Chương 58: Lúc chết nói thật
Sau khi nữ thức tỉnh tử vong, đội hành động săn vương gần như bị giết sạch, chỉ còn lại một mình Lữ Hạo.
Nhưng người này có ý chí sống cực mạnh, thừa dị thi vương lĩnh vực đang phân tán thì lập tức bộ phát năng lượng cuối cùng.
“Thổ chi khải giáp! ”Suy nghĩ của Lữ Hạo vừa thoáng qua thì bùn đất trên vách tường chung quanh, nhanh chóng tụ về người gã.
Bám vào tứ chi, thân thể lập tức biến thành một hình nhân bằng đất sống.
Dưới sự bồi đắp của bùn đất, thân hình Lữ Hạo phồng to lên.
Đã cao tới ba thước, cánh tay cường tráng to bằng thắt lưng người lớn, trông rất mạnh mẽ.
Lữ Hạo chống lại áp lực thi vực, vung cánh tay nặng nề, đánh một quyền về phía Lâm Đông.
Hắn không né tránh, cũng đấm một quyền ra ngoài.
Đối thủ lần này có vẻ mạnh, vì thế hắn đã sử dụng tám phần lực lượng.
Trong bóng tối truyền ra âm thanh bạo phát, thiết quyền như khốn long xuất hải, khí thế không thể ngăn cản.
“Ầm ầm! ”Hai người chạm vào nhau trong nháy mắt, giống như hai ngọn núi nhỏ va chạm.
Tiếng ầm ầm vang lên bên tai, lập tức tiếng nứt vỡ vọng đến.
Cánh tay của người đất khổng lồ nhìn thì cường đại, nhưng lúc này xuất hiện vết nứt hình mạng nhện, hơn nữa không ngừng vỡ vụn, bắt đầu rơi ra.
Không bao lâu sau lộ ra cánh tay bản thể Lữ Hạo, nhưng đã tự nhiên rũ xuống, hoàn toàn bất lực. "
Thật mạnh a. . . "
Lữ Hạo cắn chặt răng, trong lòng càng tuyệt vọng.
Thi vương trước mắt này, không chỉ có năng lực quỷ dị, hơn nữa thân thể cường hãn như thế, gần như là một sự tồn tại không thể giải quyết.
Lâm Đông cũng phân tích, trong số nhiều người thức tỉnh mà mình săn lùng, Lữ Hạo có lẽ là người mạnh nhất.
Năng lực hệ thổ, công phòng một thể, tuy nhiên đã đến lúc phải kết thúc rồi.
Trong lúc Lâm Đông suy nghĩ thì thi triển lĩnh vực đến cực hạn, áp lực cường đại truyền đến khiến thân thể Lữ Hạo trầm xuống, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Thân thể hắn tiêu hao nghiêm trọng, đã đến cực hạn.
Lâm Đông nhảy lên người gã, giơ tay lên một quyền đánh vào ngực.
Lần này khiến bùn đất quanh người Lữ Hạo vỡ vụn, cả người như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài.
Gã cũng phá vỡ vách tường phía sau, bay ra ngoài kiến trúc. "
Khụ! Khụ khụ! ” Lữ Hạo nằm trên mặt đất, không ngừng ho máu, không đứng dậy nổi.
Bên ngoài sáng ngời, làm cho gã cảm thấy đặc biệt chói mắt.
Một đám zombie quay quanh hắn, trong đó có Tanker, tay phải đang cầm một cái đầu chơi như một quả bóng da, đó là đầu của thi vương mặt đỏ.
Còn Tiểu Bát, trên móng tay sắc bén đầm đìa máu tươi.
Trên mặt nở nụ cười quỷ dị, nghiêng đầu đánh giá gã đàn ông dưới mặt đất.
Phía sau hai người này là hơn một ngàn zombie tinh nhuệ.
Bọn chúng vừa đánh bại đám tàn dư, giết chóc vô cùng sảng khoái. "
Phải chết sao. . . "
,Lữ Hạo chăm chú nhìn gương mặt khủng bố kia, ánh mắt càng thêm mông lung.
Gã sớm nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, chỉ là không ngờ tới quá nhanh, sắp rời khỏi cái thế giới tàn khốc này.
Từ nay về sau, hết thảy đều chẳng liên quan đến gã nữa, sắc mặt Lữ Hạo cũng có chút thoải mái.
Lâm Đông bước lên phía trước, cúi đầu nhìn, phát hiện ánh mắt gã rất phức tạp, nhưng có cảm giác giải thoát. "
Có gì để nói không? ""Sao cơ? "Lữ Hạo ngẩn người, không ngờ zombie này biết nói chuyện, hơn nữa trong nói trầm thấp vô cùng nam tính.
Hoàn toàn không giống như vừa mới giết người xong.
Trong lòng bỗng nhiên có loại ảo giác, đứng trước mắt gã chính là nhân loại. "
Khụ.
Khụ, nhóc này, tôi biết cậu rất mạnh, nhưng cũng đừng đắc ý, công ty Tek. . . Không đơn giản như cậu đã nghĩ, họ có rất nhiều kế hoạch bảo mật.
Không công bố ra bên ngoài, những thứ đó mới là quan trọng nhất. "
"Biết. "
Lâm Đông gật đầu, kỳ thật đã đoán được.
Những đòn sát thủ chân chính đương nhiên sẽ không để lộ ra ngoài.
Kế hoạch thanh trừ zombie hay là chiến dịch săn vua cũng chỉ để gia tăng uy tín mà thôi.
Ánh mắt Lữ Hạo càng hoảng hốt, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm: "Quỷ thi. . . Họ đang cho zombie ăn. . . Bồi dưỡng quỷ thi.
”Một trận gió lạnh thổi qua, đồng tử Lữ Hạo tan rã, hoàn toàn chết lặng.
Chung quanh một mảnh yên tĩnh, Tanker không chơi đùa với đầu tên thi vương mặt đỏ nữa, quay đầu lặng lẽ hỏi tiến sĩ bên cạnh. "
Này, nhân loại vừa rồi, nói gì vậy? "“Hừm. . . Với chỉ số IQ của cậu, tôi không biết phải giải thích thế nào để cậu hiểu cả. "
À. . . "
Tanker nửa hiểu nửa không hiểu.
Nhưng nghĩ lại, luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng.
Lời zombie tiến sĩ nói chẳng phải đang mắng hắn ngốc ư? Đám Tiểu Bát đi tới bên cạnh Lâm Đông, nghiêng đầu quan sát thi thể Lữ Hạo. "
Vương thượng, tôi cảm thấy những lời nói trước khi chết của tên nhân loại này không tệ lắm. "
"Cái này gọi là người sắp chết luôn nói thật. "
Lâm Đông nói ra một câu thành ngữ.
Dựa vào trí tuệ của đám zombie xung quanh không thể hiểu được, nhất là Tanker, nhưng tinh thần học hỏi của hắn rất cao.
“Ý… Vương thượng là sao? ”
“Có nghĩa là nếu muốn nhân loại nói thật, cứ đánh hắn ta sắp chết là được đúng không? ”
“Oh, hóa ra là như vậy! "Lần này Tanker nghe hiểu, học được một kiến thức mới, vô cùng hạnh phúc càng thêm phần tôn sùng Lâm Đông.
Không hổ là lão đại, nói chuyện cũng vô cùng có đạo lý.
Đồng thời khinh bỉ nhìn tiến sĩ bên cạnh một cái, ý tứ là lúc nãy chê hắn có giải thích cũng không hiểu, nhưng chẳng phải bây giờ hắn đã hiểu rồi sao?