Thiên Kim Thật Pháo Hôi Tự Cứu Nhờ Tiếng Lòng

Chương 2

Chương 2
Tôi xoa xoa hai bên thái dương đang đau nhức, vừa mới sắp xếp lại xong đống thông tin hỗn loạn đêm qua thì đúng lúc bố mẹ ruột bước ra từ trong phòng.
Họ cười gượng đầy lấy lòng, gọi tôi:
“Sinh Sinh, ra ăn sáng nào con.”
Vì không biết tôi thích ăn gì nên đã dặn dì giúp việc chuẩn bị đầy đủ: bánh bao, quẩy, sữa đậu nành, món nào cũng có một chút.
Tôi khẽ mỉm cười, gật đầu đáp lại.
Không hiểu sao, tôi lại bước thẳng đến chỗ ngồi cạnh Thẩm Viện.
Vừa ngồi xuống đã nghe thấy cô ta kích động lẩm bẩm trong đầu:
【Sinh Sinh, đừng có bị ba mẹ ruột lừa nhé! Hai người này là tàn dư phong kiến điển hình đấy, trong mắt chỉ có cục cưng "Diệu Tổ" thừa kế dòng dõi, còn con gái thì chẳng khác gì túi máu. Bây giờ tỏ ra tốt bụng chỉ là để sau này bòn rút máu mày thôi!】
【Đừng nhìn bàn ăn trước mặt có đủ món mà lầm, làm sao so được với Diệu Tổ nhà người ta – mỗi bữa đều là suất riêng chuẩn khách VIP, riêng tiền vận chuyển cũng đủ trả cho bữa sáng của hai ta rồi!】
【Thật tội cho em, không chỉ bị thiên kim giả cướp mất cuộc sống giàu sang từ nhỏ, còn bị gia đình thao túng tinh thần, tước đoạt thiên phú dị năng, cuối cùng đến cả nam chính cũng bị nữ chính nẫng tay trên...】
Nghe đến đây, cái bánh bao trong miệng tôi bỗng dưng... mất vị.
Cố gắng ăn xong một cái, tôi đang định đứng dậy thì tiếng chuông cổng bất ngờ vang lên.
Bố tôi không buồn ngẩng đầu, ra lệnh thẳng cho Thẩm Viện:
“Còn đứng đó làm gì? Ra mở cửa đi.”
Thẩm Viện đứng dậy với vẻ mặt lạnh tanh, trong đầu thì đang chửi thề om sòm.
Qua cửa kính lớn ngập tràn ánh nắng, tôi thấy cô ta đưa một cô gái tóc ngắn đến tai vào nhà.
Ngay khi bước vào cửa, ánh mắt cô gái đó đã lập tức khóa chặt vào tôi – ánh nhìn mang theo một loại địch ý không rõ nguyên nhân.
Đợi ba mẹ rời khỏi phòng khách, cô ta lập tức lên tiếng:
“Cho dù Thẩm Viện không phải con ruột nhà họ Thẩm, tôi vẫn sẽ coi cô ấy là chị em tốt. Sẽ không để ai bắt nạt cô ấy!”
Tôi trố mắt: Hả?
Chỉ thấy Thẩm Viện gãi đầu, lúng túng chui ra từ phía sau lưng cô gái đó:
“Xin lỗi nha Sinh Sinh, để chị giới thiệu, đây là bạn cùng lớp của chị – Cố Tranh.”
Tôi khẽ nhếch môi, mắt lạnh lùng quét qua cả hai.
Còn chưa kịp mở miệng, thì tiếng lòng của Thẩm Viện đã hét toáng trong đầu:
【Chính là cô ấy! Nữ chính của bộ truyện đây này! Phải cảnh giác không đụng vào cô ta, đụng là tiêu đời quá!】
【Phải nhớ rằng, nữ chính truyện tận thế mà – đương nhiên phải có thực lực mạnh mẽ không thua gì nam chính, tác giả còn ưu ái tặng nguyên combo buff thường thấy bên truyện nam cho cô ấy nữa cơ!】
【Cái gì mà dị năng hệ Lôi bá đạo dùng để tiêu diệt xác sống, thêm tinh thần hệ điều khiển tâm trí các kiểu, muốn xử ai là xử ngay lập tức...】
Tôi nghe xong đoạn rống não đó mà mặt đen thui như đáy nồi, cả người rã rời.
Tôi lườm hai người một cái rõ dài, tính lách người về phòng nghỉ ngơi một chút cho bớt đau đầu.
Ai ngờ thằng em trai mặt bóng nhẫy lại từ trong lao ra như gió:
“Chị Tranh tới mà không báo trước để em ra đón nữa chứ!”
【Suýt nữa quên mất, thằng em này trong nguyên tác cũng là một trong số vô số fanboy của nữ chính, sắp tới có trò vui coi rồi.】
【Ơ mà khoan? Gói hạt dưa caramel và quýt đường của mình đâu rồi ấy nhỉ?】
Tôi liếc sang Thẩm Viện đang trợn mắt lồi ra, miệng há hốc – đúng kiểu "đầu cá" vô vọng – mà không thốt nổi nên lời.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất