Chương 637: Cấm chế Ly Hồn
"Đồng thời hắn âm thầm truyền âm: “Mau ra tay, ngươi đã đáp ứng bản vương sẽ gánh vác chuyện này cơ mà, sao nào, định quỵt nợ phải không?”
Ninh Dạ tức điên nhưng chẳng có cách nào, chém một đao ra, Lưỡng Nghi Chân Cương được thi triển, xoay chuyển tỏa ra chân ý vô tận.
“Lưỡng Nghi Chân Cương?” Quả nhiên người trong mật thất la lên thất thanh: “Hóa ra là người của Hắc Bạch thần cung, còn dám ra tay tập kích Trung Ương vương phủ!”
Ninh Dạ cười lạnh: “Đến cũng đến rồi, còn gì không dám cơ chứ? Ngày hôm nay, tất cả mọi thứ của Việt Trọng Sơn đều là của ta!”
“Đừng có mơ!”
Ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên, lơ lơ lửng lửng như tới từ bốn phương tám hướng.
Toàn bộ vương phủ đột nhiên biến đổi, một chiếc đèn lưu ly bay lên không trung, xua tan bóng tối.
Nhưng chỉ một chút ánh lửa đó thôi cũng mang tới cảm giác uy hiếp khổng lồ đối với Từ Liệt.
Ánh mắt hắn nheo lại: “Ly Hồn đăng? Loạn Ly Tang Thần cấm? Việt Trọng Sơn, quả nhiên ngươi dùng thứ này!”
Loạn Ly Tang Thần cấm là cấm chế thủ hộ mạnh mẽ nhất của Trung Ương vương phủ, sở trường của Cực Chiến đạo là cơ thể, phương diện nguyên thần rất bình thường. Loạn Ly Tang Thần cấm nhắm vào nguyên thần, cho dù là cường giả như Từ Liệt cũng phải ứng phó cẩn thận, bằng không có thể sẽ ngã vỡ đầu ở đây.
Nhưng lần này Từ Liệt có chuẩn bị trước, hắn nhắm vào chính thứ này.
Kho bảo vật đã là gì? Một số bảo vật bình thường có tư cách gì mà đòi lọt vào mắt hắn?
Từ Liệt từ bỏ La Hầu, đương nhiên cũng muốn thứ ngang giá với La Hầu, nhưng lại không thể đòi lại như La Hầu.
Mục tiêu của hắn chính là Ly Hồn đăng!
Lúc này, chứng kiến cấm chế của Trung Ương vương phủ đã vận hành, Ly Hồn đăng bay lên, ánh đèn lay động, nguyên thần rung chuyển, khó mà hành động như ý.
Từ Liệt đột nhiên quát khẽ một tiếng, nguyên thần bay lên sau đầu, không ngờ lại chia ra một chút thần hồn trôi về phía Ninh Dạ, đồng thời khí thế trong cơ thể Ninh Dạ tăng lên vùn vụt, trong phút chốc đã đạt tới cấp bậc Vô Cấu, không chỉ có thế lực lượng nguyên thần cũng càng hùng hồn, chỉ chớp mắt đã trở thành một đại năng cấp bậc Niết Bàn.
Đương nhiên đây là Từ Liệt cố ý gây ra, không biết người này dùng phương pháp gì mà có thể chia một mảnh vỡ nguyên thần, nhưng hắn không có ý tốt như Tử Lão mà đơn thuần là vu oan giá họa.
Một khắc sau, Ly Hồn đăng đã chiếu về phía Ninh Dạ.
Ly Hồn đăng chính là thần vật nòng cốt của Loạn Ly Tang Thần cấm, một khi bị thứ này chiếu trúng, nhẹ thì nguyên thần tổn hại, tu vi giảm sút, nặng thì thần trí bị khống chế, từ đó chỉ có thể trở thành con rối.
Theo lý thuyết mà nói, cấm chế này không thích hợp để làm trận pháp bảo vệ, thế nhưng lại rất có hiệu quả khi đối phó với Cực Chiến đạo. Việt Trọng Sơn không ngại ai khác, đề phòng nhất lại là người trong Cực Chiến đạo, vì vậy trận pháp cấm chế đệ nhất của Trung Ương vương phủ chính là bảo vật cấm chế này.
Lúc này, thấy Ly Hồn đăng chiếu tới, tâm thần Ninh Dạ thất thủ, kêu la thảm thiết: “Từ Liệt, ngươi hại ta!”
“Ha ha ha ha!” Từ Liệt cười ha hả: “Vô dụng!”
Dưới ảnh hưởng từ thần uy của hắn, lời nói của Ninh Dạ không thể lan ra ngoài, ngược lại bị vặn vẹo thành đại năng của Hắc Bạch thần cung đang dốc toàn lực đối phó với cấm chế này.
Cùng lúc, Từ Liệt thu liễm khí thế, chuẩn bị để thời khắc mấu chốt nhất tập kích, đoạt lấy Ly Hồn đăng.
Nhưng ngay lúc này, dị biến lại nảy sinh!
——————————————
Thúy Ngọc sơn.
Một con rắn nhỏ bò qua mầm cây, dừng lại trên cành, không ngừng lè lưỡi lên bầu trời.
Mắt rắn lạnh lẽo, quan sát tất cả mọi thứ, thậm chí cảm thụ được thần thức đảo qua, không ngờ gương mặt rắn lại có ý cười.
Nó lười biếng cuộn mình trên nhánh cây, lung lay theo cành, mặc cho gió thổi qua.
Một con rắn xanh lặng lẽ tiếp cận nó, như bị mị lực của nó thu hút, thế nên nó mất kiên nhẫn vung đuôi hất bay con rắn xanh.
Đầu rắn hạ xuống một đóa hoa, thưởng thức sắc hoa yêu kiều.
Cuối cùng, một bóng người già nua xuất hiện trong Thúy Ngọc sơn.
Đi ra khỏi động phủ, bay lên bầu trời.
Tiếp theo là hai người.
Con rắn nhỏ lẳng lặng nhìn bọn họ rời khỏi, trườn xuống cây, bò về phía động phủ. Nó đi dọc con đường, nhắm thẳng tới cánh cửa vào u cảnh.
Con rắn nhỏ lặng lẽ đứng dậy, hóa thành một cô gái xinh đẹp tuyệt trần.
Cô mỉm cười yêu kiều rồi gõ nhẹ lên cửa: “Có ai ở nhà không?”
Ngay lúc ánh sáng Ly Hồn chiếu rọi, dị biến lại nảy sinh.
Một luồng ma vụ hắc ám đột nhiên bùng lên quét qua, chớp mắt đã lan khắp vương phủ.
Ma khí? Sao lại như vậy?
Từ Liệt ngạc nhiên.
Sao nơi này lại đột nhiên có ma khí xuất hiện?
Trong lòng hắn đang kinh ngạc, lại nghe một âm thanh hùng hồn vang lên: “Từ Liệt, ngươi thật to gan, dám đánh cắp Cực Đạo việt, ngươi đang tìm đường chết đấy à?”
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa