Chương 621: Bán đứng 2
"“Tinh thông độn pháp...” Hai mắt Từ Liệt sáng bừng lên: “Quân Bất Lạc?”
Tự ngươi nói đấy nhé, không phải ta.
Ninh Dạ cười mà không đáp.
Từ Liệt lại nhìn Ninh Dạ, ánh mắt bừng sáng: “Nghe nói quan hệ giữa ngươi và Quân Bất Lạc không tệ?”
Ninh Dạ vội vàng nói: “Đúng là quan hệ giữa ta và Đông sứ không tệ, nhưng chỉ chút quan hệ đó thôi không đủ để thuyết phục Đông sứ ra tay. Dù sao Trung Ương vương phủ cũng là nơi đầm rồng hang hổ, cho dù là Đông sứ cũng không muốn mạo hiểm.”
“Vậy ngươi có cách gì?”
“Chuyện này thì...” Ninh Dạ không trả lời.
Từ Liệt đã đẩy một bình đan dược ra trước mặt Ninh Dạ.
Thiên Thần đan?
Ninh Dạ vui vẻ.
Đây là thần dược nổi tiếng nhất của Cực Chiến đạo, linh dược vô thượng để luyện thể luyện cốt.
Không hổ danh là cảnh giới Niết Bàn, chỉ cần ngươi đề xuất ý tưởng tốt cho ta, ta cho ngươi một bình Thiên Thần đan, cao hơn đám Liệt Không Thiên Yêu một bậc.
Chẳng trách những chuyện làm ăn là phải bàn với đại nhân vật, càng là đại nhân vật càng không để ý tới những thứ giá trị.
Ninh Dạ không khách khí thu hồi bình Thiên Thần đan rồi nói thẳng: “Quân Bất Lạc có tên đệ tử tên là Dung Thành, vương thượng có nghe nói không?”
Từ Liệt ngẩn ra: “Dung Thành...”
Hắn suy nghĩ rồi gật đầu nói: “Nghĩa ra rồi, hình như là đệ tử bị Quân Bất Lạc đuổi khỏi sư môn, nhưng không rõ tình hình cụ thể.”
Ninh Dạ bèn kể lại chuyện Dung Thành và Quân Bất Lạc.
Hắn đã nhận được Thiên Thần đan, bán đứng huynh đệ cũng là chuyện đương nhiên, lý lẽ thẳng thừng.
Nghe xong chuyện Dung Thành, đặc biệt là Dung Thành hứa hẹn mười năm sau sẽ trả lại Thiên Hành Nguyên, Từ Liệt lập tức hiểu ra: “Bắt được Dung Thành là có thể ép Quân Bất Lạc làm việc cho ta. Kế này rất tuyệt! Vậy ngươi có biết bây giờ Dung Thành đang ở đâu không?”
Ninh Dạ ra vẻ khó xử: “Quan hệ giữa ta và Dung Thành không tệ, tốt xấu gì hắn cũng coi như huynh đệ của ta.”
Từ Liệt lại đưa một bình Thiên Thần đan.
Ninh Dạ nhanh tay lẹ mắt nhận lấy: “Ta sẽ lập tức gửi thư giúp vương thượng, bảo hắn tới, ngài đỡ phải tìm.”
Yên Vân sơn.
Dung Thành khoanh chân ngồi dưới một gốc cây, đang đả tọa, linh khí trong cơ thể bốc lên hóa thành một quầng sáng mờ nhạt, như hư ảo, không nhìn rõ chân thực.
Đột nhiên một con hổ yêu xuất hiện, mở miệng cắn về phía Dung Thành.
Đây là một con yêu thú Vạn Pháp đỉnh phong, nhát cắn trông rất đơn giản nhưng có uy lực hấp thu sơn hà, nhưng miệng hổ vừa cắn xuống đã thấy thân thể của Dung Thành lách cách vỡ nát, hóa thành một con rối rách nát.
Hổ yêu kia kinh ngạc nhìn quang, thấy Dung Thành đã xuất hiện cách đó không xa, hổ yêu đang định tấn công tiếp nhưng lại phát hiện bản thân không thể khống chế thân thể, tất cả yêu lực đều tản mát, thân thể bắt đầu co rút lại, không ngừng thu nhỏ.
Nó ra sức giãy dụa, gào thét, nhưng cuối cùng chỉ biến thành một con rối hình hổ to bằng bàn tay.
Mây mù quét qua, xuất hiện thân hình ba người Tử Lão, Nguyên Mục Dã, Hà Giang Minh, con rối hổ yêu rơi vào tay Tử Lão.
Tử Lão tiện tay vung lên, con rối hình hổ đã rơi vào tay Dung Thành.
“Cho ngươi.” Tử Lão nói.
“Đa tạ thượng tôn!” Dung Thành cúi người nói.
Nguyên Mục Dã đã nói: “Nguyên Ngẫu phân thân của ngươi đã đạt tới tiểu thành, có thể ngăn cản ba đòn tấn công của Quân Bất Lạc, vừa hay Ninh Dạ cũng đưa tin, chuẩn bị tới Liệt châu đi.”
Dung Thành: “Vâng.”
Hà Giang Minh lại hừ một tiếng: “Ta không hiểu, vì sao chúng ta cứ phải để Ninh Dạ nắm mũi dắt đi. Việc đàm phán với Thái Âm môn đã hoàn thành, chỉ cần giết chết Quân Bất Lạc là đại sự ở Đông Phong quan đã được định đoạt, sao phải làm chuyện thừa thãi, đến làm giá áo cho Ninh Dạ?”
Nguyên Mục Dã cười ha hả: “Ninh Dạ làm giúp chúng ta nhiều chuyện rồi, giúp hắn một chút cũng không có gì quá đáng.”
Hà Giang Minh lắc đầu: “Bây giờ thân phận của hắn đã bại lộ, cho dù không làm việc giúp hắn thì hắn làm gì được nào?”
Nguyên Mục Dã không nói gì, chỉ nhìn Tử Lão.
Tử Lão lạnh nhạt nói: “Cực Chiến đạo không phải bằng hữu của chúng ta, làm cho Việt Trọng Sơn mất đi La Hầu cũng là chuyện tốt, sao ngươi phải tính toán mấy thứ này, hẹp hòi quá sẽ rơi xuống tiểu thừa đấy. Ninh Dạ là một nhân tài, người như vậy thì làm bằng hữu tốt hơn làm kẻ địch... Ngươi thật sự nghĩ rằng bây giờ hắn lại sợ ngươi vạch trần thân phận của hắn à? Vạch trần hắn, chẳng qua hắn chỉ lưu lạc khắp nơi nhưng từ nay trở đi Mộc Khôi tông sẽ mất đi một người hữu dụng. Hơn nữa hắn nói cũng không sai, cho dù có Thiên Hành Nguyên cũng khó mà giết chết Quân Bất Lạc, nếu có thể nắm chắc hơn nữa thì càng tốt.”
Hà Giang Minh e ngại Tử Lão, nghe hắn nói vậy không dám nhiều lời, ba người đã bao quanh Dung Thành, lên đường.
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa