Chương 45: Nếu như tình cảm của cả hai đều như nhau, há chẳng phải là tự nguyện xiềng xích với nhau ư (1)
Hắn cũng không có hứng thú gì cho lắm với việc Nhân Hoàng tháp tới từ nơi nào, hắn chỉ quan tâm đến kết quả tu luyện ở trong Nhân Hoàng tháp.
“Ta đi khiên chiến lãnh chúa tầng thứ nhất của Nhân Hoàng tháp trước đây, mời mọi người xem thử ta làm sao tiêu diệt nó!”
Vút!
Một thân ảnh màu xám tro lúc này hướng về phía lãnh chúa người rối trăm mặt nghìn tay bay đi.
Còn những tộc nhân khác thì ở yên tại chỗ.
Dù sao thì cũng chỉ có thể chơi một chọi một khiêu chiến với lãnh chúa.
Sau khi tiêu diệt lãnh chúa, hàng năm sẽ có thể tự do tiến vào tầng thứ hai của Nhân Hoàng tháp.
Đợi đến năm thứ hai khi Nhân Hoàng tháp khiến lãnh chúa làm sống lại, đến lúc đó lại phải khiêu chiến lãnh chúa lần thứ hai.
Những võ tiến vào nơi này đều được tuyển chọn từ trong mười vạn người của gia tộc Vương thị, người được lựa chọn ra đều là thiên tài võ giả đứng đầu, hơn nữa tu vi đều ở cảnh giới Nhân Hoàng đệ nhị trọng đến Nhân Hoàng đệ tứ trọng.
Nói như vậy cũng chính là, lãnh chúa tầng thứ nhất đến tầng thứ tư của Nhân Hoàng tháp, đều có thể bị người trong tộc nhẹ nhàng mà tấn công tiêu diệt.
Nhưng mà Nhân Hoàng tháp có đến tận chín tầng.
Mà lãnh chúa tầng thứ năm của Nhân Hoàng tháp mới là khó đối phó nhất.
Bởi vì vấn đề hạn chế tuổi tác nên trước hai mươi lăm tuổi, tu vi nhất định phải đạt được Nhân Hoàng đệ cửu trọng đỉnh phong mới có thể tiến vào Nhân Hoàng tháp đệ cửu trọng.
Lúc trước Vương Băng Tâm đã từng nói qua với Vương Ương, lần trước Nhân Hoàng tháp thuộc quyền sở hữu của Cơ gia, hai mươi lăm năm qua cũng cũng chỉ có tám người của Cơ gia tộc lên được đỉnh tháp tầng thứ chín.
Do đó, người hai mươi lăm tuổi Nhân Hoàng Cảnh đệ cửu trọng đỉnh, cũng chỉ có tám người kia mà thôi.
Ầm ầm!
Phía trước cách đó không xa truyền đến tiếng băng sơn địa liệt uy lực của sấm chớp, khí tức cuồng phong sóng dữ, giống như đang quét sạch lấy thế giới ảo cảnh tầng thứ nhất của Nhân Hoàng tháp.
Tên tộc nhân kia đã bắt đầu chiến đấu kịch liệt với lãnh chúa người rối trăm mặt nghìn tay.
Ý nghĩa như tên, người rối trăm mặt nghìn tay là do trên trăm người rối cấp Hoàng, được tự tay thiên công sư chế tạo mà thành.
Tương đương với việc phải giết nó một trăm lần, mới có thể chân chính tiêu diệt được.
Cũng may chỉ mới là lãnh chúa tầng thứ nhất của Nhân Hoàng tháp, cho dù dung hợp một trăm con rối cấp bậc Nhân Hoàng, nhưng mà sức chiến đấu của mỗi một con rối cũng chỉ là Nhân Hoàng Cảnh đệ nhất trọng mà thôi.
Tộc nhân mới vừa rồi đi tới tiêu diệt người rối trăm mặt nghìn tay có tu vi ở Nhân Hoàng Cảnh đệ tứ trọng, lại là đứng đầu thiên tài võ giả.
Cho nên mới nói, đối phó lãnh chúa tầng thứ nhất của Nhân Hoàng tháp hoàn toàn không có vấn đề gì cả.
Mà hắn chỉ cần đợi là được rồi.
Những tộc khác cũng chỉ lẳng lặng nhìn.
“Cũng đã ba năm rồi ta chưa hề ôm Thiến Thiến muội muội.” Vương Băng Tâm rảnh rỗi bắt đầu cùng Vương Ương trò chuyện.
Vương Ương nói: “Nàng đã không phải là tiểu cô nương tám chín tuổi nữa rồi.”
“Ha ha, nàng từ nhỏ đã là một mỹ nhân, năm nay mới vừa mười hai tuổi nhỉ? Chừng hai năm nữa, e rằng dung mạo của nàng có thể đạt đến mức nghiêng nước nghiêng thành.” Vương Băng Tâm nói.
Không thể phủ nhận những gì Vương Băng Tâm nói là sự thật.
Vương Thiến Thiến từ nhỏ thật sự đã là một mỹ nhân, theo việc tuổi tác tăng lên, ưu điểm của nữ nhân cũng bắt đầu từng bước thể hiện ra.
Vương Băng Tâm lại nói: “Lúc đó mục đích cha mẹ ngươi đem nàng trở về nhận nuôi, chính là vì chuẩn bị cho ngươi làm vợ, suy cho cùng với thể chất vạn độc bất xâm, tương lai nhất định sẽ có một ngày có được tạo hóa.
Vương Ương lên tiếng: “Đúng vậy.”
Ban đầu ý định của cha mẹ hắn đúng là như thế, nhưng mà sau này sự thương yêu của cha mẹ đối với tiểu muội đã vượt qua đứa con trai Vương Ương này, vì vậy cũng không muốn áp đặt mong muốn của họ lên Vương Thiến Thiến.
Tuy nói Vương Thiến Thiến là con nuôi, nhưng cũng là cha mẹ cha mẹ hắn nuôi từ nhỏ đến lớn, so với nữ nhi ruột thịt còn tốt hơn nhiều.
Trừ phi là lưỡng tình tương duyệt, nếu không người làm cha mẹ như bọn họ sẽ không gán ép ý nguyện của mình trên người con cái.
“Bản thân là võ giả vạn độc bất xâm, chủ tu là y thuật và độc thuật sư, vốn đã có ưu thế bẩm sinh, không biết Thiến Thiến tiểu muội lựa chọn như thế nào?” Vương Băng Tâm hỏi.
Vương Ương nói như vậy: “Ba tháng trước nàng lựa chọn chủ tu là y thuật sư.”
“Rất tốt, sau này gia tộc chúng ta lại thêm được một vị y thuật sư cường đại, ha ha.” Vương Băng Tâm vừa cười vừa nói.
Ù!
Đột nhiên phía trước truyền đến rung động mãnh liệt.
Từng đạo thân ảnh cùng nhau bay vút ra.
“Thành công rồi!”