Chương 541: Tiết lộ 2
Liệt Không Thiên Yêu không biết trong chuyện này lại phức tạp như vậy, vô thức nghĩ rằng tiểu hồ ly dùng tinh huyết yêu hồ nên bổ quá không tiêu nổi.
Lúc này ý tham trong lòng bùng lên, cười ha hả nói: “Thôi được, hiếm khi được thấy huyết mạch thần thú. Đã thế, ta giúp ngươi một tay.”
Nói xong lấy ra một cái bình nhỏ, đổ từ trong bình ra một hạt đan dược, đưa vào miệng con tiểu hồ ly.
“Yêu Thần đan?” Trì Vãn Ngưng vui mừng.
Yêu Thần đan là bí dược của Thái Âm môn, thần vật chuyên bồi dưỡng yêu thú, tiểu hồ ly nhận được đan dược này, chắc chắn tu vi sẽ càng tiến bộ.
Lúc này thần đan vào miệng, nó kêu lên một tiếng rồi trực tiếp chạy vào trong rừng.
Hóa ra linh lực bùng phát, không thể áp chế nổi, vội vàng né tránh.
“Tiểu Bạch!’ Trì Vãn Ngưng gọi với một tiếng rồi đuổi theo.
Ninh Dạ áy náy nói: “Đa tạ Thiên Yêu, có điều đứa nhóc này không chịu nghe lời, đã thất lễ rồi.”
Liệt Không Thiên Yêu cười ha hả: “Không sao, dù sao chỉ là một tiểu yêu thôi, có biết gì đâu.”
Hắn đang muốn chuyện thất lễ như vậy.
Tiểu hồ ly kích hoạt huyết mạch, kết quả đương nhiên là tu vi tăng cường dữ dội, bây giờ Trì Vãn Ngưng mới Hoa Luân, sớm muộn gì cũng không khống chế được.
Đến lúc đó, tiểu hồ ly chạy mất, khà khà, mình đi bắt lại là thiên kinh địa nghĩa.
Tuy chuyện này còn cần một thời gian, nhưng người trong tiên môn mà, vì thần vật, có bỏ cả trăm năm cũng rất bình thường. Hơn nữa trên người con tiểu hồ ly này có khí tức Yêu Thần đan của bản thân, cho dù chạy tới chân trời góc biển cũng khó lòng thoát khỏi truy đuổi của hắn.
——————————————
Đêm khuya.
Ninh Dạ bay ra khỏi phủ Đông sứ, đi dọc bên dường.
Côn Lôn kính xoay chuyển trong thức hải, nhanh chóng tìm ra mấy kẻ âm thầm theo dõi bản thân.
Có người, có tiên pháp, nhưng không bỏ sót một ai.
Bây giờ, thực lực của y dần dần tiến bộ, Vấn Thiên thuật càng lúc càng thuần thục, càng dễ dàng tránh né theo dõi.
Nhưng bây giờ Ninh Dạ không chỉ muốn tránh né tra xét mà còn muốn tra ngược lại.
Có sáu nơi theo dõi y, trong đó cũng có người của phủ Đông sứ và vương triều Dịch quốc, nhưng không phải giám sát mà là bảo vệ.
Còn có tiên pháp xung quanh.
Ninh Dạ không tra ra, nhưng chính vì vậy y biết chắc chắn là Kinh Trường Dạ của Ma môn, Phong Trung Túc hoặc Ma Hải Thọ của Yên Vũ lâu, còn một kẻ là Liệt Không Thiên Yêu, người cuối cùng chắc là Bất Kiến Quân - Lâm Thượng Hiên.
Sau khi đánh mất Phong Ma Vũ, Long Vũ thương hành cực kỳ nôn nóng, nhưng khác với các môn phái khác, bọn họ biết nơi hạ lạc của Phong Ma Vũ, vì vậy điều bọn họ suy ngươi nghĩ không phải làm sao lấy lại Phong Ma Vũ mà là làm thế nào để cứu vãn tổn thất.
Nhưng sao lại nhắm vào mình?
Ninh Dạ suy nghĩ cẩn thận chuyện Phượng Linh các, toàn bộ màn kịch đều do hắn khống chế ở phía sau, hoàn toàn không lộ ra ngoài, theo lý mà nói thì Long Vũ thương hành không nên chú ý mới đúng.
Thôi được, nếu bọn họ đã để ý tới mình thì cứ mặc họ để ý.
Ninh Dạ tùy ý tìm một cửa hàng nhỏ ngồi xuống, gọi một bát rượu.
Tiểu nhị bưng bát rượu tới cho Ninh Dạ, đặt kịch bát rượu xuống, lại là một tên tiểu nhị nóng tính.
“Để ý một chút, ngươi làm thế cẩn thận người khác chú ý đấy.” Ninh Dạ nói trong lòng.
Công Tôn Điệp cũng đáp lại bằng tiếng lòng: “Tiểu nhị ở đây vốn nóng tính, ta chỉ bắt chước thôi.”
“Nhưng chưa chắc những kẻ khác biết tính khí của tiểu nhị này, ngươi bắt chước quá giống lại thành lòi đuôi.”
Công Tôn Điệp cảnh giác, cúi đầu, bắt đầu lau dọn bàn rượu: “Bọn chúng sẽ không phát hiện ra ta đấy chứ?”
“Yên tâm, có ta ở đây, không phát hiện được đâu. Chuyện ta dặn ngươi ra sao rồi?”
“Đã gửi tin, đối phương đồng ý, thời điểm giao dịch cụ thể thì chưa quyết định.”
Ninh Dạ chậm rãi uống rượu: “Rèn sắt khi còn nóng. Báo với bọn họ, tối mai tiến hành giao dịch.”
“Đã hiểu.”
Uổng rượu xong lại lượn vài vòng ngoài đường, Ninh Dạ tiêu sái trở lại.
Vừa tới phủ Đông sứ đã thấy Lý Trường Hồng đi thẳng tới.
“Muộn như vậy rồi ngươi còn đi đâu?” Giọng điệu Lý Trường Hồng có vẻ không tốt.
Đương nhiên hắn không thể không biết Ninh Dạ đi đâu, giọng điệu này chỉ chứng tỏ tâm trạng của hắn rất tệ.
“Tùy tiện ra ngoài chút thôi, sao vậy ?” Ninh Dạ bình tĩnh hỏi ngược lại.
Đương nhiên hắn biết vì sao Lý Trường Hồng nóng nảy như vậy.
Quả nhiên Lý Trường Hồng đã nói: “Vừa rồi Dung Thành đã tới.”
“Ồ? Hắn tới làm gì?” Ninh Dạ giả vờ kinh ngạc.
“Làm cái gì?” Gương mặt Lý Trường Hồng vặn vẹo: “Hắn nói hắn tới tìm ngươi! Tìm ngươi! Hắn nói hắn muốn ghé thăm tên bằng hữu nhà ngươi đấy!!!”
Lý Trường Hồng đã cuống lên.
Dung Thành chạy tới phủ Đông sứ hỏi thăm bằng hữu Ninh Dạ, thực chất là đang nói với bọn họ một chuyện - ông đây biết Ninh Dạ đang làm việc cho các ngươi rồi!~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân