Chương 487: Tâm sự khó nói 2
Dựa vào chiêu này, Ninh Dạ có thể vô địch bên dưới cảnh giới Vạn Pháp.
Dù sao cảnh giới Hoa Luân còn chưa thể bỏ qua cơ thể.
Nhưng so với loại còn lại, những thu hoạch trên vẫn rất bình thường.
Đó là Âm Dương pháp châu và Thiên Cơ điện.
Mượn chuyện luyện chế Vạn Tượng Huyền Cơ trận, Ninh Dạ luyện lại hai món bảo bối, tác dụng của Thiên Cơ điện là dung hòa trận pháp nơi đây, khiến cho trận pháp của Cực Đạo cung cũng có thể tái hiện trong điện, Âm Dương pháp châu lại là dung hòa luyện chế bản thân, khí năng lực của nó được tăng cường.
Ngày thường sử dụng Âm Dương pháp châu, tới thời điểm mấu chốt thì phóng thích cả Thiên Cơ điện và Âm Dương pháp châu.
Đương nhiên không có những bảo vật của Mộc Khôi tông, lại thêm thực lực của bản thân Ninh Dạ chỉ có hạn, Vạn Tượng Huyền Cơ trận trong Thiên Cơ điện kém hơn một chút, nhưng sau này năng lực của Thiên Cơ điện không ngừng hoàn thiện, tương lai chắc chắn sẽ vượt qua Cực Đạo cung.
Nếu nói Ngưng Quang Thành Nhận, máu của La Hầu, độc Kinh Cực, Hỗn Nguyên tán khiến cho Ninh Dạ vô địch trong cùng cấp, như vậy dùng Âm Dương pháp châu làm căn cơ thi triển ảo thuật đã giúp Ninh Dạ có khả năng khiêu chiến vượt cấp, còn tỷ lệ thành công được bao nhiêu thì quyết định bởi đối thủ và bản thân Ninh Dạ.
Vậy là những ngày tháng kế tiếp, Ninh Dạ tập trung vào tu hành.
Ngoài nghiên cứu tiên pháp, thời gian còn lại Ninh Dạ chỉ sử dụng linh dược không ngừng tăng cường bản thân, không ngại căn cơ, tu vi của y ngang nhiên tiến bộ mãnh liệt, chỉ mới một tháng đã đạt tới tầng luân cảnh thứ ba.
——————————————
Hôm nay, Ninh Dạ đang tu hành.
Chợt nghe bên ngoài có tiếng người, chưa mở cửa đã thấy một luồng gió xoáy lao xông tới, lao thẳng vào trong lòng y.
Ninh Dạ ngạc nhiên, thấy rõ người tới, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sư tỷ!”
Người tới chính là Tân Tiểu Diệp.
Phía sau còn một người đi theo, chính là Triệu Long Quang.
Tân Tiểu Diệp ôm Ninh Dạ, lệ rơi đầy mặt.
Rồi đột nhiên biến sắc, giơ tay tát cho Ninh Dạ một cái.
Ninh Dạ không hiểu vì sao lại bị cô đánh: “Sư tỷ, sao tỷ...”
Tân Tiểu Diệp đã khóc không thành tiếng: “Tên khốn kiếp nhà ngươi, thế mà.... thế mà biến mình thành đẹp như vậy, nhưng tỷ vẫn xấu xí.”
Ặc...
Hóa ra là vì thế.
Ninh Dạ cầm tay Tân Tiểu Diệp: “Đệ chỉ...”
“Tỷ biết, đại sư huynh đã nói với tỷ, nhưng tỷ vẫn không cam tâm! Trước đây thề sống thề chết cho dù thế nào cũng không được khôi phục dung mạo. Đệ thì hay rồi, trực tiếp đổi bộ mặt khác đẹp hơn. Tỷ mặc kệ, đệ cũng phải đổi lại mặt cho tỷ!”
“Đệ đổi! Đệ đổi! Để lúc về đệ tìm Công Tôn Điệp trùng tu nhan sắc cho tỷ được chưa?” Ninh Dạ cười khổ nói.
Khó khăn lắm mới động viên được Tân Tiểu Diệp, lúc này Ninh Dạ mới có cơ hội nói tới chuyện chính: “Người của Thái Âm môn tới đàm phán à?”
Tân Tiểu Diệp gật đầu: “Bọn họ đang ở Vô Thiên thành, à không phải, bây giờ tên là Vân Tuyệt thành rồi, đang thương lượng chuyện hợp tác với Điền Viễn Trung.”
Kế hoạch đã triển khai, đương nhiên Thái Âm môn sẽ không đợi lâu, chỉ nôn nóng muốn bước vào vùng đất chứng đạo này.
Nhưng Ninh Dạ không cho bọn họ tiến vào dễ dàng, chắc chắn việc đàm phán sẽ kéo dài, cuối cùng lấy chuyện Đông Phong quan làm tiền vốn.
Sau đó Thái Âm môn sẽ chuyển sang bàn bạc với Hắc Bạch thần cung.
Nhưng đàm phán cụ thể ra sao thì Ninh Dạ không cần bận tâm, tự có đám người Điền Viễn Trung, Vân Kình Phi ứng phó.
Lúc này Triệu Long Quang cũng đi tới nói: “Bây giờ vấn đề là bên phía Thái Âm môn yêu cầu phái người tới cảm thụ pháp tắc đại đạo trước, kiểm tra hiệu quả nơi này.”
Chính vì vậy Tân Tiểu Diệp mới tới.
Thái Âm môn kiên quyết yêu cầu phái người tới tiếp tục cảm ngộ, vì vậy Điền Viễn Trung chỉ định Tân Tiểu Diệp, rốt cuộc cũng cho cô cơ hội được gặp Ninh Dạ.
Ninh Dạ không lấy làm lạ, cười nói: “Đại đạo đâu phải nói ngộ là ngộ. Ban đầu có nhiều người lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo như vậy là do cấm chế mở ra, pháp tắc đại đạo hiển hóa. Bây giờ đâu có may mắn như lúc trước.”
Bố cục trước đây của Ninh Dạ cố ý nhấn mạnh thời điểm đó dễ dàng ngộ đạo, là vì pháp tắc đại đạo mới hiển hóa, làm cơ sở cho chuyện sau này khó lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo.
“Vấn đề là nếu sau này người tới đó vẫn không đột phá, e là không có sức thuyết phục.” Tân Tiểu Diệp nói.
“Không ngộ ra pháp tắc đại đạo không nghĩa là không có hướng đột phá khác. Có Cấn Tự Bí, giúp mấy người xung kích cảnh giới cũng được.” Ninh Dạ cười nói.
Chỉ cần người của Thái Âm môn đột phá ở đây tức là công lao của nơi này, đột phá theo hướng nào lại là chuyện khác.
Ninh Dạ đã nghĩ ra một hệ thống bịa đặt, đại loại là ở đây pháp tắc đại đạo chủ yếu là trói buộc, vì vậy dễ hình thành các loại hiện tượng như ảo thuật, thăng cấp. Ảo thuật của Liệt Trọng Lâu thể hiện thần uy cũng vì lý do này. Sau đó các đệ tử đột phá cảnh giới cũng vì lý do này.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân