ ra một cách thích hợp, cũng khiến mọi người vững tin hơn.
Về phần Lục Thiên Kỳ, Sở Mặc tin tưởng cô nàng từng giả nam nàysẽ không bán đứng hắn. Cho dù có như vậy thật… thì cũng chẳng có gì to tát!
Chuyện tới nước này, cũng thực sự tới lúc hắn lật lên vài lá bài tẩy rồi.
Nhiều thuật chí tôn như vậy, không phải đều học toi công.
- ---------oOo----------
- Tiền bối hỏa long, ngài có đối phó được với tu sĩ nửa bước tới kỳ Luyện Thần không?
Sở Mặc nhìn hỏa long, nói thẳng vào vấn đề:
- Hiện giờ có kẻ địch mạnh tìm tới cửa, bọn họ đang chia làm hai ngả, một nhóm đã tiến đến bên trong thành Cẩm Tú rồi.
Hỏa long hơi hơi nhíu mày, không trả lời Sở Mặc, sau đó nhắm hai mắt lại, đưa một luồng ý thức truyền ra ngoài, sau đó nó mở mắt ra, trong ánh nhìn nhiều thêm một tia sáng bén ngót, lạnh lùng nói:
- Một bọn trộm gà bắt chó, dám đến giễu võ giương oai trên địa bàn của ta!
- Tiền bối hỏa long có cách đối phó sao?
Sở Mặc nhìn hỏa long hỏi.
- Không có.
Hỏa long đáp với vẻ mặt dứt khoát.
- …
Sở Mặc mặt xám ngoét nhìn hỏa long:
- Ngài đang trêu ta đấy à?
Hỏa long nói với vẻ mặt thành thực:
- Ta bị phong ấn bên trong chén rượu này, thực lực vốn dĩ pháthuy ra được cũng rất có hạn độ, lúc trước ta nói với ngươi rồi, sức mạnh chân chính của ta có thể thi triển ở thế giới này chỉ đến đỉnh cao Nguyên Anh. Long uy của ta đích xác có thể trấn áp mọi người, nhưng nếu có kẻ không sợ long uy… tỉ dụ như loại quái thai giống ngươi ấy.
Sở Mặc trợn trắng mắt.
Hỏa long nói tiếp:
- Loài người vốn vừa đê tiện lại vừa gian xảo, họ đã nghiên cứu ra được vài loại pháp khí có thể chuyên dùng để kháng cự các loại uy áp. Nếu có loại này, ta cũng chỉ dám cam đoan không để bọn họ bước vào phủ thành chủ này nửa bước.
- Không phải sớm nói là cả tòa thành rồi sao?
- Nhưng bọn họ đã có người vào được thành rồi. Đương nhiên, nếu trong tay bọn họ không có pháp khí để khắc chế uy áp, như vậy thì ta còn có tự tin trấn áp bọn họ ở trong này.
Hỏa long nói với vẻ mặt nắm chắc:
- Nếu bọn họ không có pháp khí khắc chế được uy áp của ta, ta thậm chí còn có thể khiến bọn họ trực tiếp hóa đạo.
Sở Mặc gật gật đầu:
- Được, vậy ngươi liền phụ trách bảo vệ phủ thành chủ cho ta! Tiếp theo, Sở Mặc liền gọi Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung vào dặn dò:
- Hai người các ngươi cố thủ tại đây, chỗ này của ta có vài món pháp khí Tiên Giới, đều chỉ cần dùng tiên linh là điều khiển được. Ít nhất có thể đảm bảo an toàn trong vài ngày, cộng thêm sự hỗ trợ của tiền bối hỏa long. Chắc chắn những người đó không thể tấn công vào phủ thành chủ được.
Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung vô cùng kích động nhận mấy món pháp khí này, trong mắt đều để lộ vẻ cực kỳ rung động.
Tiếu Vạn Quân lẩm bẩm nói:
- Đây là tiên khí đấy!
- Khi trước chỉ được nghe nói đến, đây là lần đầu tiên ta được thấy!
Lý Phương Trung sung sướng vuốt ve mấy món pháp khi trong tay, yêu thích không nỡ rời.
- Được rồi, mấy món pháp khí này về sau đều cho các ngươi hết. Kể cả trong Tiên Giới thì cấp bậc của chúng cũng không thấp đâu.
Sở Mặc nói.
