Thiên Cơ Điện

Chương 609: Đánh cược 1

Chương 609: Đánh cược 1
"Sau khi biết Công Tôn Điệp nghĩ như vậy, Ninh Dạ cũng ngạc nhiên.
Chỉ cảm thấy suy nghĩ của nữ giới trong thiên hạ thật khó đóan, cũng may trong quá khứ tính ra y có ít người thương, bằng không chắc phải chịu khổ rồi.
Lúc này tâm linh của bọn họ tương thông, Công Tôn Điệp cảm nhận được suy nghĩ của y, phát hiện y đang nghĩ như vậy, trong lòng càng buồn bực, tu tu khóc lớn.
Ninh Dạ bị dọa tới mức nhảy dựng lên.
Thường Thư Thành còn đang ngoài rừng đấy, cô gây động tĩnh lớn như vậy làm gì?
Vội vàng che miệng cô.
Khổ nỗi Công Tôn Điệp đang giận dỗi, ra sức vung tay, không cho y che miệng. Ninh Dạ lại không thể sử dụng thần thông công pháp với cô, trong lúc nhất thời tình thế cấp bách bèn thẳng thắn tóm lấy hai tay cô, hôn thẳng tới.
Nụ hôn này khiến Công Tôn Điệp trợn mắt ngoác miệng nhìn Ninh Dạ, Ninh Dạ cũng nhìn cô.
Hai người bốn mắt tương giao, tâm thần cộng hưởng.
Đột nhiên, Công Tôn Điệp như hiểu ra điều gì đó.
Rốt cuộc cô cũng quyết định.
Công Tôn Điệp thu đôi tay bị Ninh Dạ tóm chặt, cô cởi quần áo, cứ thế để thân thể lộ ra trước mặt Ninh Dạ.
Vận mệnh an bài cái rắm gì, ý trời có trái cái quái gì.
Trời không chiều ta, sao ta phải để ý tới trời?
Người đàn ông mà ta muốn, là của ta!
Công Tôn Điệp thầm cắn răng.
Sau đó cô lao vào lòng Ninh Dạ: “Ngươi còn không làm thì ta làm đấy.”
Dù sao Ninh Dạ cũng là đàn ông, làm sao chịu được ‘uy hiếp’ như vậy, nhẹ nhàng đẩy cô ngã ngược lại, thuận tay thi triển ảo cảnh.
Vì vậy trời đất biến hóa, Công Tôn Điệp đã nằm trong một gian phòng thanh nhã.
Trong trướng phù dung, một đêm xuân ấm áp.
Vạn Cổ liễu nhẹ nhàng lay động, chiếu rọi bí văn huyền ảo, khiến Công Tôn Điệp có cảm giác vô cùng mới mẻ.
Từng luồng cảm ngộ, từng chương công pháp, từng mục thần thông, tất cả đều tràn vào thức hải. Đồng thời cơ thể Công Tôn Điệp tỏa ra khí thế rực rỡ, thần quang huyễn hóa, nguyên thần ngưng kết.
Đạt tới cảnh giới Vạn Pháp.
Công Tôn Điệp đã đột phá ngay thời khắc này..
Đâu chỉ có vậy, không ngờ truyền thụ đại đạo cũng đã hoàn thành...
Khi thấy Công Tôn Điệp, Trì Vãn Ngưng đã biết có chuyện gì xảy ra.
Tâm trạng nhảy nhót không ngừng của Công Tôn Điệp đã làm cô bại lộ.
Trì Vãn Ngưng dịu dàng nắm lấy tay Công Tôn Điệp rồi cười nói: “Xem ra từ hôm nay chúng ta phải gọi nhau là tỷ muội, từ nay cùng bầu bạn với phu quân.”
Công Tôn Điệp sắc mặt đỏ chót, rụt tay lại nói: “Đừng có mơ. Ta là người không chịu được nhàn rỗi. Muốn ta ngày ngày ở cạnh hắn? Nằm mơ đi!”
Cô nói rất thật lòng, xưa nay tính cách cô hết sức ngang tàng, muốn giữ cô ở một chỗ thanh tu, nửa năm một năm chắc còn được chứ thời gian dài thì tuyệt đối không ngồi yên nổi.
Mà dưới tác dụng của tâm linh tương thông, Trì Vãn Ngưng cũng hiểu.
Cô nhóc này định đi tìm mảnh vỡ Thiên Cơ điện.
Sau khi hòa hợp với Ninh Dạ, chuyện của Ninh Dạ cũng trở thành chuyện của Công Tôn Điệp, Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng ở Hắc Bạch thần cung, không tiện ra ngoài, Công Tôn Điệp mới nảy sinh suy nghĩ như vậy.
Đây đúng là tâm tính của nữ giới, một khi quyết tâm đi theo một người, sẽ suy nghĩ đủ đường vì người đó.
Thấy cô đã quyết, Trì Vãn Ngưng bèn nói: “Vậy sau này muội phải cẩn thận hơn nhé.”
“Yên tâm đi, thứ hắn biết, bây giờ ta cũng biết.” Công Tôn Điệp kiêu ngạo nói.
Ninh Dạ vốn đang có tật giật mình nhưng thấy các cô nói chuyện vui vẻ như vậy, rốt cuộc cũng thở phào một hơi rồi nói: “Nếu thế, không có chuyện gì thì về nhiều hơn chút nhé.”
“Sướng cho ngươi rồi.” Công Tôn Điệp hung hăng trừng mắt với y, nhưng trong lòng lại ngàn lần nguyện ý.
“Đúng rồi, có thời gian thì tới Liệt châu xem thử, có lẽ bên phía Tần Thì Nguyệt còn cần nàng.” Ninh Dạ nói thêm một câu.
Công Tôn Điệp lập tức nghiêm túc hẳn lên: “Không phải ngươi định thu cả cô ta đấy chứ?”
Khác với Trì Vãn Ngưng, Công Tôn đại tiểu thư không hào phóng đến vậy.
Ninh Dạ cười khổ: “Nghĩ cái gì thế? Tần Thì Nguyệt có thể coi là nhân tài, hơn nữa không cứu La Hầu ra giúp cô ta thì sau này làm sao chúng ta tăng cường bản thân được?”
“Vậy còn tạm được, để ta đi.” Công Tôn Điệp hừ một tiếng rồi quay sang nói với Trì Vãn Ngưng: “Trông chừng hắn, đừng để hắn trêu hoa ghẹo nguyệt.”
Ninh Dạ ấm ức: “Ta trêu hoa ghẹo nguyệt lúc nào? Rõ ràng lúc trước cũng là nàng chủ động...”
Công Tôn Điệp cực kỳ xấu hổ, tức tối xuất cước: “Rõ ràng là ngươi chủ động! Là ngươi, là ngươi, rõ ràng là ngươi! Bà đây chỉ bị cưỡng ép không còn cách nào thôi!”
Ngày hôm đó, Công Tôn Điệp và Ninh Dạ, Trì Vãn Ngưng lưu luyến chia tay, tự mình lên đường.
Bước đi tiêu sái, không chút dây dưa dài dòng, nhưng có cố ra vẻ trước mặt Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng cũng vô dụng, hai người đều biết trong lòng cô không nỡ rời đi.
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất