Thiên Cơ Điện

Chương 525: U Minh Ma Ngục 1

Chương 525: U Minh Ma Ngục 1
Có thể nói, bản thân chuyện dùng vật đổi vật đã giới hạn thứ bán đi có giá cao hơn thứ đổi về, trừ phi Phượng Linh các chịu nhận buôn bán bằng linh thạch.
Người lên tiếng đề nghị trao đổi Phong Vũ Tiêu Tương kiếm chính là Phong Trung Túc.
Nghe nói năm xưa kiếm tiên kia đột nhiên mất tích, bây giờ xem ra, chắc hắn bị Yên Vũ lâu ám sát.
Trong thiên hạ có hai tông môn có nhiêu bảo vật nhất, một là Hạo Thiên môn, bản thân tự chế tạo, một là Yên Vũ lâu, nhờ vào cướp bóc.
Phong Trung Túc ra giá nhưng đối phương vẫn chưa thỏa mãn, hắn không lấy làm lạ mà tiếp tục để người khác báo giá.
Chẳng mấy chốc, đại năng của Ma môn cũng không chịu cô đơn, hắn hét lớn.
“Chúng ta ra giá một di tích thượng cổ, trong đó có thể ngộ đạo.”
Mọi người lập tức xôn xao.
Ngay cả Ninh Dạ cũng vui vẻ.
Trong thời đại này, nơi ngộ đạo thành ra không đáng giá như vậy từ bao giờ? Nơi ngộ đạo Vạn Cố liễu, nơi ngộ đạo Tuyệt Vân lĩnh, Ma môn các ngươi làm ra nơi ngộ đạo thế nào?
Chắc cũng như Tuyệt Vân lĩnh phải không?
Hay chỉ khoác khoác thôi?
Ninh Dạ vừa khoác loác tới hai trăm triệu, cảm nhận rất rõ về hành động khoác loác này, đặc điểm lớn nhất chính là - đằng nào cũng không phải trả tiền, muốn ra giá thế nào thì ra.
Đương nhiên không chỉ có y nghĩ ra điều này.
Đã có người lên tiếng: “Đừng bốc phét, nếu thật sự có nơi ngộ đạo thượng cổ, sao không tự dùng mà đem ra đổi lấy tiền?”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Trưởng lão Ma môn kia nói: “Nơi ngộ đạo đó không nằm trong phạm vi thế lực của ta mà ở một khu vực khác, bị môn phái khác chiếm giữ. Nhưng mọi người yên tâm, bí cảnh này thật sự tồn tại, nhưng do một số nguyên nhân nên chúng ta không thể chiếm lấy, nhưng người khác thì có. Đó chỉ là một môn phái nhỏ, rất dễ đối phó.”
Hả?
Ninh Dạ nghe tới đây tóc gáy dựng đứng, mà không chỉ có y như vậy.
Sao nghe như đang nhắc tới Cực Đạo cung ở Tuyệt Vân lĩnh?
Ngay cả Công Tôn Điệp và Dung Thành cũng kinh ngạc.
Công Tôn Điệp dùng tiếng lòng truyền âm: “Các ngươi để lộ tin à?”
“Đâu có.” Ninh Dạ thầm cắn răng: “Nhưng có không ít người trải qua chuyện này... chẳng lẽ trong số đó có người của Ma môn?”
Theo lý thuyết thì không thể, những người tham gia hành động của Vân Tuyệt môn đều được Mộc Khôi tông lựa chọn trong ngàn vạn đệ tử, còn là gián điệp, nếu trong số gián điệp còn có gián điệp của Ma môn, thế này đúng là nực cười.
Nhưng không phải không có khả năng này, càng nghĩ, Ninh Dạ càng cảm thấy bất an.
Mẹ nó.
Nếu Ma môn vạch trần chuyện này thì phiền to.
Không chỉ có hắn, ngay cả Điền Viễn Trung, Liệt Không Thiên Yêu cũng căng thẳng.
Cho dù thế nào cũng không thể để đối phương nói ra hoàn cảnh của nơi ngộ đạo được.
Cũng may người chủ trì cũng là kẻ biết chuyện, hắn lắc đầu nói: “Phượng Linh các không có năng lực lớn như vậy, không thể bảo vệ một nơi ngộ đạo. Hay là bỏ qua chuyện này đi.”
Nghe đối phương nói vậy, trưởng lão Ma môn cũng không lấy làm lạ: “Quả nhiên là không được? Vậy ta dùng vật này thay thế.”
Nói xong lại lấy ra một vật.
Đó là một hạt châu màu đen, bên ngoài tỏa ra ánh sáng đỏ, bên trong có khí đen lượn lờ, như có vô số oan hồn đang kêu gào.
Đây là cái gì?
Mọi người còn đang kinh ngạc, Phong Trung Túc đột nhiên đứng bật dậy trừng mắt nhìn trưởng lão Ma môn: “Hóa ra là ngươi!”
Trưởng lão Ma môn cũng đờ ra, rồi lập tức cười khà khà: “Hóa ra là ngươi.”
Hai câu hóa ra là ngươi làm cho mọi người không hiểu ra sao nhưng Ninh Dạ và Dung Thành nhìn nhau một cái, đồng thanh chửi: “Mẹ nó!”
Bọn họ cũng hiểu đây là thứ gì.
Là bảo vật mà bọn Phong Trung Túc bị lấy trộm.
Bảo vật này tên là Huyết Nguyên châu, tác dụng của nó giống với Bát Bảo Lưu Ly châu ở Lạc thành, chủ yếu là bảo vật chứa đựng pháp thuật, chỉ khác là năng lực chứa đựng tiên pháp của nó cao hơn Bát Bảo Lưu Ly châu vô số lần. Còn tác dụng chân chính của nó thật ra là vì Tử Giới Dung Lô
Trước đây Phong Trung Túc và Trịnh Ngọc Huy dùng Tử Giới Dung Lô định chế tạo bảo vật này, một khi hoàn thành, Huyết Nguyên châu có thể chứa đựng ngàn vạn vong linh, cuối cùng hóa thành một huyết sát có thực lực cường đại, thực lực cụ thể được quyết định bởi sinh linh hiến tế. Căn nguyên sinh mệnh của huyết sát chính là Huyết Nguyên châu, chỉ cần viên châu này không bị phá, huyết sát là bất tử bất diệt, mỗi khi bị đánh tan chỉ cần trở lại pháp châu tĩnh dưỡng một thời gian là lại có thể chiến đấu.
Còn bây giờ viên Huyết Nguyên châu này đang nằm trong tay trưởng lão Ma môn.
Không đúng, đây đã không phải Huyết Nguyên châu mà thành thành phẩm sau khi chế tạo, Tử Giới châu.
Nói cách khác, e là một thành thị nào đó đã biến thành quỷ thành.
Nghĩ tới cảnh tượng xác chết la liệt như tận thế, Ninh Dạ và Dung Thành cùng rùng mình.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất