Chương 548: Dẫn tới bước kế tiếp 1
Đương nhiên từ khi đề xuất đến giờ đã qua một năm rưỡi, nhưng nếu mọi việc thuận lợi, cho dù có muộn một hai năm thì Mộc Khôi tông cũng không để ý.
Còn Dung Thành, qua việc này lại nhận được nguyên thần Vô Cấu, đây là chuyện mà y cũng không ngờ.
Như vậy cũng tốt, Dung Thành lên tới cảnh giới Vạn Pháp càng sớm thì thực lực càng mạnh, mười năm sau cơ hội giết chết Quân Bất Lạc cũng càng lớn.
Nói lại thì, thời gian vừa qua làm mưa làm gió, kết quả chỉ là Thanh Lâm và Dung Thành lần lượt có thu hoạch, ngược lại bản thân Ninh Dạ không kiếm được mấy lợi lộc.
Nhưng Ninh Dạ cũng không để ý, y có Thiên Cơ điện trên tay, trên đại đạo y có tiềm lực vô hạn, không để ý tới mấy thứ này.
Ngược lại y đột nhiên nghĩ tới còn một người không nhận được chút lợi ích nào.
Cừu Bất Quân.
Lão sư thúc vẫn luôn nấp trong bóng tối, cẩn thận mà tận tụy, chạy ngược chạy xuôi về mình. Nhưng đáng thương thay, đến giờ vẫn chỉ là Vạn Pháp sơ cảnh, mà tu vi hỗn tạp nên chiến lực bị hao tổn.
Liệu có phải cũng đã đến lúc nên tính toán cho sư thúc không?
Nhưng trong những thứ tốt xuất hiện bây giờ, không có gì thích hợp với sư thúc?
Chuyện này khiến Ninh Dạ khá đau đầu.
Thôi vậy, cứ gác tạm lại đã, chờ xem sau này có cơ hội gì giành được lợi ích cho su thúc không.
Chuyện cấp bách bây giờ là bước kế tiếp.
Khe hở Ma Vực.
Sau khi liên tiếp hoàn thành vài mục tiêu mang tính giai đoạn của bản thân, rốt cuộc Ninh Dạ cũng đi tới bước này.
Hy vọng Kinh Trường Dạ tiếp tục nghe lời.
Ừm, chắc chắn hắn sẽ nghe lời, sức hút của khe hở Ma Vực đã rất lớn đối với hắn, vấn đề là bên phía Yên Vũ Lâu.
Không biết vì sao, vừa nghĩ tới Yên Vũ lâu, Ninh Dạ lại thấy bất an.
Hôm nay bọn Phong Trung Túc từ bỏ quá nhanh, tuy có nguyên nhân là đại năng của các phái nhanh chóng xuất hiện, nhưng Ninh Dạ luôn cảm thấy có lẽ bọn chúng còn có kế hoạch.
Người của Yên Vũ lâu có rất nhiều suy nghĩ, khó lòng lợi dụng.
Đợi đã...
Ninh Dạ đột nhiên cảm thấy hình như mình quên mất điều gì.
Mẹ nó! Quên chưa phá nhà!
Theo kế hoạch ban đầu của Ninh Dạ, trận đại chiến này sẽ phá hủy toàn bộ triều đình, tiện tay đánh chết một số bí vệ trong cung.
Nhưng kế hoạch không thể chỉ tiến triển theo sắp đặt của bản thân, không ngờ thời điểm chiến đấm, đám bí vệ trong triều không xuất thủ mà lập tức bỏ trốn. Kinh Trường Dạ dốc toàn lực đối phó với Lệ phi, cũng không để ý tới chuyện phá hoại.
Cho nên kế hoạch gây họa cho triều đình Dịch quốc chỉ là một đợt sóng gió kinh khủng chứ chẳng hề nguy hiểm.
Thôi được, thôi được.
Cứ vậy đi.
Ninh Dạ thấy đủ là ngừng, mục đích chủ yếu của hắn vẫn là Dung Thành. Mây giờ mục tiêu chủ yếu đã được hoàn thành, mục tiêu thứ yếu không quan trọng.
Đúng rồi, còn một mục tiêu.
Không biết bên phía Công Tôn Điệp ra sao rồi?
——————————————————————
Sau khi trận chiến nổ ra, Công Tôn Điệp lập tức thi triển ảnh độn.
Thế nhưng Kinh Trường Dạ không để ý tới cô không nghĩa là người khác cũng không để ý.
Cùng lúc với ảnh độn của Công Tôn Điệp, một luồng sáng u ám huyền ảo đã khóa chặt lấy người cô.
Hai luồng độn quang lao ra khỏi cung đình, đi thẳng tới một hẻm nhỏ vắng vẻ rồi mới xuất hiện.
Công Tôn Điệp hiện hình, cười duyên: “Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Huyền Linh sư huynh.”
Một thân hình hiện lên giữa bóng tôi, là một nam tử đầu trọc, có một cái mũi ưng rất dễ thấy.
Hắn cười với Công Tôn Điệp: “Công Tôn Điệp, biết ta đã đến, còn không mau mau chịu trói?”
Công Tôn Điệp lùi lại phía sau vài bước: “Sao nào? Tưởng tu vi cao hơn ta là bắt được ta à?”
Vương Huyền Linh khẽ nhíu mày: “Ảnh Độn thuật của ngươi đã đột phá, có phải đã lĩnh ngộ Hóa Ảnh ma điển không? Nhưng chỉ có thế thôi thì không thoát khỏi Thiên La võng của ta được đâu.”
Vương Huyền Linh lật tay một cái, một cái lưới màu đen đã xuất hiện trong tay.
Công Tôn Điệp lắc đầu: “Vương Huyền Linh, ngươi vẫn tự đại như trước. Chuyện ngươi nên quan tâm bây giờ không phải là có tóm được ta hay không mà nên nghĩ xem bà đây dựa vào đâu mà dám báo tin cho các ngươi!”
Vương Huyền Linh vẫn nhìn chằm chằm vào Công Tôn Điệp.
Đương nhiên không phải hắn không nghĩ tới.
Sau khi Kinh Trường Dạ nhận được tin, phản ứng đầu tiên chính là vì sao Công Tôn Điệp lại báo tin tức giao dịch cho hắn?
Nhưng cho dù biết có vấn đề, Kinh Trường Dạ cũng không thể từ bỏ như vậy được.
Vốn dĩ Kinh Trường Dạ còn tưởng Công Tôn Điệp bố trí cạm bẫy là để đối phó hắn, vì vậy hắn cũng bố trí đủ thứ. Nhưng sự thật là hầu hết những thủ đoạn này đều không phát huy được tác dụng - vốn không có bất cứ dấu hiệu nào là định đối phó với hắn.
Đúng là Công Tôn Điệp giao dịch với Lệ phi, cũng đúng là Đông Phong quan không có cường giả khác của Hắc Bạch thần cung.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân