Chương 568: Thu lấy 1
Rốt cuộc cũng chủ động cầu viện.
Công Tôn Dạ cười gằn: “Đến đây!”
Nói xong đã đặt tay lên lưng Bách An Đồ.
Bách An Đồ có nằm mơ cũng không ngờ mình lại bị tấn công. Công Tôn Dạ dốc toàn lực thi triển một chưởng mang theo căm tức của bản thân, Bách An Đồ lập tức trọng thương, thậm chí nguyên thần cũng bị tổn hại. Hắn quát lớn một tiếng, ảo cảnh bị phá vỡ, chỉ thấy trước mắt đâu phải Ninh Dạ, rõ ràng là Công Tôn Dạ.
“Là ngươi?” Bách An Đồ kinh hãi không thôi, vô thức muốn điều động trận pháp phản kích Công Tôn Dạ.
Một khắc sau, mây đen nổi lên, bầu trời xung quanh trống rỗng, lại có mưa ánh sáng trút xuống, Bách An Đồ lại bị thương, còn chưa kịp kiểm tra thương thế đã phát hiện không ngờ bản thân bị hút vào một không gian mông lung.
Trước mắt là cung điện như ngọc, trùng trùng điệp điệp, trên bầu trời là mây đen cuồn cuộn, còn có vô số mãnh thú hung ác kêu gào.
Công Tôn Dạ đang đứng trên dãy núi, nhưng hiển nhiên bản thân hắn cũng kinh ngạc trước cảnh tượng này, bật thốt lên: “Sao Thiên Cơ điện lại biến thành như vậy?”
Thiên Cơ điện?
Nơi này là Thiên Cơ điện?
Bách An Đồ vô cùng kinh hãi.
Ngọn núi kia đã hóa thành gương mặt của Thiên Cơ: “Đến nước này rồi sao còn lắm lời nữa, làm chính sự đã!”
Hiếm khi thấy nó thúc giục người khác làm chính sự.
Núi non hóa thành nắm đấm khổng lồ giáng xuống đầu Bách An Đồ, đồng thời trên không trung có yêu thú vô tận điên cuồng tập kích, nương theo đó còn có thế công toàn lực của Công Tôn Dạ.
Sau khi đưa Bách An Đồ vào Thiên Cơ điện, còn tiện tay cho hắn một đòn Ngưng Quang Thành Nhận mang theo độc Kinh Cức và Hỗn Nguyên tán, sau đó mặc cho hắn và Công Tôn Dạ chém giết.
Bản thân Ninh Dạ thì đứng ở trung tâm khống chế Hắc Bạch đại trận.
Bây giờ y phải nghĩ cách lấy hai mảnh vỡ Thiên Cơ điện ra.
Nhưng Ninh Dạ nhanh chóng phát hiện hai mảnh vỡ Thiên Cơ điện đã bị trói chặt vào di tích Thiên Xu, muốn lấy ra thì buộc phá phá hủy toàn bộ đại trận và di tích.
Cũng may chuyện này không có vấn đề gì, Kinh Trường Dạ đang dốc toàn lực tấn công.
Không có Bách An Đồ chủ trì, Hắc Bạch đại trận đã lung lay như sắp đổ.
Nhưng Ninh Dạ không định để Kinh Trường Dạ phá hoại thuận lợi như vậy, đầu tiên y làm như Bách An Đồ, khống chế Hắc Bạch đại trận, cố gắng kéo dài thời điểm đại trận bị phá, đồng thời truyền âm cho Kinh Trường Dạ lần thứ ba: “Đừng vội phá hủy Hắc Bạch đại trận, trong trận còn có bố trí, một khí đại trận bị phá, bố trí bên trong khởi động, hậu hoạn vô cùng.”
Nhưng lần truyền âm này, hắn cố tình để lại con đường hồi âm, khiến cho Kinh Trường Dạ biết vị trí của bản thân.
Quả nhiên Kinh Trường Dạ sửng sốt, đã để ý thấy người truyền âm cho mình đang ở cung điện gần di tích.
Chẳng phải đó là nơi khống chế Hắc Bạch đại trận à?
Chẳng lẽ người âm thầm nhắc nhở bản thân là Bách An Đồ?
Hắn đang nghi hoặc, đã truyền âm trở lại: ”Rốt cuộc ngươi là ai?”
“Người căm thù Hắc Bạch thần cung.” Ninh Dạ trả lời.
Kinh Trường Dạ: “Vì vao ta phải tin ngươi?”
Tuy nói như vậy nhưng tay đã giảm bớt công kích.
Ninh Dạ trả lời: “Sao phải hỏi nhiều như vậy? Nơi này âm thầm bố trí mảnh vỡ Thiên Cơ điện trước kia, bên trong có Đoạn Long đài, Tàng Thiên ngục, một khi tiến vào là ngăn cách thiên địa, khó lòng bỏ trốn. Đoạn Long đao chém xuống thì cả đại năng cảnh giới Niết Bàn cũng khó lòng trốn thoát. Nếu ngươi không tin thì tự vào mà xem.”
Nói xong đã kích hoạt Đoạn Long đao, tạm thời hắn không thể thu hồi nhưng muốn sử dụng lại không thành vấn đề.
Chỉ thấy trong trận đột nhiên hiện lên thiên đao, chém xuống dưới, hàng loạt ma vật bò khỏi Ma Vực lao nhao kêu gào, mất mạng.
Đây vốn là đòn sát thủ mà Bách An Đồ lưu lại để đối phó với Kinh Trường Dạ sau khi đại trận bị phá, nhưng bây giờ bị Ninh Dạ trực tiếp vạch trần, dùng lên người đám tiểu tốt.
Thấy Ninh Dạ nói thật, Kinh Trường Dạ cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, lập tức cười đáp: “Tất cả cơ quan chỉ đối nội chứ không đối ngoại, chỉ cần bản tôn không đi vào là không sao.”
Mục đích của hắn chỉ là mở khe hở Ma Vực, chỉ cần làm được điều này là coi như lập công cho Ma Vực, theo khế ước với Ma Vực, tương lai có thể thông qua Luyện Ngục ma đàn, được càng nhiều ma vật giúp sức, vì vậy không cần tự mình tiếp cận khe hở.
“Nhưng thứ này phối hợp với bố trí khác có thể hủy diệt Ma Vực, ngươi chẳng nhận được công tích gì.” Ninh Dạ trả lời: “Đây là hậu chiêu cuối cùng mà Quân Bất Lạc lưu lại, nếu không ngươi nghĩ vì sao hắn để lại nơi này chứ không hủy diệt?”
Rốt cuộc Kinh Trường Dạ cũng im lặng.
Hắn cũng đang lấy làm lạ vì sao trước đây Quân Bất Lạc không chịu xử lý khe hở này, hóa ra đã có chuẩn bị, vì vậy không nghi ngờ nữa mà hỏi: “Bố trí là gì?”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân