Chương 586: Rồng hút nước 2
Tháng ba hàng năm ở Vân Thủy hà lại có dị tượng rồng hút nước, trên bầu trời xuất hiện ảo ảnh cự long, tạo thế rồng hút nước, sau đó là mây nước như bị lốc xoáy hút thẳng tới chân tời.
Nhưng Trường Thanh giới không lạ gì với lốc xoáy như vậy, rồng hút nước cũng không liên quan gì tới lốc xoáy, chẳng qua là một loại dị tượng của đất trời, nhưng mãi vẫn không tìm ra đáp án.
Bây giờ không biết tin tức ở đâu lại nói ngày rồng hút nước là lúc vùng đất quý báu đó mở cửa, người hữu duyên là có thể đi vào tìm bảo vật.
Bây giờ chỉ còn năm ngày là tới ngày rồng hút nước.
Nghe Công Tôn Dạ nói không phải mình lan tin, Ninh Dạ cũng lấy làm lạ.
Vì sao những chuyện này lại trùng hợp như vậy, đúng lúc mình chạy tới thì tin tức cũng tới.
Y cũng không vội, trực tiếp dùng Vấn Thiên thuật và Côn Lôn kính bắt đầu suy tính.
Chỉ chốc lát sau đã có kết quả, kinh ngạc nói: “Lời đồn không phải là giả.”
“Cái gì?” Công Tôn Dạ, Trì Vãn Ngưng cùng nhìn y.
Ninh Dạ gật đầu nói: “Đúng bí cảnh mở cửa vào ngày rồng hút nước.”
Trì Vãn Ngưng biết Ninh Dạ nhận được truyền thừa của Thiên Tinh môn, Huyền Cơ quan và Thiên Cơ môn, công kích tinh thông trận pháp cơ quan, lại thêm Vấn Thiên thuật suy tính, kết luận mà y nhận được chắc không sai.
“Không ngờ lại không phải lời đồn.” Công Tôn Dạ cũng cau mày: “Thế thì có chuyện gì vậy? Sao đang yên đang lành lại có tin đồn?”
“Lúc trước ngươi và Công Tôn Điệp không nói tin này cho ai đấy chứ?” Ninh Dạ hỏi.
Công Tôn Dạ lắc đầu: “Sao lại nói ra được.”
Ninh Dạ gật đầu: “Vậy chỉ có một cách giải thích thôi.”
Công Tôn Dạ hiểu ra: “Ý ngươi là Công Tôn Điệp? Chẳng lẽ cô ấy truyền tin? Nhưng cô ấy làm thế nào?”
“Cái này thì phải vào gặp cô ấy mới biết được.” Ninh Dạ cũng nâng cằm tự nhủ: “Thân bị nhốt trong bí cảnh, không thể thoát ly nhưng vẫn có thể truyền tin ra ngoài... Kỳ quái, sao ta lại thấy tình hình khá quen thuộc?”
“Không phải có liên quan tới mảnh vỡ Thiên Cơ điện đấy chứ?” Trì Vãn Ngưng cười hỏi.
Ninh Dạ lắc đầu: “Không, không liên quan gì tới Thiên Cơ điện, nhưng hình như có một chút liên quan tới Thiên Cơ môn...”
Ninh Dạ đã chìm vào trầm tư.
Nghĩ một lúc, đột nhiên y nhe răng cười: “Thôi vậy, đằng nào thì cũng phải chờ bọn Tiểu Diệp, Vô Ninh, như vậy cũng tốt.”
——————————————————
Buổi sáng năm ngày sau.
Hôm nay là ngày rồng hút nước.
Lối vào thung lũng đã đầy những đầu người, dõi mắt nhìn xung quanh thì ít nhất cũng có tới vài trăm tu sĩ đang sốt sắng chờ đợi.
Ninh Dạ đứng trên một tảng đá lớn bên cạnh sơn cốc, phía sau là bọn Công Tôn Dạ, Tân Tiểu Diệp, Thư Vô Ninh.
Xa xa, thi thoảng lại có một số tu sĩ bay qua, khiến cho càng đông người chờ đợi.
Công Tôn Dạ kiến thức uyên bác, không ngừng giới thiệu cho mọi người.
“Đó là Hắc Viêm Lão Nhân, Vạn Pháp đỉnh phong... Đằng kia là Ngôn Vô Song, thiên tài của Kim Sơn kiếm phái, tuy là tiểu môn phái nhưng thực lực bất phàm, Vạn Pháp hậu kỳ... đằng kia là Lâm Quan Âm, được gọi là Dục Nữ... Dục trong dục vọng, ta từng có tình một đêm với cô ấy, cảm giác rất tuyệt...”
Công Tôn Dạ vừa giải thích vừa kể xấu.
Chính hắn là Vạn Pháp đỉnh phong, tầm mắt rất cao, vì vậy chỉ giải thích những người có tu vi gần giống hắn, trung kỳ trở xuống thì không cần để ý.
Ngoài Thanh Tuyền cốc là khoảng năm trăm tu sĩ, cảnh giới Vạn Pháp chỉ hơn ba mươi, đại đa số là cảnh giới Hoa Luân, cảnh giới Vô Cấu thì không có một ai, vì vậy Công Tôn Dạ giải thích rất dễ dàng.
Tân Tiểu Diệp lấy làm lạ: “Sao lần này không có Vô Cấu nào?”
Ninh Dạ cười nói: “Sư tỷ nghĩ Vô Cấu là rau cải trắng, đi đâu cũng thấy được hay sao?”
Lúc trước Ninh Dạ toàn gặp đại sự, vì vậy Vô Cấu liên tục xuất hiện, nhưng thực ra các đại năng từ Vô Cấu trở lên thường đóng cửa tu hành, từ phi là tài nguyên đỉnh cấp hoặc đại sự, bằng không rất ít khi ra tay.
Lần này tin tức trong Thanh Tuyền cốc có Huyết Tuyền linh chi, tuy thứ này rất tốt nhưng đại năng Vô Cấu không ham hố mấy, vì vậy chắc không ai vì chút thu hoạch này mà đi cả ngàn dặm xa xôi.
Từ đó có thể thấy Công Tôn Điệp đưa tin cũng có tâm tư tỉ mỉ, cố gắng tránh việc thu hút đại năng tới, đỡ bị lấy đá đập chân mình.
Đây cũng là lần đầu tiên Ninh Dạ không cần đấu với Vô Cấu kể từ khi ra ngoài đi lại đến giờ, do đó tâm trạng của y cũng tốt hơn nhiều - đám đại năng Vô Cấu khó hầu gần chết, tính toán bao lần như vậy, y cũng thấy mệt.
Xem ra lần này không cần tính toán nhiều như vậy.
Trong lúc nói chuyện, phía xa lại có một đám người bay tới.
Người cầm đầu là nữ, lưng đeo hai thanh loan đao, uy phong lẫm liệt, đằng sau là hàng loạt nam tử cao to trang bị đầy đủ.
“Tần Thì Nguyệt?” Ninh Dạ hơi ngạc nhiên.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân