Chương 467: Linh dược
Quan sát tình hình trước mắt của Cực Đạo cung, Ninh Dạ biết cho dù có Linh La, cho dù luyện hóa được Cực Đạo cung, thật ra tác dụng chỉ có hạn.
Nó có quá nhiều chỗ cần sửa chữa.
Cũng may Ninh Dạ không hứng thú - y có Thiên Cơ điện trên tay, mạnh mẽ hơn Cực Đạo cung nhiều.
So với bản thân Cực Đạo cung, có hai thứ khiến Ninh Dạ hứng thú hơn.
Một thứ nằm sau khu vực bí mật của Cực Đạo cung, đó là một khu vườn, bên trong trồng không ít kỳ hoa dị thảo.
Được truyền thừa từ thời thượng cổ tới giờ, thứ tồn tại được sau sự gột rửa của năm tháng lại càng đáng giá, có lẽ chính là những linh dược hiếm thấy này.
Ninh Dạ đã phóng thích Thiên Cơ: “Thiên Cơ, tới vườn sau, hái linh dược trong đó đi.”
“Tuyệt vời, những thứ này đều là thiên tài địa bảo, nếu ngươi sử dụng chắc chắn công lực sẽ tiến bộ thêm nhiều.” Thiên Cơ hưng phấn nói.
Ninh Dạ lại lắc đầu: “Tu hành không thể dựa vào ngoại lực mãi được, rất dễ khiến căn cơ bất ổn, chỉ để lại thứ có năng lực đặc biệt cực kỳ hiếm thấy, ta không cần linh được chỉ tăng cường tu vi.”
“Hả?” Thiên Cơ kinh ngạc: “Thế thì ngươi...”
“Cho những đệ tử Vân Tuyệt môn sử dụng.” Ninh Dạ nói.
Muốn âm mưu thành công thì cần có mồi nhử.
Đệ tử Vân Tuyệt môn nhanh chóng thăng cấp là mồi nhử, nhưng làm sao để thăng cấp nhanh chóng lại là phiền phức.
Tu hành là một quá trình tích lũy và đột phá, từ sơ kỳ tới đỉnh phong cần tích lũy, còn từ đỉnh phong tới đột phá cần biến hóa về chất.
Ninh Dạ nắm giữ Cấn Tự Bí, biến hóa về chất không thành vấn đề, ngược lại tích lũy lại là vấn đề.
Chính vì thế, trước đó Ninh Dạ luôn yêu cầu Mộc Khôi tông cung cấp linh đan diệu dược có thể nhanh chóng gia tăng tu vi, tăng cường tích lũy.
Khổ nỗi Mộc Khôi tông cực kỳ hẹp hòi, chỉ cho có một phần nhỏ, nên sức hút của mồi nhử không lớn.
Bây giờ lại phát hiện không ít linh được tăng cường tu vi trong vườn, Ninh Dạ cần tôi luyện vững chắc, không muốn đột phá nhanh chóng, nhưng lại rất thích hợp với những đệ tử kia.
Một thứ khác khiến Ninh Dạ hứng thú, chính là cấm chế.
Chủ yếu là cấm chế do những người đến sau bố trí.
Trong số cấm chế này đa số là cấm chế ảo thuật.
Chuyện này cũng không có gì lạ, dù sao người đến sau cũng có dục vọng riêng, chỉ muốn giấu diếm Cực Đạo cung.
Còn đối với Ninh Dạ, tác dụng của những cấm chế ảo thuật này còn giá trị hơn chỗ linh dược trong vườn.
Một âm mưu hoàn hảo không thể thiếu kỹ thuật lừa dối, mồi nhử, trợ giúp.
Mộc Khôi tông là trợ giúp, Vân Tuyệt môn là mồi nhử, còn ảo thuật chính là kỹ thuật lừa gạt.
Còn những cấm chế này là căn cơ tốt nhất để lừa gạt.
Vốn dĩ theo kế hoạch của Ninh Dạ, sử dụng Vạn Tượng đồ là có thể thi triển đại trận ảo thuật.
Nhưng lần trước tiếp xúc với Mộc Khôi tông, Ninh Dạ cố tình làm suy yếu đại đa số công năng và giá trị của Vạn Tượng đồ, tuy y nhân cơ hội này đòi một số tài liệu chế tác ảo trận từ chỗ Mộc Khôi tông, nhưng nếu muốn lừa gạt những kẻ có tu vi như Liệt Trọng Lâu, đặc biệt là còn am hiểu ảo thuật, vẫn hơi miễn cưỡng.
Nhưng bây giờ có những cấm chế ảo thuật này, tất cả thuận lý thành chương. Không những lợi dụng những cấm chế này tăng cường hiệu quả ảo trận mà còn lừa gạt được Mộc Khôi tông.
Nhưng kế hoạch nói thì đơn giản, bắt tay vào thì còn cần rất nhiều công tác chuẩn bị.
Ví dụ như đầu tiên phải để Thái Âm môn và Vân Tuyệt môn chạm mặt. Nếu Thái Âm môn chưa từng gặp Vân Tuyệt môn, làm sao biết thực lực bọn họ đột nhiên tiến bộ một bước dài. Thế nhưng phải bảo mật về bí cảnh, vì vậy còn phải đề phòng bọn họ giết người diệt khẩu...
Nói chung, kế hoạch thì tốt đẹp nhưng hành động lại phức tạp.
Vì vậy, sau đó y truyền lệnh cho Thiên Cơ, lập tức gửi các loại tài nguyên thu hoạch được tới các nơi.
Chuyện này khiến Thiên Cơ rất tiếc nuối.
Đây đều là tài nguyên tu hành đấy!
Ninh Dạ lại hoàn toàn không để ý.
Vừa lệnh cho Thiên Cơ rải tài nguyên khắp nơi, y vừa liên lạc với đám người Tân Tiểu Diệp và Dung Thành...
————————————
Trong Cực Đạo cung, mấy nhóm người đang lùng sục tìm kiếm.
Liệt Trọng Lâu dẫn theo đệ tử Thái Âm môn đi qua một đường ngầm, tới một quần thể cung điện.
Nơi này có vẻ rất hoang vu, xem ra không có cấm chế gì, mọi người đi lại thoải mái hơn nhiều.
Tân Tiểu Diệp còn nói: “Nơi này đây là đằng sau khu vực nghỉ ngơi, không có cấm chế lợi hại, mọi người có thể tùy ý đi lại, xem có nhận được cơ duyên gì không.”
Cô chỉ là đệ tử bình thường, đáng lẽ không có tư cách nói lời này. Nhưng bây giờ cô ‘cảm ngộ đại đạo’, có thể cảm nhận cơ quan cấm chế, cho nên cô nói như vậy, mọi người đều hưng phấn, lao nhao tìm kiếm xung quanh xem có gì tốt.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân