Chương 602: Vận mệnh của La Hầu 2
"Kế Toàn An cắn răng: “Ninh sứ có thể gieo chú thuật.”
Ninh Dạ khẽ lắc đầu: “Chú thuật không phải không có cách phá giải, đừng nói ta chưa học, cho dù có học thì ta cũng chỉ là một Hoa Luân, thi chú với hai vị Vạn Pháp cũng khá miễn cưỡng.”
Y có thể giết chết hai người này rất dễ dàng, nhưng nếu nói tới khống chế thì phải xem tu vi, không phải chiến lực cao hơn là có thể giải quyết được.
Lúc này Thư Vô Ninh lại nói: “Sư phụ, có lẽ đệ tử có cách.”
“Hả?” Ninh Dạ nhìn sang phía Thư Vô Ninh.
Thư Vô Ninh đã lấy ra một tấm phù lục: “Sư phụ, ngài xem thứ này có được không?”
Ninh Dạ bật thốt lên: “Phù lục Khiên Cơ chú của Mộc Khôi tông? Ngươi làm được cả cái này rồi à?”
Thư Vô Ninh mỉm cười: “Chẳng phải sư phụ đã nói về sau phù sư chú trọng vào năng lực phụ trợ ư? Vô Ninh rất vui, cuối cùng cũng có thể làm chút chuyện cho sư tôn.”
Khiên Cơ chú là chú thuật nổi bật của Mộc Khôi tông, tác dụng chính là khống chế tâm thần kẻ khác.
Khiên Cơ Sát - Chung Nam Quỳ giỏi về đạo này nhất, nổi danh vì nó, năm xưa thậm chí còn định dùng chú pháp này đối phó với Ninh Dạ nhưng bị dăm ba câu của Ninh Dạ làm cho từ bỏ ý định này.
Bây giờ cảnh giới của Thư Vô Ninh còn thấp, chỉ có thể chế tạo phù lục ngũ phẩm.
Phù lục ngũ phẩm tương đương với hiệu quả tăng thêm một cấp, cũng tức là tương đương với cảnh giới Vạn Pháp thi triển, đương nhiên không đủ.
Nhưng vận mệnh vốn là như vậy.
Bây giờ trình độ Vô Thiên thuật của Ninh Dạ đã tăng cường.
Lúc này y không che giấu nữa, nhận lấy Khiên Cơ chú trực tiếp dùng Vô Thiên thuật tăng cường cấp bậc, dưới tác dụng của Vô Thiên thuật, phù chú ngũ phẩm tăng liền ba cấp, trở thành tam phẩm, khiến cả Công Tôn Dạ và Tần Thì Nguyệt đều kinh ngạc.
“Vô Thiên thuật thần kỳ đến vậy à?” Tần Thì Nguyệt kinh ngạc.
“Dù sao cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi.” Ninh Dạ thuận miệng đáp.
Trong xếp hạng của Thiên Cơ môn, Lượng Thiên thần thuật lý giải đại đạo trong thiên hạ nên đứng số một, mạnh nhất dưới nó là Vô Thiên thần thuật, sáng tạo vạn vật.
Nhưng Lượng Thiên thuật vốn chưa hoàn thành, vì vậy chỉ đứng đầu theo lý luận, Vô Thiên thuật tuy cũng chưa đại thành nhưng độ hoàn thiện còn cao hơn Lượng Thiên thuật rất nhiều, vì vậy trong Cửu Thiên Thần Thuật, thứ có giá trị thực dụng nhất chính là nó, chỉ có điều trước đây Ninh Dạ không có bản hoàn chỉnh, khó lòng phát huy hiệu quả, chỉ có thể dùng để tăng cường phù lục.
Bây giờ nhận được Vô Thiên thuật từ chỗ Vong Thiên Cơ, đã bù đắp cho thuật này, dẫu còn khiếm khuyết nhưng không có gì đáng ngại, tác dụng không chỉ giới hạn trong chuyện tăng cường cấp bậc cho phù lục.
Sau khi hoàn thành, Ninh Dạ giao phù lục cho Thư Vô Ninh: “Hai người này giao cho ngươi.”
“Giao cho con?” Thư Vô Ninh vừa mừng vừa sợ.
“Ừ, tuy bây giờ ngươi đã có địa vị nhất định trong Vân Tuyệt môn, cũng có không ít thuộc hạ nhưng dù sao thực lực vẫn còn thiếu thốn, có bọn họ, chỗ dựa của ngươi trong Vân Tuyệt môn sẽ càng đầy đủ.”
Môn chủ Vân Tuyệt môn, Điền Viễn Trung chỉ là Vạn Pháp sơ kỳ, Cố Phong Hiên là Vô Cấu đỉnh phong nhưng kẻ này là cỏ đầu tường, tuyệt đối trung lập, sẽ không tùy tiện giúp ai, vì vậy Thư Vô Ninh có Kế Toàn An và Miêu Thương Tử giúp đỡ, đúng là thực lực được tăng cường, nương theo đó là quyền lên tiếng cũng gia tăng.
“Nhưng phù chú này chỉ tương đương với Vô Cấu thi pháp, nếu có đại năng Niết Bàn hoặc cường giả như Tử Lão ra tay vẫn có thể phá giải. Sau này không cho hai người này tiếp xúc với bất cứ cường giả nào từ Vô Cấu trung kỳ trở lên.” Ninh Dạ dặn dò.
Cố Phong Hiên có thể phá giải hay không thì Ninh Dạ không rõ, nhưng để an toàn, không có chuyện gì thì đừng để bọn họ gặp mặt.
Thư Vô Ninh gật đầu: “Đệ tử hiểu!’
Đã gieo hai tấm Khiên Cơ phù vào hai người, sau khi thi chú, tính mạng hai người đã nằm trong tay cô.
Bấy giờ Ninh Dạ mới nói với Tần Thì Nguyệt: “Ta đã giết người giúp ngươi rồi, bây giờ có thể cho chúng ta một lời giải thích chưa?”
Tần Thì Nguyệt giơ tay: “Đưa thi thể cho ta.”
Ninh Dạ vung tay, đổ thi thể đám người Hạ Văn Thư từ trong Thiên Cơ điện ra.
Mày liễu của Tần Thì Nguyệt hơi nhíu lại: “Dấu vết ma khí quá rõ ràng, vốn định để ngươi gánh tội nhưng lần này lại khó mà giải thích rồi.”
Trì Vãn Ngưng lấy làm lạ: “Người của Ma môn giết bọn họ chẳng tốt hơn à?”
Công Tôn Điệp cũng vỗ ngực: “Cứ nói là bà đây giết chết là được.”
Tần Thì Nguyệt im lặng một lúc rồi thở dài nói: “Đành phải vậy thôi. Chuyện này liên quan trọng đại, càng ít người biết thì hơn, Ninh Dạ, Trì cô nương, mời hai vị theo ta.”
Nói xong đi sang một bên.
Thấy Tần Thì Nguyệt muốn giữ bí mật với mình, Công Tôn Điệp tức giận: “Ta cũng muốn biết! Đừng quên ta còn phải gánh tội cho ngươi đấy.”
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân