Chương 488: Bồi dưỡng 1
Còn các đại năng không đột phá vì không nhận được cơ duyên, quan trọng là... lúc đầu sẽ không để đại năng đi vào.
Chuyện này thì không cần Ninh Dạ làm, Triệu Long Quang có thể làm được, Ninh Dạ đã truyền Cấn Tự Bí cho hắn. Đây cũng là lý do giúp Triệu Long Quang danh chính ngôn thuận ở lại Vân Tuyệt cổ địa. Nhưng không có Tuyền Cơ xích, Cấn Tự Bí của Triệu Long Quang không thể phát huy tác dụng dễ dàng như Ninh Dạ, mỗi ngày chỉ có thể tăng cường cho một người, hơn nữa chỉ có thể là Tàng Tượng thăng cấp lên Hoa Luân, không thể thăng cấp lên Vạn Pháp.
Bây giờ Ninh Dạ cũng không làm được, nhưng vì tu vi của bản thân y không đủ.
Cuối cùng là Tân Tiểu Diệp.
Người khác thì không thể đột phá thật, Tân Tiểu Diệp lại có thể từ từ tiến bộ.
Âm mưu chứng đạo này, với Thái Âm môn thì là âm mưu, với Tân Tiểu Diệp lại là sự thật, vừa quang minh chính đại tăng cường cho cô, vừa có thể chứng minh hiệu quả của âm mưu. Còn người khác tiến bộ không rõ ràng như vậy thì là cơ duyên của ngươi chưa tới. Hơn nữa, giao dịch còn chưa hoàn thành, bây giờ mới là thời gian thử nghiệm, không cho phép nhiều người hơn tiến vào, trong thời gian ngắn không cần lo chuyện này.
Vì vậy Ninh Dạ lại mặt dày tới xin thực lực một mảnh vỡ nguyên thần, có thứ này thì Tân Tiểu Diệp cũng có thể tiến bộ nhanh chóng.
Thật ra y còn muốn đòi một phần cho Trì Vãn Ngưng, nhưng xét thấy chuyện này không lôi đâu ra cớ, đành bỏ qua.
Sư tỷ sư đệ cách xa nhiều năm, rốt cuộc cũng gặp mặt, có rất nhiều chuyện muốn nói.
Ba người ngồi cùng một chỗ, cứ nói chuyện câu được câu không, lúc thì nói chuyện chính, lúc ôn lại chuyện xưa, một lúc nữa lại tán gẫu chuyện mỗi người trải qua trong sư môn.
Cho dù đã biết những chuyện Ninh Dạ từng làm, nhưng lúc này nghe đương sự tự kể lại, cảm thụ khác hẳn, ai cũng thổn thức không thôi.
Vừa vui mừng cho Ninh Dạ, lại vừa lo lắng cho y.
Mãi tới lúc Tân Tiểu Diệp nghe chuyện giữa Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng, sắc mặt biến đổi, một lúc lâu vẫn không nói gì.
Triệu Long Quang thấy vậy, thầm thở dài.
Hắn biết Tân Tiểu Diệp thích Ninh Dạ, nhưng trái tim của Ninh Dạ không trên người cô, lại thêm Tân Tiểu Diệp bị hủy dung, tự ti mặc cảm, cuối cùng chỉ có thể âm thầm thương nhớ.
Nhưng sư muội ơi sư muội, tuy muội một lòng vấn vương về Ninh Dạ, nhưng có biết cũng có người thương nhớ muội chăng?
Bất luận muội biến thành ra sao, ta vẫn một lòng với muội...
Gặp nhau chỉ hận đã muộn, không thể nói hết những tâm sự ly biệt, không thể kể hết nỗi khổ của đồng môn, thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã từ ban ngày chuyển sang đêm tối.
Ba sư huynh muội vẫn nói trò chuyện, như muốn giải tỏa hết những lời tích tụ trong thời gian trước đây.
Mãi tới khi Lâm Gù vào phòng.
Lão ta cung kính thi lễ với Ninh Dạ: “Thượng tiên.”
“Có chuyện gì?” Ninh Dạ hỏi.
“Điền chưởng môn nhờ ta thông báo, mấy ngày nay có hai người vẫn luôn hỏi thăm tin tức của thượng tiên.”
“Ai?”
“Dương Nhạc và Ngự Phong Tử.”
Ninh Dạ ngẩn người, đột nhiên vỗ đầu một cái: “Sao lại quên mất hai người bọn họ.”
Thời gian vừa qua, Dương Nhạc và Ngự Phong Tử đã nôn nóng như con kiến trên chảo lửa.
Ninh Dạ một đi không trở lại.
Thường Vũ Yên cũng không còn tin tức.
Chỉ có một Vân Tuyệt môn chẳng hiểu ở đâu chui ra, mang theo khí thế của cựu thành chủ, khiến Vô Thiên thành thay hình đổi dạng.
Thế giới biến hóa quá nhanh, khiến bọn Dương Nhạc đều khó hiểu.
Đương nhiên bọn họ cũng chẳng để ý.
Vấn đề là Ninh sứ, ngươi ở đâu vậy, tốt xấu gì cũng nói với chúng ta một tiếng chứ.
Đợi hơn một tháng vẫn không thấy người, cả hai gấp tới mức muốn bốc cháy, khó khăn lắm mới liên hệ được với Điền Viễn Trung đang ‘thăng quan tiến chức thuận lợi’, cuối cùng Điền Viễn Trung nói Ninh Dạ có chuyện quan trọng, tạm thời không sao, sẽ đưa tin giúp bọn họ, lúc này họ mới yên tâm.
Nhưng lại hơn một ngày trôi qua vẫn không thấy Ninh Dạ, hai không cũng không biết nên nói gì.
Cũng may ngày tiếp theo, rốt cuộc Ninh Dạ cũng xuất hiện.
Gương mặt y mỉm cười: “Thời gian vừa qua khổ cho các ngươi rồi. Đúng rồi, thu thập được nội đan Huyền Không Cổ Xà chưa?
Chỉ một câu như vậy thôi à?
Ngươi không định giải thích thời gian này ngươi đi đâu làm gì à?
Còn không thấy ngại hỏi ta về nội đan Huyền Không Cổ Xà...
Nhưng Dương Nhạc cũng biết chuyện của thượng cấp, thuộc hạ hỏi càng ít càng tốt, đành lấy nội đan Huyền Không Cổ Xà ra: “Đây là nội đan kiếm được trong một tháng qua... không thấy bọn Thường cô nương trở về.”
Ninh Dạ xem qua, số lượng không ít, khá hài lòng.
Phải biết đây là chuyện Dương Nhạc làm khi không biết liệu y có về hay không, có thể thấy người này khá chăm chỉ làm theo lời mình.
Có những thứ này, năng lực từ máu của La Hầu có thể tăng lên năm phần trăm.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân