Thiên Cơ Điện

Chương 347: Huyết Thần chú 2

Chương 347: Huyết Thần chú 2
Trì Vãn Ngưng nhìn lên bầu trời: “Sư phụ, ta hiểu mọi tâm tư của ngươi. Nhưng ngươi muốn ta cam tâm tình nguyện ngồi chờ chết, chuyện này là không thể. Bây giờ đệ tử bất hiếu, tính kế sư phụ cũng là để tự vệ. Kính mong sư phụ chết cho sớm, đệ tử cũng được yên lòng.”
“Nghiệt đồ!” Thanh Mộc Lão Tổ quát lớn thi triển đủ loại thần thông, trên bầu trời phủ kín ánh sáng xanh, mặt đất bỗng có vô số thực vật xanh biếc, mênh mông trải rộng khắp nơi, dồn dập đánh khắp bốn phía, phần lớn là lao về phía Trì Vãn Ngưng. Lão đã hoàn toàn từ bỏ Trì Vãn Ngưng, muốn tự tay giết chết cô.
Nhưng Khâu Mộng Sơn lại không thể ngồi nhìn lão ta giết chết Trì Vãn Ngưng, cũng ra đòn đáp trả.
Hai bên cứ thế ầm ầm ầm giao chiến, hai đại lão cảnh giới Vô Cấu giao chiến trong tiểu thế giới cấp ba, khiến đất trời như tan vỡ.
Thực lực hai người này sấp sỉ nhau, nếu chỉ là bọn họ giao chiến, muốn phân thắng bại cũng chẳng dễ dàng gì.
Thế nhưng ngay sau đó, Trì Vãn Ngưng đã hét lớn: “Thiên Cơ, giúp Khâu Mộng Sơn giết chết Thanh Mộc.”
Bên ngoài Tri Vi giới, Thiên Cơ đã xuất thủ.
Vì vậy trời đất lại biến đổi, bầu trời vốn trống không quang đãng lại biến thành mặt đất, cứ như thế giới biến thành một cái vỏ trứng, trên dưới đều là mặt đất.
Vô số trụ đất đá nhô lên từ mặt đất, đâm về phía Thanh Mộc Lão Tổ như điên như dại.
Tuy cảnh giới của Thiên Cơ mới là Hoa Luân nhưng nó ở thế giới bên ngoài, như người thượng giới, được thượng giới hỗ trợ, uy lực tăng cường đâu chỉ trăm ngàn lần.
Dù vậy, Thanh Mộc Lão Tổ với thực lực cảnh giới thứ tư, thật ra vẫn có thể đối phó. Nhưng Thiên Cơ và Khâu Mộng Sơn cùng vây đánh, còn có vô số tu sĩ trong Tri Vi giới giúp đỡ, khiến cho hắn hoàn toàn lâm vào tuyệt cảnh.
Thanh Mộc Lão Tổ vừa kinh hãi vừa tức giận, hét lớn: “Khâu Mộng Sơn, ngươi nghĩ ngươi giết ta thì sống được chắc? Con ả Trì Vãn Ngưng khốn kiếp kia sẽ tuyệt đối không để ngươi chạy thoát đâu.”
Khâu Mộng Sơn đờ người.
Trì Vãn Ngưng cao giọng hét lớn: “Ta vốn đã trúng kịch độc, mạng của ta trong tay ngươi. Khâu Mộng Sơn, ngươi còn sợ gì?”
Khâu Mộng Sơn cắn răng, vẫn lựa chọn tin tưởng Trì Vãn Ngưng, hắn cười gằn nói: “Thanh Mộc Lão Tổ, giết ngươi rồi, lúc về coi như có thể bàn giao!”
Ầm ầm ầm!
Từng quyền như muốn phá thiên đánh về phía Thanh Mộc Lão Tổ,
Thanh Mộc Lão Tổ hoàn toàn tuyệt vọng.
Lão biết hôm nay chắc chắn mình sẽ phải chết, cực kỳ căm thù nhìn về phía Trì Vãn Ngưng: “Tiện nhân, ngươi nghĩ làm vậy là thoát khỏi khống chế của ta ư? Ngươi đã định trước sẽ là lô đỉnh của ta, ông đây có chết cũng không để ngươi dễ chịu đâu! Lên cho ta!”
Thân thể của Trì Vãn Ngưng không tự chủ được bay về phía Thanh Mộc Lão Tổ.
Lúc này rồi mà lão ta còn định cưỡng ép luyện hóa Trì Vãn Ngưng, hòa làm một với bản thân.
Hành động này không khiến thực lực của lão ta tăng cường mà ngược lại trở nên thiếu viên mãn, càng nguy hiểm, nhưng đã đủ để giết chết Trì Vãn Ngưng!
Thậm chí có thể mượn cỗ lực lượng này lập tức bộc phát lôi cả đám người Khâu Mộng Sơn xuống nước.
Cho dù có chết cũng muốn đồng quy vu tận với các ngươi!
Công Tôn Dạ hét lớn: “Khâu Mộng Sơn, nếu Vãn Ngưng mà chết, ngươi cũng đừng hòng sống sót!”
Khâu Mộng Sơn quát lớn một tiếng, lao thẳng tới dốc toàn lực ngăn cản.
Nhưng Thanh Mộc Lão Tổ đã liều mạng, từng gợn sóng màu xanh tỏa ra khắp bầu trời, dốc toàn lực cuốn lấy Khâu Mộng Sơn, Trì Vãn Ngưng lại không gặp chút trở ngại nào, bay về phía Thanh Mộc.
Thấy Trì Vãn Ngưng sắp rơi vào tay Thanh Mộc Lão Tổ, Khâu Mộng Sơn nôn nóng, đột nhiên quát lớn một tiếng, không ngừng phun máu tươi, máu kia bay lên không trung, hóa thành một dòng sông máu, cưỡng ép ngăn cách hai người.
“Vô dụng thôi!” Thanh Mộc Lão Tổ hét lớn: “Chết đi, con tiện nhân!”
Lại nhắm về phía Trì Vãn Ngưng, phát động luyện hóa từ xa.
Hiệu quả khi luyện hóa từ xa rất kém, nhưng bây giờ không phải lão định dùng lô đỉnh thăng cấp mà muốn giết chết Trì Vãn Ngưng, không cần quan tâm tới hiệu quả.
Chỉ thấy Trì Vãn Ngưng liên tục hộc máu, toàn thân từ trên xuống dưới đều bắn ra từng giọt máu, thân tất cả máu tươi rời khỏi cơ thể bay ra, lao về phía Thanh Mộc Lão Tổ. Dưới chiêu này, Trì Vãn Ngưng bị lão ta ép thành xác khô.
“Tỷ tỷ!” Công Tôn Điệp hét lớn.
Trì Vãn Ngưng lại chỉ mỉm cười.
Cô vẫn còn sống.
Thân là tu tiên giả, tu hành tới trình độ nhất định thì sinh mệnh sẽ được tăng cường, chỉ hút máu ra thôi không thể giết chết được cô, nhưng cũng đã cách cái chết rất gần, vì thứ cô bị rút ra không chỉ có máu tươi mà còn có sinh cơ trong cơ thể.
Nhưng cô vẫn mỉm cười.
Cười rất vui sướng.
Cô nói: “Cảm ơn!”
Cảm ơn?
Cảm ơn cái gì?~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất