Chương 569: Thu lấy 2
“Ngươi muốn ta lãng phí thời gian giải thích cho ngươi từng bố trí của hắn à?”
Kinh Trường Dạ ngớ người, rốt cuộc cũng đổi giọng: “Ta phải làm thế nào?”
Vậy mới đúng chứ.
Ninh Dạ nói: “Sau khi Hắc Bạch đại trận bị phá, thi triển Vô Gian hắc ngục.”
Vô Gian hắc ngục là thần thông chí cao của Ma môn,m, một khi thi triển,ngoại trừ thủ đoạn của Ma môn, tất cả tiên pháp, linh khí đều không thể vận dụng, có thể nói là sát chiêu vô địch. Nhưng chính vì nó là chí cao nên dẫu là Kinh Trường Dạ cũng khó lòng thi triển, không tới cảnh giới Niết Bàn thì không làm được.
Cũng may hắn có Luyện Ngục ma đàn trên tay, có thể mượn sức để thi triển.
Mà đúng là pháp thuật này có thể giải quyết tất cả thủ đoạn ẩn giấu trong Tích Lạc sơn.
Nghe câu này của Ninh Dạ, Kinh Trường Dạ không khỏi kinh ngạc: “Ngươi biết nhiều về bí pháp của Ma môn ta nhỉ?”
“Ta có bằng hữu ở Ma môn.”
Kinh Trường Dạ lập tức hiểu ra: ”Công Tôn Điệp? Chẳng trách cô ta lại hợp tác như vậy. Hóa ra các ngươi muốn mượn tay ta đối phó với Hắc Bạch thần cung?”
Hắn lại tự tìm lý do đầy đủ.
Ninh Dạ thích nhất là người tự che giấu cho bản thân như vậy nên không đáp lời, quan trọng là không cho đối thủ không gian suy nghĩ, y trực tiếp nói: “Ta sẽ lập tức mở Hắc Bạch đại trận, ngươi nên chuẩn bị cho tốt.”
“Được!” Kinh Trường Dạ đáp ứng, đồng thời đánh tiếng cho huyết sát và viêm ma.
Một khắc sau đã thấy không ngờ ánh sáng rực rỡ trên Hắc Bạch đại trận lại biến mất.
Hàng loạt cường giả trong trận cùng ngạc nhiên.
Thế này là sao?
Sao đột nhiên không còn nữa?
Khoảng khắc đó bọn họ như bị lột sạch quần áo, đứng trần truồng trước mặt đối thủ, trong lòng thầm kinh hãi.
Đồng thời, Kinh Trường Dạ đã tung Luyện Ngục ma đàn ra, cười ha hả nói: “Vô Gian hắc ngục!!”
Quầng sáng màu đen tuôn ra, bao phủ toàn bộ ngọn núi, linh khí đều bị xua tan, các tu sĩ phát hiện không ngờ bản thân không thể sử dụng bất cứ tiên pháp nào.
Nhưng bản thân Kinh Trường Dạ cũng chẳng dễ chịu gì, sau khi thi triển cấm thuật siêu cường này, khí thế của hắn cũng trở nên uể oải, tu vi nhanh chóng hạ xuống cấp bậc Vạn Pháp. Cũng may hắn có huyết sát và viêm ma che trở, cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng đúng lúc này, di tích Thiên xu đột nhiên vang lên tiếng nổ, một luồng sáng chói mắt phóng thẳng tới tận bầu trời.
“Tàng Thiên ngục? Ngăn cách thiên địa? Hừ!” Có lời nhắc của Ninh Dạ, Kinh Trường Dạ biết mảnh vỡ Tàng Thiên ngục trong di tích đang phát huy tác dụng.
Nếu đây là thần vật hoàn chỉnh, cho dù là Vô Gian hắc ngục cũng không cách nào chống cự, nhưng bây giờ dù sao cũng chỉ là một mảnh vỡ, tuy bị luyện hóa vào trong trận pháp nhưng vẫn không thể đối phó với Vô Gian hắc ngục, cùng lắm chỉ làm suy yếu một phần, khiến cho các tu sĩ sử dụng được một chút tiên pháp.
Kinh Trường Dạ không buồn để ý, quát lớn: “Giết sạch bọn chúng!”
Huyết sát trên bầu trời rú lên thảm khốc chém xuống, đồng thời Viêm Ma thi triển bàn tay khổng lồ kia, nhắm về phía khe hở Ma Vực, nó định mở rộng khe hở.
Kinh Trường Dạ thi pháp, huyết sát giết người, viêm ma mở rộng vực sâu, thời khắc này cả ba đều có nhiệm vụ của mình, Kinh Trường Dạ đã cầm chắc chiến thắng.
Nhưng bất ngờ luôn ập tới hết sức đột ngột, hơn nữa còn dùng cách mà Kinh Trường Dạ cũng không ngờ tới.
Ma khí tung hoành, quét ngang cả thiên địa.
Quần ma loạn vũ, hoành hành bốn phía.
Ngay lúc Kinh Trường Dạ đang đắc ý, chỉ thấy một vật đột nhiên bay lên trời.
Đó là một cung điện nho nhỏ, xoay tròn giữa không trung, tỏa ra hàng ngàn hàng vạn huyền bí, cũng mang theo ma khí mịt mờ nhưng ẩn trong đó còn có một luồng sáng trắng.
Chuyện này mang ý nghĩa tuy nó là ma bảo nhưng giữ được chính khí, hết sức hiếm thấy, làm cho tiên ma cộng tồn, hóa làm một thể.
Đây là
Kinh Trường Dạ kinh ngạc nhìn về phía thứ này
Chí bảo của Ma môn? Sao hắn chưa từng thấy? Đã có nghi vấn hệt như Ma Hải Thọ.
Sau đó chỉ thấy trong cung điện nho nhỏ phóng thích một luồng sáng hắc bạch như hào quang lưỡng nghi hạ xuống Luyện Ngục ma đàn.
Vì vậy ma đàn bay về phía cung điện.
Không được!!!
Kinh Trường Dạ kinh hãi, lập tức biết mình đã bị lừa.
Không ngờ đối phương lại nhắm tới Luyện Ngục ma đàn của hắn.
Hắn bất chấp tất cả định ra tay cướp lấy ma đàn.
Nhưng ngay lúc hắn xuất thủ, trong cung điện cũng có một thủ chưởng ầm ầm đánh về phía Kinh Trường Dạ.
Chính là Công Tôn Dạ.
Mượn tay mẫu trùng Tinh La, Thiên Cơ, lại thêm địa lợi ở Thiên Cơ điện, trước đó còn đánh lén khiến Bách An Đồ trọng thương, Công Tôn Dạ nhanh chóng giết chết Bách An Đồ.
Lúc này hắn ra tay ngăn cản Kinh Trường Dạ.
“Ngươi đừng hòng!” Kinh Trường Dạ gầm lên dữ dội, bất chấp tất cả tăng cường thực lực, cưỡng ép nguyên thần và tu vi mau chóng khôi phục, lại ra tay với tế đàn. Đồng thời huyết sát và viêm ma cũng bỏ qua đám tu sĩ, cùng lao về phía Luyện Ngục ma đàn.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân