Chương 512: Ngũ hoặc đại thành 1
So sánh ra thì nơi chứng đạo Cực Đạo cung trong âm mưu không có hiệu quả này, cũng may không phải tất cả nơi ngộ đạo đều như Vạn Cố liễu. Bản thân khu vực phía đông Vạn Cố liễu không có tính khuynh hướng, tác dụng của nó là vạch trần một lớp khăn che mặt, giúp người ta dễ ngộ đạo hơn, còn ngộ được gì phải xem bản thân. Cực Đạo cung trong âm mưu lại mang tính khuynh hướng rõ ràng, có lợi cho đạo về ảo thuật và tăng cường tu vi.
Thứ thật sự giống với bí cảnh Vạn Cố liễu thật ra là Tuyền Cơ xích và Lượng Thiên thuật.
Mục đích Thiên Cơ môn khi sáng tạo ra Tuyền Cơ xích là lên tới tận cùng của thiên đạo, sẽ không bị hạn chế trong một loại đại đạo nào đó, vì vậy Tuyền Cơ xích cũng giống với Vạn Cố liễu, dùng phương thức quan sát pháp tắc đại đạo, vạch trần khăn che bí ẩn để giải quyết vấn đề.
Còn Cửu Bí của Lượng Thiên thuật lại có điểm khác, nếu nói Vạn Cố liễu và Tuyền Cơ xích giúp quan sát pháp tắc đại đạo trên phạm vi rộng, Cửu Tự Bí là hướng phát huy công thật sự, kết hợp cả hai bên mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất. Trong số đó, Càn Tự Bí bao hàm toàn diện nhất trong các hướng phát huy, xem như hai bên phối hợp.
Dựa theo ý tưởng ban đầu của Thiên Cơ môn, Tuyền Cơ xích hoàn mỹ và Lượng Thiên Cửu Bí có thể vạch trần tất cả những bí ẩn của thiên đạo.
Đương nhiên bọn họ không làm được tới mức này, nhưng kể cả Tuyền Cơ xích và Lượng Thiên thuật chưa hoàn hảo cũng có thể làm được một phần.
Bây giờ đứng dưới Vạn Cố liễu, Ninh Dạ cảm thấy Tuyền Cơ xích rung động mãnh liệt, như gặp được tri kỷ.
Theo hành động của Tuyền Cơ xích, Càn Tự Bí vận chuyển, vậy là Ninh Dạ phát hiện thế giới thần bí như đang vạch thêm khăn che mặt cho y thấy.
Bây giờ y không phải đang đeo kính mà đứng trên chỗ cao, dùng kính viễn vọng quan sát thế gian.
Phát hiện này khiến Ninh Dạ cũng không kìm được kích động.
Vốn dĩ y chỉ định tới xem tình hình của Vạn Cố liễu, không hy vọng bản thân có đột phá gì, nào ngờ Tuyền Cơ xích phối hợp với Vạn Cố liễu lại tạo ra hiệu quả như vậy.
Ánh sáng của Càn Tự Bí bùng lên, tạo thành một vầng mặt trời trong thức hải, đồng thời Hoa Luân sau đầu cũng bừng sáng, tỏa ra hào quang tương tự ánh mặt trời và Càn Tự Bí trong thức hải.
Không chỉ có vậy, ngay cả Nguyên Cực Thần Quang trong tay hắn cũng tỏa ra ánh sáng.
Thường Thư Thành không thấy Càn Tự Bí nhưng có thể thấy Hoa Luân, chứng kiến Hoa Luân của Ninh Dạ tự hiện lên, trong lòng thầm kinh ngạc, đột nhiên ý thức được điều gì: “Lẽ nào... ngươi...”
Đúng, Ninh Dạ sắp ngộ đạo.
Không chỉ có vậy, thậm chí y còn có thể lựa chọn.
Quang đạo.
Huyễn đạo.
Sát đạo.
Cấm chế chi đạo.
Bốn thứ này là thủ đoạn mạnh nhất của Ninh Dạ, lý giải thâm sâu nhất, chính vì vậy chúng cũng là thứ có cơ hội đột phá nhất.
Còn Càn Tự Bí treo cao, bốn đạo ngân hiển hóa trong thức hải, mang ý nghĩa y chỉ cần chọn một loại là có thể hiểu ra chân lý.
Nhưng Ninh Dạ lại biết, pháp tắc đại đạo hiển hóa của Vạn Cố liễu không phải vô hạn, lĩnh ngộ một đạo ở đây, sau này muốn cảm ngộ sẽ khó khăn gấp đôi.
Đây là thiên ý!
Vì vậy bây giờ y buộc phải lựa chọn.
Suy nghĩ xoay chuyển, Cấn Tự Bí đã rơi xuống một đạo ngân trong số đó, đồng thời Hoa Luân sau đầu Ninh Dạ tỏa hào quang rực rỡ, một dải phù văn huyền ảo xuất hiện trên Hoa Luân, rồi lập tức lặn mất.
Lại thêm một tầng luân cảnh!
Lúc đi ra, Thường Thư Thành còn đang thổn thức.
“Ninh Huyền Sách Sứ đúng là người được trời cao ưu ái, ngộ đạo nhanh chóng tới mức trước nay Thư Thành chưa từng thấy, bái phục, bái phục.”
Giọng nói đã đầy khiêm tốn.
Tuy tu vi của Ninh Dạ thấp hơn hắn nhưng cả địa vị vẫn ngộ tính đều chứng minh y có tiền đồ không thể ước lượng, vì vậy Thường Thư Thành càng lúc càng khách khí.
Ninh Dạ cười nói: “Thường thượng sư đừng nói vậy, có lẽ chỉ là cơ duyên chưa tới mà thôi.”
Thường Thư Thành lắc đầu liên tục: “Có duyên là có duyên, vô duyên thì là vô duyên. Ta không có duyên với thiên đạo, không thể cưỡng cầu, không thể cưỡng cầu được!”
Ninh Dạ đã nói: “Đúng rồi, Đông sứ cho ta quyền hạn có thể tự do ra vào Vạn Cố liễu mười ngày, bây giờ mới dùng một khắc, Thường thượng sư xem...”
Thường Thư Thành nói: “Ngươi có thể tới bất cứ lúc nào.”
Ninh Dạ lắc đầu: “Ta không có ý này, ta muốn nói là có thể chuyển cơ hội này cho người khác không?”
“Hả?” Thường Thư Thành gãi đầu: “Chuyện ngộ đạo này chưa bao giờ có việc chuyển nhượng, cũng không có quy định về phương diện này, theo lý mà nói thì không phải không thể. Nhưng nói lại thì chính vì không có quy định nên...”
Ninh Dạ bèn nói: “Ngươi cứ hiểu thế này. Ngộ đạo ở Vạn Cố liễu không có quy định chuyển nhượng nhưng có thể chuyển nhượng công huân đúng không?”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân