Chương 486: Tâm sự khó nói 1
Ninh Dạ cười nói: “Muốn làm được đại sự thì không nên câu nệ vào lợi ích nhỏ. Một chút tài nguyên tu hành mà thôi, không nên để trong lòng. Đại của tu tiên bắt đầu ở thế, thành công ở pháp, kết thúc ở đạo, thứ cần theo đuổi là đại đạo, những tài nguyên kia đâu bù đắp được.”
“Nhưng bây giờ đệ mới chỉ Hoa Luân, tài nguyên vẫn có tác dụng.”
“Đủ là được, phần thừa ra nên chia thì cứ chia. Sư huynh, Thiên Cơ môn muốn phục hưng, không thể chỉ dựa vào một hai người mà cần rất nhiều người nỗ lực. Nếu chỉ giữ đồ tốt lại cho mình thì môn phái này dẫu tồn tại cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
“Đệ định nhét Dung Thành vào Thiên Cơ môn?”
Ninh Dạ gật đầu: “Dung Thành này đầu óc không ngu dốt, tâm chí cũng khá quyết đoán. Do quan hệ với Quân Bất Lạc nên hắn không trung thành gì với Hắc Bạch thần cung. Nếu hắn liên thủ với ta giết Quân Bất Lạc thì càng không thể quay đầu lại với Hắc Bạch thần cung, là đối tượng đáng để lôi kéo.”
“Nhưng chưa chắn hắn đã chịu gia nhập Thiên Cơ môn. Nếu huynh là hắn, cho dù phải trốn tránh cũng sẽ chọn Mộc Khôi tông.”
Ninh Dạ cười nói: “Sao huynh lại nghĩ rằng hắn sẽ chọn Mộc Khôi tông?”
“Đương nhiên là vì Mộc Khôi tông mạnh hơn.”
“Không sai.” Ninh Dạ nói: “Ai cũng muốn dựa vào môn phái manh mẽ. Vì vậy khi mọi người giao tiếp với nhau thường thích thể hiện thực lực, vì con người đều đi về phía trên, chỉ muốn kết giao với người có thực lực. Nhưng nếu trong tình huống như vậy rồi mà đệ còn thể hiện ra lực lượng mạnh hơn Mộc Khôi tông thì sao?”
“Đệ?” Triệu Long Quang giật mình
Ninh Dạ nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng. Đệ không nói bây giờ đệ còn mạnh hơn Mộc Khôi tông, nhưng sông có khúc người có lúc, cũng phải đưa mắt nhìn về lâu về dài. Sư huynh, tuy Mộc Khôi tông rất mạnh, nhưng nếu Dung Thành gia nhập Mộc Khôi tông, hắn chỉ là người thường, chưa chắc đã được coi trọng. Nếu ai đó thể hiện tiềm lực cường đại, có thể trọng dụng huynh, thậm chí kết thân với huynh, trở thành bằng hữu với hắn, vậy huynh chọn người này hay chọn môn phái cường đại kia?”
Triệu Long Quang đã hiểu: “Điều kiện là đệ phải thể hiện tiềm lực của bản thân.”
“Đúng vậy!” Ninh Dạ đứng thẳng dậy.
Y đi tới bên cửa sổ, nhìn ra phía ngoài: “Trước đây đệ có quá nhiều chuyện cần làm, phải phân tâm, phân tán sức lực. Nhưng bây giờ đại sự đã xong hơn nửa, đệ còn có mảnh vỡ nguyên thần của Tử Lão, đủ để dùng dược vật tu luyện, còn có rất nhiều người giúp đệ, đã đến lúc tăng cường tu vi bản thân. Thời gian mười năm là thời gian đệ giúp Mộc Khôi tông nhận lấy Đông Phong quan, cũng là thời gian Hắc Bạch thần cung cho đệ cầm Nguyên Cực Thần Quang, còn là thời gian đệ cho chính mình...”
Y quay đầu lại nhìn Triệu Long Quang: “Đệ muốn tranh thủ trước ngày giao hẹn hoàn thành, đạt tới cảnh giới Vạn Pháp!”
Mười năm thành Vạn Pháp, tốc độ như vậy có dõi mắt ra toàn bộ Trường Thanh giới cũng không tìm được mấy người.
Ninh Dạ nói mình muốn đạt tới cảnh giới Vạn Pháp trong vòng mười năm, nhưng y lại không định bế quan mười năm liên tục.
Kinh nghiệm trong quá khứ nói cho y một chuyện - không xông pha thì không kiếm được tiền của phi nghĩa.
Tiền của phi nghĩa này có thể là tài nguyên, tiên pháp, cũng có thể là pháp tắc đại đạo.
Nói chung xông pha là để thu hoạch, bế quan là tiêu hóa thu hoạch.
Bây giờ đã có thu hoạch, vì vậy thời gian tiếp theo Ninh Dạ định ở lại trong Cực Đạo cung, tĩnh tâm tiêu hóa và cảm ngộ thu hoạch của bản thân.
Hành trình tới Vân Tuyệt lĩnh lần này ngoài hai thu hoạch bất ngờ là quang độn thoắt ẩn thoắt hiện và mảnh vỡ nguyên thần, chủ yếu còn hai phần thu hoạch khác.
Một phần đương nhiên là mảnh vỡ Luyện Yêu tháp và Cực Đạo cung.
Cực Đạo cung thì cũng thôi, một phế tích rách nát, cho dù có cấm chế lưu lại cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.
Mảnh vỡ Luyện Yêu tháp lại cho Ninh Dạ Hoán Thiên thuật bản thiếu.
Tương tự như tác dụng của Luyện Yêu tháp, bản thiếu này giảng giải làm sao cường hóa công kích và độc tính, nhưng chỉ giới hạn trên yêu thú.
Có điều Ninh Dạ phát hiện, không ngờ mình lại dùng được.
Vì trong cơ thể y đang có máu của La Hầu!
Trước đây y từng hấp thu máu của Lý Trường Hồng, cho nên trong cơ thể có dị huyết, tới giờ vẫn chưa giải quyết được.
Nhưng bây giờ có Hoán Thiên thuật bản thiếu, lại phát hiện gặp họa lại hóa ra phúc, vì thế y có thể sử dụng độc Kinh Cực.
Nhưng yêu huyết trong cơ thể y có hạn, độc tính của độc Kinh Cức bị suy yếu rất nhiều.
Nhưng không sao.
Ngưng Quang Thành Nhận kết hợp với máu của La Hầu có thể đưa lưỡi đao vào trong cơ thể đối thủ, nếu độc Kinh Cức bộc phát trong cơ thể đối thủ - Ha ha, độc Kinh Cực, chỗ nào có độc thì róc chỗ đó.
Lại dung nhập thêm Hỗn Nguyên tán, làm linh lực hỗn loạn, càng khó đối phó.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân