Chương 520: Tinh huyết linh hồ 2
Từng món bảo vật lần lượt xuất hiện trong hội đấu giá, khiến mọi người tranh nhau ra giá.
Khác với giao dịch trong môn phái, vật phẩm trong hội đấu giá thường là sản phẩm đã hoàn thành. Môn phái có cơ cấu luyện bảo của mình, vì vậy thường cảm thấy hứng thú với tài nguyên, còn hội đấu giá muốn tối đa hóa lợi ích nên thường chỉ bán thành phẩm.
Bây giờ trên hội đấu giá đa số là pháp bảo, phù lục đã được chế tạo sẵn, còn tài nguyên quý giá thì khá hiếm thấy.
Tuy vậy, Ninh Dạ cũng để ý tới vài món, đặc biệt là những thứ có liên quan tới đạo về ảo thuật, đều có thể dùng để tăng cường cho Thiên Cơ điện, giúp hiệu quả của nó phát huy mạnh mẽ hơn.
Đương nhiên bây giờ y sẽ không mua.
Sau khi khúc dạo đầu tương đối bình thường kết thúc, hội đấu giá từ từ bước vào cao trào.
Người chủ trì hội bán đấu giá nhanh chóng hô tiếp: “Thứ sắp được đưa ra đấu giá là ba món đồ tốt chân chính, tin rằng mọi người đều đã biết, không sai, một trong số đó chính là Phong Ma Vũ.”
Nghe hắn nói như vậy, Vũ Thiên Tầm cười lạnh.
Lần này hắn tới là định nhân cơ hội này bán Phong Ma Vũ thật sự ra, mà muốn làm được chuyện này, đầu tiên là vạch trần đối phương đang bán hàng giả.
Nhưng chuyện này không vội, phải xem ai thấy hứng thú với hàng giả, ra giá tốt rồi mới chủ động liên hệ, có vậy mới đảm bảo không hề sơ suất.
Trong lúc nghĩ thầm đã sờ lên sợi Phong Ma Vũ giấu trong áo khoác da.
Ngón tay lướt nhẹ qua rồi quan sát bên trên.
Tâm trạng bình tĩnh.
Mọi người bên dưới nghe thấy tin về Phong Ma Vũ, lập tức kích động hẳn lên, nhưng người chủ trì đáng ghét lại nói: “Nhưng trước lúc này, cần đấu giá hai món bảo vật nữa. Mọi người đừng nóng, tuy hai thứ này không phải thần vật nhưng cũng có thể gọi là trọng bảo. Chỉ có một Phong Ma Vũ thôi, đâu phải ai cũng có thể nhận được, nhưng với hai món này thì mọi người còn có cơ hội đấy.”
Nói đoạn, hắn lấy một chén ngọc màu đỏ ra.
Giải trừ cấm chế, chỉ thấy trong chén ngọc là một giọt máu, tinh xảo như ngọc, chảy trong chén nhưng không tan ra.
“Đây là...” Liệt Không Thiên Yêu ngồi bật dậy, hai mắt bừng sáng nhưng không nói tiếp.
Đáng tiếc, hắn không muốn nói nhưng người chủ trì vẫn nói: “Ha ha, pháp nhãn Liệt Không Thiên Yêu quả không tệ, chắc ngài đã nhận ra. Không sai, đây chính là tinh huyết của Cửu Vĩ Yêu Hồ.”
Cửu Vĩ Yêu Hồ?
Mọi người cùng châu đầu ghé tai.
“Chẳng phải Cửu Vĩ Yêu Hồ bị Hắc Bạch thần cung bắt rồi à? Hàng năm chiết xuất tinh huyết luyện chế bí bảo, sao Phượng Linh các cũng có?”
“Nghe nói sau trận chiến trong Chấp Tử thành, thiên lao của Hắc Bạch thần cung gặp nạn, Cửu Vĩ Yêu Hồ không vượt ngục được, đã chết rồi.”
Người chủ trì nói: “Mọi người đừng nghĩ nữa, bình tinh huyết yêu hồ này tới từ trận chiến ở Chấp Tử thành ngày đó. Trong trận chiến hôm đó, đám người Tử Lão của Mộc Khôi tông lẻn vào thiên lao, cứu Giới Như Sinh, cướp lấy Tỏa Long liên, vốn định cứu cả Cửu Vĩ Yêu Hồ, khổ nỗi đại trận trong thiên lao quá mạnh, cuối cùng không thành công nên giết chết con yêu hồ đó, lấy bình tinh huyết cuối cùng, cũng là bình này đây.”
“Hóa ra là thế!”
“Vậy vì sao tinh huyết của yêu hồ trong tay Mộc Khôi tông lại rơi vào tay Phượng Linh các?”
Người chủ trì ra vẻ vô tội: “Chúng ta là người làm ăn, chuyện chúng ta làm chỉ là mua bán thôi. Mộc Khôi tông cầm tinh huyết yêu hồ này cũng chẳng có tác dụng gì, cho nên bán cho chúng ta, có gì lạ đâu.”
Hừ, ngươi tưởng ngươi là Long Vũ thương hành chắc?” Có người khinh thường.
Người chủ trì sắc mặt trầm xuống: “Dù sao Phượng Linh các chúng ta cũng có cách, đây là buôn bán hợp pháp, có hậu quả gì thì Phượng Linh các sẽ tự chịu trách nhiệm, không cần chư vị bận tâm. Bây giờ ai muốn tinh huyết Cửu Vĩ Yêu Hồ thì có thể ra giá. Giá quy định là mười triệu linh thạch.”
Liệt Không Thiên Yêu đã nói thẳng: “Năm mươi triệu.”
Mục đích của hắn là Phong Ma Vũ, nhưng thần vật như Phong Ma Vũ không thể định giá bằng linh thạch, chắc chắn phải dùng vật đổi vậy. Còn Cửu Vĩ Yêu Hồ tuy là máu của thần thú nhưng dẫu sao cũng chỉ là tài nguyên, không sánh được với sản phẩm hoàn thiện, dùng linh thạch là mua được.
Hắn vừa ra giá, bốn phía lặng ngắt như tờ.
Người chủ trì hơi hoảng hốt: “Không ai thấy hứng thú à?”
Liệt Không Thiên Yêu hừ lạnh: “Lão phu đã ra giá, ai dám tranh?”
Nghe hắn nói vậy, nơi này có không ít người thầm bất mãn, nhưng hắn dám công khai hiện thân ở Đông Phong quan chứ những người khác chỉ dùng thân phận bí mật, tạm thời không tiện tranh chấp với hắn.
Người chủ trì cười nói: “Thiên Yêu làm vậy có phải không ổn lắm không? Chúng ta buôn bán nhỏ, vốn cũng ít...”
Lúc này hắn lại bảo buôn bán nhỏ.
Liệt Không Thiên Yêu bèn nói: “Thế nên mới trực tiếp ra giá năm mươi triệu. Ngươi tưởng lão phu là phường trộm cướp chắc? Còn không mau đập búa?”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân