Chương 526: U Minh Ma Ngục 2
Chết tiệt!
Sát ý bùng lên trong lòng Ninh Dạ.
Trong hội đấu giá, Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ cùng trừng mắt nhìn trưởng lão Ma môn.
Đương nhiên, bây giờ bọn họ đã hiểu.
Yên Vũ lâu suốt ngày đánh nhạn, không ngờ lại bị nhạn mổ mắt.
Nhưng trong tình huống cần giữ bí mật về thân phận, không ai làm được gì, đành nhìn chằm chằm vào đối phương như muốn nhớ thật kỹ gương mặt này. Tuy bọn họ cũng biết có làm vậy cũng là vô nghĩa.
Ngược lại Vũ Thiên Tầm kích động hẳn lên.
Tử Giới châu?
Không ngờ lại có Tử Giới châu?
Đây là bảo bối không thua gì Phong Ma Vũ.q
Đương nhiên sử dụng Tử Giới châu cũng có vấn đề, dù sao thứ này thương thiên hại lý, dễ bị người ta căm ghét.
Nhưng thương hội không phải tiên môn, bọn họ chỉ buôn bán, Tử Giới châu không phải do bọn họ chế tạo mà là mua lại, vấn đề không lớn.
Còn đối với người chế tạo Tử Giới châu cũng vậy, kết quả tốt nhất sau khi chế tạo thứ này là che giấu thân phận rồi lặng lẽ bán đi, cũng tiện vứt bỏ tội danh - không phải ta, ta không có trách nhiệm.
Vì vậy Vũ Thiên Tầm đã ý thức được người lấy Tử Giới châu ra là người mua mà bọn họ cần - thứ này có lai lịch quá tanh máu, rất thích hợp để ép giá kiếm lợi.
Hắn nhìn Lâm sư bên cạnh: “Chọn hắn đi.”
Lâm sư cũng gật đầu: “Đúng là thứ này rất thích hợp.”
“Vậy để ta vạch trần nhé!” Vũ Thiên Tầm nói.
“Không vội.” Lâm sư cười nói: “Ngài nghe xem.”
Chỉ thấy người chủ trì trên bục đã nói: “Xem ra bảo vật của vị thượng tiên này còn cần phải tranh luận. Xin lỗi, bản các không muốn chuốc lấy phiền toái, không thể nhận những thứ đang tranh chấp.”
Đương nhiên đây không phải ý của hắn mà là ý của Ninh Dạ.
Vì vừa rồi y đã nghĩ ra một vấn đề.
Chắc chắn bọn Vũ Thiên Tầm sẽ vừa ý với Tử Giới châu.
Trong tình huống này, nếu dùng Tử Giới châu để giao dịch, chắc chắn Vũ Thiên Tầm sẽ đứng ra phá hoại vụ mua bán này. Tuy cuối cùng hắn sẽ phát hiện Phong Ma Vũ là thật, cái của mình đã bị đánh tráo, nhưng chắc chắn sẽ to chuyện.
Vốn dĩ kế hoạch của Ninh Dạ là dùng Phong Ma Vũ giả thu hút được người mà mình cần, thuận tiện kiếm được chút lợi lộc. Nhưng khi trưởng lão Ma môn vạch trần chuyện bí cảnh, lại lấy ra Tử Giới châu cực kỳ kích thích Yên Vũ lâu, Ninh Dạ đã ý thức được có lẽ mình có thể kiếm lợi nhiều hơn.
Trong tình huống này, ngược lại y không muốn bọn Vũ Thiên Tầm đứng ra.
Vì vậy y lập tức ra hiệu, không đổi Tử Giới châu.
Hiển nhiên người chủ trì cũng không hiểu vì sao ‘cấp trên’ lại bố trí như vậy, nhưng bên trên đã có lệnh, bên dưới chỉ có đường nghe theo, bèn dùng lý do tranh chấp để từ chối.
Quả nhiên sau khi thấy người chủ trì từ chối trao đổi, Lâm sư đã nói: “Phượng Linh các không muốn Tử Giới châu, đây là chuyện tốt, tạm thời ngài đừng vạch trần bọn chúng.”
“Vì sao?”
“Vạch trần bọn chúng chẳng khác nào nói cho người khác biết Phong Ma Vũ đang ở chỗ chúng ta. Nếu có thể giữ bí mật chuyện này thì tạm thời cứ giữ bí mật đã, tránh gặp hậu hoạn. Sau khi giao dịch hoàn thành, tốt nhất nên điều tra rõ ràng thân phận của đối phương rồi tuyên bố cho thiên hạ.”
Ánh mắt Vũ Thiên Tầm lấp lóe: “Lâm sư anh minh! Lợi cho đám người Phượng Linh các này rồi.”
“Cái này thì chưa chắc đã là lợi cho bọn chúng, sau khi người mua nhận được, phát hiện là giả, Phượng Linh các sẽ tự gặp phiền phức.” Lâm sư cười nói.
Nghe người chủ trì từ chối trao đổi Tử Giới châu, trưởng lão Ma môn cũng thở dài.
Trước khi lấy Tử Giới châu ra hắn đã biết sẽ có phiền phức, nhưng hắn quyết tâm muốn lấy Phong Ma Vũ, sẵn sàng mạo hiểm, Không ngờ đối phương lại từ chối nhận, bản thân bại lộ cũng thành vô ích.
Nhưng trưởng lão Ma môn không hề lo lắng.
Ma môn bị tiên môn trong thiên hạ hô đánh hô giết đâu phải một hai ngày, có phiền phức gì mà hắn chưa gặp, trưởng lão Ma môn hết sức tự tin.
Đã không trao đổi được thì đành nghĩ cách khác.
Trong lòng thầm quyết định, hắn không nhìn hai người Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ, hai người cũng biết bây giờ không phải thời cơ động thủ.
Phong Trung Túc gật đầu với Ma Hải Thọ, Ma Hải Thọ lập tức đứng dậy đi ra ngoài hội đấu giá.
Thấy Ma Hải Thọ đi ra ngoài, không ngờ trưởng lão Ma môn lại mỉm cười, cũng đứng dậy nhưng không đi ra ngoài mà đi tới cửa hông của sàn đấu giá.
Thấy cảnh này, Ninh Dạ mỉm cười đứng dậy: “Ta cũng ra ngoài chút đây.”
Hướng đi của y lại khác, tới phía sau sàn đấu giá.
Ba người, ba hướng.
Cùng lúc, Liệt Không Thiên Yêu đã lại tăng giá; “Những thứ đã ra giá không đổi, thêm vào năm mươi triệu linh thạch.”
Không Viêm Tôn Giả cũng nói: “Ta thêm tám mươi triệu linh thạch, thêm một Chí Tôn Luyện Bảo lô của bản tôn.”
Mọi người cười thầm trong lòng, vị huynh đệ này toàn đưa ra đồ mình không cần, ngươi là cao thủ chân viêm luyện bảo, cái Chí Tôn Luyện Bảo lô chó má ấy đặt một chỗ tới rỉ sét ra rồi phải không?~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân