Chương 454: Bão Ngũ Sát vân? 1
Nhìn thấy Tân Tiểu Diệp, trong lòng Ninh Dạ nóng lên - quả nhiên sư muội đã đến.
Tân Tiểu Diệp đi theo sau lưng Liệt Trọng Lâu, mặc một bộ trường bào xanh mượt như nước, có từng đốm sáng xanh lam - đó là Nguyệt Ảnh Hàn Sa, thông qua thứ này Ninh Dạ mới có thể quan sát hướng đi của Thái Âm môn.
Một lát sau, Liệt Trọng Lâu đã mang theo đám người Thái Âm môn bay tới trước Tuyệt Vân lĩnh, chỉ thấy trong làn mây khói có một cái vòi dài thò ra, hít sâu một hơi rồi cất tiếng nói sắc bén: “Ta cảm nhận được trong dãy núi phía trước có khí tức của Triệu Long Quang, xem ra hắn đã vào trong dãy núi này.”
“Sư phụ, nơi này rất nguy hiểm.” Một nữ đệ tử lên tiếng nhắc nhở, cô nàng tên là Hồng Nghê, là đệ tử chân truyền của Liệt Trọng Lâu.
“Hừ, tuy Tuyệt Vân lĩnh là vùng đất nguy hiểm nhưng còn chưa tới mức thập tử vô sinh. Triệu Long Quang dám đi vào, chẳng lẽ ta lại không dám à?” Liệt Trọng Lâu hừ một tiếng đã rảo bước tiến vào.
Đám đệ tử đành nhứam mắt đuổi theo.
Bước vào Tuyệt Vân lĩnh,Tân Tiểu Diệp rước mắt là hàng loạt xương trắng.
Đâu đâu cũng có mảnh vỡ của xác chết, trên đầu còn chứng kiến mơ hồ một số yêu thú lượn vòng trên dãy núi.
“Sư phụ, ngài xem, là Thương Thú!” Hồng Nghê hưng phấn chỉ một con yêu thú: “Không ngờ nơi này còn có thượng cổ dị chủng.”
Thương Thú là một cách gọi chung, nói chính xác hơn là yêu thú có huyết mạch của thượng cổ dị thú THương Khuýet.
Có rất nhiều loại Thương Thú, huyết mạch pha trộn lẫn lộn nên khó mà dặt tên, thực lực cao thấp khác nhau.
Thái Âm môn sở trường về yêu đạo, vì vậy Hồng Nghê lập tức phân biệt được con thú đang lượn vòng trên dãy núi chính là một con THương Thú, quan sát khí thế của nó, cảm nhận uy lưuc của nó, chẳng qua chỉ mới cảnh giới Hoa Luân, vì vậy Hồng Nghê không sợ.
Liệt Trọng Lâu lạnh lùng nhìn sang rồi nói: “Vân Tuyệt cổ địa là chiến trường thời thượng cổ, Tuyệt Vân lĩnh lại là nơi hiếm có dấu chân người, còn một số dị chủng thời thưởng cổ cũng không có gì lạ.”
Hồng Nghê hưng phấn nói: “Tốt xấu gì cũng là huyết mạch Thương Khuyết, sư phụ, hay là chúng ta bắt lấy nó đi.”
“Vội làm gì, làm chuyện chính trước đã.” Liệt Trọng Lâu nói: “Hơn nữa, Tuyệt Vân lĩnh là nơi cực kỳ nguy hiểm, trong đó tình cảnh biến ảo không ngừng, có rất nhiều dị tượng ẩn chứa nguy cơ, không được sơ suất. Ngươi cứ nhìn con Thương Thú kia đi, nó biết thực lực không bằng chúng ta nhưng vẫn không bỏ trốn, có thể thấy nơi này không đơn giản. Đừng để lòng tham làm bản thân lạc lối!”
Nói tới câu cuối cùng, giọng điệu của Liệt Trọng Lâu đã rất nghiêm khắc.
“Vâng.” Hồng Nghê bất đắc dĩ cúi đầu.
Tân Tiểu Diệp lại đột nhiên nói: “Nhưng cho dù chúng ta không ra tay vẫn không có nghĩa là nguy hiểm sẽ không tới, đúng không? Sư thúc.”
Hả?” Liệt Trọng Lâu sửng sốt, đang định nói gì đó lại đột nhiên có cảm giác, lập tức biến sắc: “Tất cả cẩn thận!”
Chỉ thấy trên Tuyệt Vân lĩnh vừa rồi còn sóng yên gió lặng, đột nhiên gió nổi mây vần.
Từng dòng khí bộc phát, Ngũ Sát vân cuồn cuộn.
Như ngọn lửa bốc hơi, chớp mắt đã tràn ngập dãy núi, nhưng bên ngoài dãy núi vẫn không bị ảnh hưởng.
“Bão Ngũ Sát vân?” Liệt Trọng Lâu kinh hãi hét lên.
“Bão Ngũ Sát vân?”
Trong hang núi, Ninh Dạ cũng bật thốt lên.
Cái gọi là bão Ngũ Sát vân chính là Ngũ Sát tuyệt vân từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất, bao phủ toàn bộ đất đai bên dưới vào phạm vi của Ngũ Sát tuyệt vân.
Ngũ Sát tuyệt vân có tất cả là năm loại, bất cứ loại nào cũng có uy lực cực lớn, giữa Ngũ Sát vân lại có sinh khắc, vừa có thể triệt tiêu lẫn nhau, vừa có thể trợ giúp lẫn nhau, nếu ngũ sát cùng sinh thì cả đại năng Niết Bàn cũng bị tiêu diệt, nếu ngũ sát cùng tiêu thì phàm nhân cũng chẳng bị thương.
Chính vì vậy, Ngũ Sát tuyệt vân có cực hạn trên và dưới rất rộng, biến hóa đa dạng, khó lòng vận dụng.
Có thể luyện hóa mây này, dẫn nó vào cơ thể, tạo thành chí bảo, nhưng thời điểm ngũ sát tương sinh thì mới giữ được uy lực lớn nhất của nó.
Từ đó có thể thấy Tử Lão dùng cảnh giới Vô Cấu luyện hóa một đóa Ngũ Sát vân là chuyện nguy hiểm tới mức nào.
Còn tình huống Ngũ Sát tương sinh, thường chỉ xuất hiện khi có bão Ngũ Sát vân.
Vân Tuyệt cổ địa rất ít khi xuất hiện bão Ngũ Sát vân, Liệt Trọng Lâu vừa bước vào Tuyệt Vân lĩnh đã gặp phải, nếu không phải vận may của bọn họ quá kém thì tức là trong Tuyệt Vân lĩnh, bão Ngũ Sát vân không hiếm thấy, thậm chí rất thường gặp.
Lúc này, cơn bão đã hình thành Thẩm Lâm Tân cũng cực kỳ kinh hãi, phản ứng đầu tiên là: “Mau lùi lại!”
Lúc này bọn họ mới vào Tuyệt Vân lĩnh chưa lâu, chỉ cần rời khỏi là được.
Nhưng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khắp nơi đều mờ mịt, Ngũ Sát vân cuồn cuộn, con đường lúc đến đã bị cơn bão mây cuồng bạo nhấn chìm, không còn đường thối lui.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân