Chương 250. Hôm nay là ngày gì mà cao thủ tề tựu đông vậy?
Những người khác đều khổ sở tự mình tìm tòi tu luyện, chỉ có gia hỏa này, trực tiếp bái Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh làm thầy.
Nếu mà hắn còn không thể trở thành kiếm đạo Đại Tông Sư, thì đã không có tư cách đứng thứ 8 trên Tiềm Long Bảng.
Lưu Tiêu vui vẻ, lại có thêm một tuyệt kỹ trên Võ Kỹ Thiên Bảng tới tay.
Chờ tới ngày hệ thống lần nữa mở khoá công năng dung hợp công pháp cho hắn, những võ kỹ trên Thiên Bảng đều sẽ là chất dinh dưỡng.
"Đệ tử Kiếm Thần của Kiếm Tông, gặp qua lâu chủ Thiên Cơ Lâu!"
Kiếm Thần trịnh trọng ôm quyền với Lưu Tiêu.
Cách làm người của hắn kỳ thực rất nghiêm túc, gần như không biết nói đùa, thoạt nhìn trông rất kiêu ngạo.
Theo nguyên tác, thời điểm Bộ Kinh Vân gặp Kiếm Thần, cũng có chút suy nghĩ muốn đánh hắn, cho rằng tên gia hỏa này đang vênh váo.
"Ừm!"
Lưu Tiêu gật đầu.
Đối với loại người nghiêm túc này, ngươi đưa ra biểu hiện gì đều là không tốt, cứ đáp lại như bình thường là được.
Cùng lúc đó, trong Thiên Cơ Lâu chấn động.
Ngoại trừ Lưu Tiêu ra, mọi người đều không nhận ra rằng người thanh niên trẻ tuổi trước mặt là một vị cao thủ kiếm đạo Đại Tông Sư.
Thế nhưng sau khi nghe được hai chữ “Kiếm Thần”, bọn họ đã biết người đến là ai.
"Vãi chưởng! Là hạng 8 của Tiềm Long Bảng, Kiếm Thần."
"Lợi hại! Thảo nào có tu vi kinh khủng như thế."
"Ha ha... Đúng rồi, quả nhiên là thiên tài trên Tiềm Long Bảng."
"Là Kiếm Thần đại lão, mau ôm bắp đùi."
Đối với đám người hưng phấn reo hò khi nhìn thấy thần tượng này, Kiếm Thần chẳng buồn để ý.
“Tại hạ muốn gia nhập Thiên Cơ Lâu, không biết ý của lâu chủ như thế nào.”
Kiếm Thần rất thẳng thắn.
Sau khi hành lễ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói ra mục đích của mình.
Lưu Tiêu nhướng mày một cái: "Sư phụ ngươi cho phép ngươi gia nhập Thiên Cơ Lâu không?"
Sư phụ của Kiếm Thần?
Mọi người lộ ra bộ dáng hứng thú.
Lúc trước, khi Lưu Tiêu xếp hạng Tiềm Long Bảng, cũng không có tiết lộ lai lịch của Kiếm Thần.
Một người hơn hai mươi tuổi đã là kiếm đạo Đại Tông Sư, sư thừa e là rất bất phàm, Kiếm Thần nói: "Là sư phụ bảo ta tới đây."
Hắn cũng không vòng vo tam quốc, trực tiếp bảo là Vô Danh để hắn tới đây.
Đúng rồi!
Trong lòng Lưu Tiêu âm thầm gật đầu.
Vô Danh được mệnh danh là Thiên Sát Cô Tinh, ai ở gần hắn đều sẽ chết.
Sư phụ dạy hắn võ công, bị hắn hại chết.
Đến cả cả nhà cha mẹ nuôi cùng với thê tử của hắn, cũng đều bị mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh của hắn hại chết.
Kiếm Thần có thể còn trưởng thành tới bây giờ, đúng thật là không dễ.
Vô Danh bảo Kiếm Thần tới Thiên Cơ Lâu, sợ là vì suy tính cho việc này, lo rằng mình sẽ hại chết ái đồ của mình.
"Được!"
Lưu Tiêu gật đầu.
Kiếm Thần tới, thì sau này sao mà Vô Danh lại không tới cơ chứ?
Đến lúc đó Vạn Kiếm Quy Tông tới tay.
"Đa tạ lâu chủ!"
Kiếm Thần lần nữa ôm quyền.
Lưu Tiêu quơ tay bảo gia hỏa xảo quyệt Thành Thị Phi tiến tới, nhờ hắn mang theo Kiếm Thần làm quen một vài thứ trong Thiên Cơ Lâu.
“Lâu chủ, Kiếm Thần đã gia nhập Thiên Cơ Lâu, có thể nói một chút lai lịch của hắn, được không?”
Có người mở miệng hỏi.
Lưu Tiêu gật đầu.
Lúc trước còn mong chờ vào tình báo Kiếm Thần để kiếm tiền.
Nhưng hiện tại Kiếm Thần đã trở thành đệ tử Thiên Cơ Lâu, nên sẽ không có tên ngốc nào mua tình báo về Kiếm Thần.
"Sư phụ của Kiếm Thần, các ngươi đều nghe nói qua."
"Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh, chính là sư phụ của Kiếm Thần."
Oanh!
Mọi người chấn động, hết sức giật mình.
"Vãi chưởng, vậy mà là đệ tử của Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh."
"Thảo nào tu vi nghịch thiên vậy, thì ra là truyền nhân của Võ Lâm Thần Thoại."
"Thật tốt quá, Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh tiền bối đã ẩn cư, nhưng truyền nhân của hắn thì xuất thế."
...
"Thiên Cơ Lâu đỉnh thật, Võ Lâm Thần Thoại còn muốn tiễn đệ tử tới đây."
...
Nghe thấy sư thừa của Kiếm Thần là Vô Danh, mọi người đều làm ra bộ dáng “đương nhiên”.
"Lâu chủ, ngươi cũng quá ác."
"Khi đó, ngươi lại còn muốn gạt bọn ta mua thông tin về Kiếm Thần.”
Triệu Mẫn trừng Lưu Tiêu một cách hung tợn.
Tên gia hỏa này xấu tính thật.
Mượn hơi đệ tử Võ Lâm Thần Thoại Vô Danh để kiếm tiền.
Nếu thật mua tình báo, thì đã mất tiền oan rồi.
Lưu Tiêu cười gượng: "Các ngươi cũng đâu có bị lừa đâu?"
Lòng dạ hiểm độc!
Bất lương!
Thấy tiền sáng mắt!
Mọi người lần nữa coi thường hành động này của Lưu Tiêu.
"Ừm?"
Bỗng nhiên Lưu Tiêu nhướng mày.
Cao thủ khắp chốn Cửu Châu, đều muốn tới Thiên Cơ Lâu trong ngày hôm nay luôn sao?
Đầu tiên là Thạch Chi Hiên, sau đó là Kiếm Thần, bây giờ lại có một nhân vật càng đáng sợ hơn đến đây.
Lưu Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử trung niên có thân hình to lớn và uy mãnh, mang theo hai thanh niên tiến về Thiên Cơ Lâu.
Vào lúc này, các cao thủ Đại Tông Sư như Thạch Chi Hiên, Cổ Tam Thông cũng cảm ứng được, đồng thời ngẩng đầu nhìn ra ngoài Thiên Cơ Lâu.
Khóe miệng Lưu Tiêu lộ ra nụ cười.
Lại là người quen, lại tiễn thần công tới đây.
Hắn đã từng thấy nam tử trung niên và hai thanh niên này.
Trong đó có một người, còn để quả đầu mái ngố.