- Tạ ơn chủ nhân! Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung đồng thời khom người hành lễ.
Hỏa long nhìn mấy món pháp khí này, nhàn nhạt nói:
- Có số pháp khí này, tỷ lệ thủ vững phủ thành chủ lại lớn thêm đôi phần!
Sở Mặc gật gật đầu, rồi rời khỏi sân sau, trở lại trong phòng nhìn mọi người nói:
- Mấy ngày tới đây các ngươi tạm thời đợi ở một chỗ, nếu… Ta nói là nếu, lần này ta đi ra ngoài mà vài ngày sau vẫn chưa về. Sau đó đối phương càng thêm ra sức tấn công phủ thành chủ, thì… các ngươi hãy tiến vào Huyễn Thần Giới mà trốn đi.
- Ngươi, ngươi muốn đi ra ngoài?
Diệu Nhất Nương nhíu đôi mi thanh tú nhìn Sở Mặc:
- Có thể quá nguy hiểm hay không?
Sở Mặc hơi hơi lắc đầu:
- Cùng lắm thì ta cũng trốn vào Huyễn Thần Giới, yên tâm đi, những người đó còn không biết, bọn họ vẫn đang cho rằng khi chúng ta tiến vào Huyễn Thần Giới thì thân thể chúng ta còn lưu lại bên ngoài. Nhưng hiện giờ nếu chúng ta vào Huyễn Thần Giới thì cả thân thể cũng tiến vào theo mà không để lại bất cứ dấu vết nào. Chỉ có điều nếu làm như vậy thì mọi căn cơ của chúng ta ở Linh giới… chẳng khác nào bị hủy diệt hoàn toàn. Đây là bước cuối cùng, nếu không phải vạn bất đắcdĩ thì chớ sử dụng, bởi vì rời đi, chẳng khác gì từ bỏ.
Sở Mặc nói xong, nhìn Lục Thiên Kỳ ở một bên, mỉm cười nói:
- Đợi lát nữa ngươi có thể rời khỏi phủ thành chủ, tin chắc những người đó cũng sẽ không gây khó dễ với các ngươi. Nếu có hỏi các ngươi cái gì, thì cứ đem mọi việc ngươi biết nói ra.
- Ta sẽ không bán đứng ngươi!
Sắc mặt của Lục Thiên Kỳ đỏ lên, giận dữ nhìn Sở Mặc:
- Ngươi coi Lục Thiên Kỳ ta là hạng người nào?
Vừa rồi khi Sở Mặc sắp xếp mọi chuyện, Lục Thiên Kỳ có cảm giácvô cùng khó chịu, dường như trong phòng này ngoại trừ nàng ra mọi người đều là người thân cận của Sở Mặc, chỉ có nàng là người ngoài.
Lúc này lại nghe Sở Mặc nói như vậy, lửa giận trong lòng Lục Thiên Kỳ lập tức không kiềm chế nổi rồi.
- Thiên Kỳ cô nương, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi.
Sở Mặc không để bụng chuyện Lục Thiên Kỳ nổi giận, kiên nhẫn giải thích:
- Loại gia tộc như họ Âu Dương có thể có căn cơ sâu như vậy, tuyệt không phải tự dưng mà được. Không hề dễ đối phó. Nhưng cũng như vậy, bọn họ phải có nguyên tắc và giới hạn của mình. Nếu thật sựđến bước đường kia, ngươi ăn ngay nói thật cũng chẳng sao, thậm chí có thể cho bọn y biết rằng chính ta để ngươi nói như vậy, nếu chúng dám động đến một ai trong số các ngươi, tương lai ta sẽ khiến Âu Dương gia không thể sống yên! Bất cứ con cháu nào của Âu Dương gia cũng phải chịu đả kích mang tính hủy diệt!
Lục Thiên Kỳ nghẹn họng trân trân nhìn Sở Mặc, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Sở Mặc cười cười, chỉ Tần Thi và Đổng Ngữ đang đứng bên:
- Hai nàng là công chúa trong hai gia tộc lớn trên Thiên giới! Âu Dương gia biết chuyện này, cho nên bây giờ, nếu chúng ta thực sự đánhkhông lại mà rời đi Linh giới vào Huyễn Thần Giới, thì nhà Âu Dương tuyệt đối cũng không dám có hành động gì sau đó. Trừ khi bọn họ có thể lấy khí thế sấm sét trấn áp tất cả chúng ta.