Chương 30: Đỉnh Ma Thiên Nhai.
Một bóng người đội nón rơm, cao lớn, đôi chân hổ bước đi lầm lũi.
Người đó dừng lại một chút, nhìn quanh quất, rồi gọi:
-Có ai ở đây không đó?
-Ta đây.
Một người khác xuất hiện, người mặc áo đen, tấm mũ trùm và chiếc nón đã che khuất đi khuôn mặt.
-Hắc đại nhân hả? Ông đến sớm vậy?
Hắc đại nhân không lấy gì làm vui vẻ trước câu nói này, đáp:
-Cũng như ngươi thôi, ngươi cũng thích đến sớm, có đúng không, Lâm Kiệt?
Bóng người cao lớn cười hề hề rồi cởi nón, lông hổ màu trắng, răng nanh dài, một bên mắt bị chột.
Hổ nhân Lâm Kiệt.
-Ta cũng thích đến sớm! Hà! Mà mấy người khác cũng đến rồi đó!
Từ trong đêm tối, có thêm bảy người nữa xuất hiện, sau cùng là một nhân ảnh xuất hiện từ trong không gian, mặc bộ quần áo lụng thụng, quanh người có những sợi dây mảnh mai cuốn lấy.
Bảy người còn lại cùng với Lâm Kiệt và Hắc đại nhân đều cúi đầu chào:
-Hội chủ!
Kẻ được gọi là Hội chủ cũng cúi đầu đáp lễ, nói:
-Chào các vị! Đã gần ba năm nay chúng ta mới gặp nhau đông đủ thế này.
Ai nấy đều lặng im, Hội chủ cất tiếng:
-Gia Đoàn. Ông làm việc tốt lắm, ta rất khen ngợi.
Trong bảy người mới đến, một người bước ra, cởi bỏ chiếc nón.
Khuôn mặt dữ tợn với đôi mắt diều hâu, tóc chải ngược ra đằng sau, râu quai nón dài tới ngực.
Hà Gia Đoàn.
-Tôi xin nhận lời khen... - Gia Đoàn nói.
Hội chủ bước quanh, rồi lên tiếng:
-Hiện tại, các bang phái đang trong thời kỳ hỗn loạn. Chúng ta mới sở hữu được một Hắc Đế Ấn từ tay của Hắc đại nhân đây. Một Hắc Đế Ấn chúng ta đã phải hy sinh cho Bất Kiếp Viện để gây náo loạn bang phái. Quỷ Nhân ra tay cũng rất tốt, chuyện này lại phải cảm ơn Hà Gia Đoàn lần nữa.
Gia Đoàn không vui vẻ gì lắm trước lời khen ngợi này.
Hội chủ nói tiếp:
-Kế hoạch của Lâm Kiệt đã thất bại. Chúng ta vốn định mượn tay Thiên Ma để giết Xích Vân, hoặc Xích Vân giết Thiên Ma, nhưng cuối cùng lại chẳng ai chết, mà tồi tệ hơn là Xích Vân đã lấy lại được Oan Nghiệt Kiếm.
-Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì? - Lâm Kiệt hỏi.
Hội chủ tiếp lời:
-Chúng ta đã tạo ra được một trận bão táp mới trong thế giới bang phái. Giờ, mối lo ngại lớn nhất là Hàn Thuyên, chuyện này phải nhờ Hà Gia Đoàn giúp sức. Vấn đề tiếp theo là Bất Kiếp Viện. Dù không hài lòng và không vừa ý, nhưng tôi cũng phải nói thẳng là Tuyệt Cực Địa giáo phái chúng ta chưa phải là đối thủ của chúng.
Một người trong số đó lên tiếng:
-Hội chủ đề cao chúng quá! Bất Kiếp Viện là cái khỉ gì? Tôi sẽ giết sạch chúng!
Hội chủ cười:
-Ngài đã quá tự tin rồi đấy! Nếu thực sự có thể giết chúng, thì ta đã không phải nhờ tới Lâm Kiệt viết thư cho Thiên Ma để Thiên Ma tới xử Xích Vân. Không phải ta không tin vào thực lực của các vị, song sức mạnh của Bất Kiếp Viện thực sự rất khủng khiếp, hơn nữa, chúng lại có đám lâu la đông cả vạn người, chúng ta vẫn chưa có sức mạnh lớn như vậy, nên tạm thời đành nằm yên chờ đợi thời cơ.
-Nghe nói Lục Đại Ác Nhân đang quay trở lại? - Gia Đoàn nói.
-Đúng vậy. - Hội chủ đáp - Nhưng chẳng hiểu chúng quay lại để làm cái gì nữa?
Lâm Kiệt nhìn quanh ngó quẩn một lúc rồi tiếp lời:
-Vậy mục tiêu tiếp theo là gì?
-Tiếp theo, chúng ta hãy nhằm vào Xích Vân, nên tập trung vào hắn nhiều hơn, chứ đâm đầu vào Bất Kiếp Viện sẽ chẳng giải quyết được gì cả. Cũng hay là bọn Bất Kiếp Viện đã tiến hành phá hủy cánh cổng phong ấn Oán Linh, nên nhiệm vụ của chúng ta sắp tới là phải lan truyền tin tức này để náo loạn toàn Đại Lục, tới lúc ấy, chúng ta có thời gian hành động nhiều hơn. Công việc có lẽ chỉ có vậy thôi, ta triệu tập mọi người tới cũng vì mấy việc này. Giờ mọi người có thể giải tán.
Còn lại Lâm Kiệt, Gia Đoàn và Hắc đại nhân. Gia Đoàn định đi thì Hắc đại nhân nói:
-Có thật là con trai ông chết bởi tay Hàn Thanh không?
Gia Đoàn đứng lại, gằn mắt:
-Ông hỏi thế là có ý gì?
-Ta không biết thực hư mọi chuyện là thế nào. Nhưng ta chỉ muốn ông biết rằng, bất chấp tất cả, có lúc sẽ bị báo ứng đấy.
-Ông không cần phải lên mặt dạy ta! - Gia Đoàn phất tay áo, chìm vào trong màn đêm.
Lâm Kiệt đứng cạnh, nói:
-Lão già đó, không đơn giản chút nào đâu, dám giết con trai mình để mưu đồ nghiệp lớn.
Hắc đại nhân thở dài:
-Tham vọng, tất cả chỉ vì tham vọng.
Lâm Kiệt bật cười, hắn vừa bước đi, vừa nói:
-Nếu ông biết tham vọng phải trả giá, vậy sao còn gia nhập Tuyệt Cực Địa giáo phái?
Hắc đại nhân không đáp.
Một mình ông đứng trong gió buốt lạnh lẽo của đỉnh Ma Thiên Nhai.
Giờ này...
... hoa trên mộ của đội trưởng còn không ?