Chương 534: Một bước lên trời 2
Hắn tỏa ra khí thế cường đại trước nay chưa từng có, uy lực hùng hồn xung kích khắp bốn phía, thậm chí bảo lô đỉnh cấp cũng không chịu nổi, ầm ầm nổ tung.
Đồng thời Không Viêm Tôn Giả cũng hét lớn, ngã bay ra ngoài, không có đủ pháp lực chống đỡ nên độc tính quỷ dị kia lan tràn khắp cơ thể hắn. Không Viêm Tôn Giả cảm thấy mình đang bị ăn mòn nhanh chóng.
Nhưng hắn không hề e ngại, ngược lại còn kêu lên vui mừng: “Thành công rồi! Rốt cuộc cũng thành công rồi! Đáng tiếc không có Ngọc Lưu Sương, không thì bảo thể của ngươi sẽ càng cường đại. Nhưng cũng không sao, Thanh Sơn, mau tới cứu ta, với tu vi của ngươi bây giờ, có thể dễ dàng hóa giải độc tố nho nhỏ này.”
“Thật à?” Đứng trong không trung, Thanh Lâm cảm thụ biến hóa của bản thân.
Vốn sĩ hắn chỉ là Hoa Luân sơ kỳ nhưng lúc này dưới lực lượng cường đại của Phong Ma Vũ, đã trực tiếp đạt tới Hoa Luân đỉnh phong.
Biến hóa rõ ràng nhất là Hoa Luân sau đầu hắn lập tức hiện lên vô số phù văn huyền bí, đại biểu cho vô số pháp thuật coa minh. Những pháp thuật này tới từ linh lực của Phong Thần chuẩn, nhưng thời khắc này trực tiếp gia tăng lên bản thân Thanh Lâm, khiến cho Hoa Luân tỏa hào quang huyền diệu rõ ràng, huyền bí vô tận.
Nhưng muốn xung kích lên Vạn Pháp vẫn khá khó khăn, mang ý nghĩ sẽ có rất nhiều linh lực bị lãng phí.
Nhưng đúng lúc này, trên không trung đột nhiên có một bàn tay ấn xuống đầu Thanh Lâm.
Thanh Lâm hoàn toàn không đề phòng, ngược lại miệng bắt đầu ngâm khẽ, niệm một giai điệu kỳ dị.
Nương theo giai điệu kỳ dị này, ma khí tràn ngập bầu trời đột nhiên xuất hiện một quầng sáng, một cây thước thông thiên kéo dài tận chín tầng trời.
Cấn Tự Bí treo cao, lóng lánh phù văn kỳ dị.
Hạ xuống người Thanh Lâm, vậy là thân thể Thanh Lâm không ngừng run rẩy, khí thế không những không mở rộng mà bắt đầu thu liễm lại.
Đó là lực lượng của Phong Ma Vũ đang thu vào cơ thể của hắn.
Đồng thời, trên bầu trời xuất hiện một cái bình nhỏ, từ trong bình chảy ra một luồng sương giá băng hàn, hạ xuống thân thể Thanh Lâm, khiến cho bảo thể của Thanh Lâm càng trơn bóng sáng sủa.
“Ngọc Lưu Sương?” Không Viêm kinh hãi hét lớn.
Nương theo Cấn Tự Bí lấp lánh, Ngọc Lưu Sương như ngân hà trút xuống, Hoa Luân sau đầu Thanh Lâm đột nhiên kết thành luân ấn,hóa thành một vùng trời huyền diệu rồi ầm ầm vỡ nát.
Thay vào đó là một hình người nhỏ bé ngồi nghiêm chỉnh bay lên từ trong cơ thể, như ẩn như hiện trên đỉnh đầu.
Đã lên tới cảnh giới Vạn Pháp!
“Chuyện này... sao lại như vậy?” Không Viêm Tôn Giả kinh ngạc chứng kiến cảnh tượng này.
Hắn không thể lý giải.
Tuy hắn dùng thuật luyện bảo của bản thân giấu Phong Ma Vũ vào trong người Thanh Lâm nhưng thật ra vẫn là linh lực của Phong Ma Vũ chứ không phải của Thanh Lâm. Không Viêm Tôn Giả giấu diếm một câu, đó là hắn lưu thủ một chút, chỉ làm cho Thanh Lâm tạm thời hợp thể với Phong Ma Vũ, sau này hắn vẫn có cách thu hồi Phong Ma Vũ, nhưng cái giá chính là tính mạng của Thanh Lâm, cũng khiến cho uy lực của Phong Ma Vũ bị hao tổn.
Nhưng thời khắc này, sau khi Thanh Lâm đột phá lên cảnh giới Vạn Pháp, Phong Ma Vũ đã thật sự hợp thể với Thanh Lâm.
Còn sau khi đột phá lên Vạn Pháp, tu vi của Thanh Lâm đang tiếp tục tăng cường, chỉ trong chớp mắt đã lên với Vạn Pháp đỉnh phong.
Nhưng lần này cho dù Ninh Dạ ra tay cũng không thể giúp hắn đột phá lên cảnh giới Vô Cấu.
Nhưng như vậy đã quá đủ.
Thanh Lâm thở dài một tiếng, nguyên thần trở về bản thể.
Lại nhìn sang Không Viêm Tôn Giả, khẽ mỉm cười: “Đa tạ Không Viêm sư thúc.”
Trong lòng Không Viêm đột nhiên lạnh buốt, nhìn Thanh Lâm, lại nhìn cây thước ngọc và cái bình Ngọc Lưu Sương rỗng tuếch trên đỉnh đầu, rốt cuộc cũng hiểu: “Tất cả những thứ này đều do các ngươi giở trò? Ngươi là người của Thiên Cơ môn?”
“Ta tên... Thanh Lâm.” Thanh Lâm nói xong đã đạt tay lên đầu Không Viêm Tôn Giả: “Đa tạ sư thúc ban cơ duyên cho ta, sư thúc, lên đường bình an.”
Ầm!
Thân thể Không Viêm Tôn Giả giật một cái, đã mềm oặt rồi ngã xuống.
Chưởng này không trực tiếp giết chết hắn mà ép cạn tất cả tu vi, sau đó độc tố sẽ xâm nhập vào tim mà chết.
Ma khí tiêu tan, thân thể của Ninh Dạ lại hiện lên: “Huynh nhận được Phong Ma Vũ, bước lên Vạn Pháp đỉnh phong nhưng dù sao cũng thiếu tâm cảnh và kinh nghiệm tương ứng. Tiếp đó cần tập trung tu luyện, đừng nóng lòng đột phá.”
“Huynh hiểu.” Thanh Lâm gật đầu.
“Càng không nên nóng lòng báo thù.” Ninh Dạ dặn hắn: “Thực lực tăng cường nhanh chóng sẽ ảnh hưởng tới tâm lý, khiến người ta có cảm giác bay bổng. Tuyệt đối đừng nghĩ có chút thực lực như vậy là muốn làm gì thì làm. Việc huynh phải làm bây giờ là mau chóng được Hạo Thiên môn coi trọng, đặt chân ở Hạo Thiên môn. Huynh đã luyện hóa Phong Ma Vũ triệt để, bắt đầu từ hôm nay, huynh chính là trụ cột của Hạo Thiên môn trong tương lai.”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân