Chương 1
Một loạt mớ lời nhảm nhí khiến đầu tôi ong hết cả lên.
Nhưng phải thừa nhận, nội dung trong đó khiến tôi không khỏi tò mò.
Vì vậy, tôi gạt bỏ sự đề phòng trong lòng, chủ động tiến đến gần cô gái đã tráo đổi thân phận với tôi suốt hơn chục năm qua.
“Chào, tôi là Hạ Sinh.”
Cô ta rõ ràng ngẩn người.
Rất nhanh đã phản ứng lại, khôi phục vẻ lạnh lùng quen thuộc, nhàn nhạt nói:
“Ừ, tôi là Thẩm Viện.”
【Móa ơi! Cô pháo hôi xinh đẹp đáng thương này lại chủ động bắt chuyện với mình?! Có gì đó sai sai nha!】
【Theo nguyên tác thì cô ta phải phớt lờ mình, thậm chí tìm mọi cách chèn ép mình chứ!】
Ờm…
Cô ta nói không sai.
Lúc chưa đến đây, đúng là tôi cũng nghĩ thế thật.
Nhưng giờ thì…
Tôi cảm thấy trạng thái tinh thần của cô ta có vẻ không ổn lắm.
Vì vậy, tôi ngăn lại hành động của bố mẹ ruột khi họ định đuổi Thẩm Viện ra ban công, quyết định quan sát thêm đã.
Tôi ngẩng đầu, nói:
“Tôi sẽ ngủ cùng cô ấy.”
“Hả?” – tay Thẩm Viện run lên, hạt dưa rơi đầy đất.
【Gì vậy? Sao nghe câu này nó kỳ kỳ vậy ta?】
【Không lẽ vì hiệu ứng cánh bướm mà pháo hôi chân chính này quay sang thích mình – nữ phụ xuyên sách rồi à?!】
【Đừng nha! Nam chính có khi đang nấp ở góc tối nào đó, mà hiểu nhầm là mình đang ức hiếp cô ấy thì tiêu đời mất!】
Tôi mặt đầy nghi hoặc.
Cố gắng kiềm chế ham muốn quan sát xung quanh.
Nam chính nào?
Thẩm Viện bị bệnh à?
Để làm rõ bí mật của Thẩm Viện, tôi đồng ý ngủ chung phòng với cô ta.
Nhưng sáng hôm sau, khi ánh nắng ban mai xuyên qua rèm cửa, tôi bò dậy trong tình trạng… hai mắt thâm sì như gấu trúc.
Cả người tôi toát ra sát khí khiến thằng em ruột vốn định gây chuyện cũng sợ tới mức bỏ chạy.
Tên nữ phụ tự xưng là xuyên sách ấy – cả đêm không yên lấy một phút!
Lúc thì:
【Trời ơi, cô ấy thơm quá đi mất!】
Lúc lại:
【Nam chính từng yêu đơn phương cô ấy, giờ mình lại ngủ chung với cô ấy trước nữ chính!】
Rồi lại:
【Huhu Sinh Sinh à, hay là đừng tranh giành với nữ chính nữa, chị sẽ nuôi em cả đời!】
Đỉnh điểm là:
【Ít ra chị cũng là nữ phụ mang theo ngọc bội không gian có bảo vật ngàn năm, đủ để hai đứa mình sống sung sướng giữa tận thế!】
Một người mà có thể gây náo loạn như một tổ ong vỡ tổ!
Không thể tin nổi!
Nhưng cũng không phải là không có lợi…
Ít ra, tôi đã biết được bí mật lớn của Thẩm Viện.
Hóa ra, trong mắt cô ta, thế giới tôi đang sống chính là một quyển tiểu thuyết nữ chính thời tận thế.
Còn cô ta – là nữ phụ phản diện xuyên từ thế giới khác đến.
Trong nguyên tác, Thẩm Viện không biết kiềm chế, luôn gây chuyện với nữ chính – bạn thân của mình, cuối cùng bị nam chính điên cuồng ra tay giết chết.
Còn tôi – chỉ là một nhân vật pháo hôi không tên không tuổi.
Xuất hiện ít ỏi đến đáng thương.
Duy nhất một cảnh có mặt là…
Bị điên, rồi liều mạng tay không đánh xác sống, sau đó ngã chết một cách buồn cười ngay trước mặt nam nữ chính.
Sự ra đi ấy chỉ để đẩy nhanh quá trình yêu đương của cặp chính.
Nghĩ tới đây, tôi hít sâu một hơi.
Nếu như tất cả những điều Thẩm Viện nói không phải ảo tưởng… thì thật sự quá đáng sợ rồi.