Thiên Kim Và Vũ Khí Sinh Học

Chương 6:

Chương 6:
Anh ta đột nhiên sững sờ, khuôn mặt trắng như sứ bỗng ửng đỏ, những chiếc xúc tu mềm mại quấn lấy tay tôi một cách vui mừng, tôi cảm thấy anh ta như một chú cún con ngốc nghếch vẫy đuôi.
"Vậy em sẽ ở đây đợi anh quay lại". Để lấy lòng tin của anh ta, tôi cố ý vuốt ve đầu xúc tu nhạy cảm của anh ta một cách mờ ám.
Quả nhiên, anh ta ngây thơ bế tôi lên một cái cây để đảm bảo an toàn cho tôi.
Sau bốn năm ngày sống chung, tôi phát hiện ra dù Duẫn Ân có trí tuệ rất cao, nhưng khi đối diện với tôi lại vô cùng đơn thuần và dễ bị lừa, hoàn toàn là một kẻ si tình.
Sau khi anh ta rời đi, tôi nhanh chóng quan sát kỹ tuyến đường ngắn nhất để ra bờ biển.
Tốc độ di chuyển của Duẫn Ân thực sự rất nhanh, đừng nói là dưới nước, trên đất liền tôi có mười chân cũng không thể chạy nhanh hơn anh ta.
Tôi phải tìm cách đánh lạc hướng anh ta mới có thể chạy ra bờ biển và lái thuyền rời đi.
Khi đội thám hiểm phát hiện ra Duẫn Ân, hàng chục khẩu súng đã nhắm vào anh ta, máu xanh bắn tung tóe trên bãi cát, tôi nhìn mà giật mình thon thót, thậm chí còn có chút lo lắng anh ta sẽ chết vì tôi.
Nhưng anh ta dường như chẳng hề hay biết, dễ dàng cuốn lấy những người đó và đầu độc họ, rồi từ từ kéo tất cả xác chết xuống biển.
Khi quay về, anh ta đã hồi phục hoàn toàn, vui vẻ bế tôi xuống và chờ đợi phần thưởng của tôi.
Tôi bất lực hôn anh ta một cái nữa, thật ra, nếu bỏ qua những chiếc xúc tu kỳ lạ kia, vẻ ngoài của anh ta thật sự khiến tôi rung động, nhưng tôi không thể nào bỏ qua được.
Tôi phát hiện ra dù anh ta thích ăn đồ sống, nhưng cũng có thể hiểu được những thói quen sinh hoạt hàng ngày của con người. Anh ta nhận thấy tôi ghét bị ướt quần áo, nên trước khi quay lại sẽ cẩn thận làm khô nước trên người.
Tôi lén lút lục lọi nhiều tài liệu còn sót lại của phòng thí nghiệm trước đó, chắp vá lại câu chuyện về vụ tai nạn năm xưa.
Là do một nhân viên chăm sóc quên tiêm thuốc ức chế đúng giờ, dẫn đến việc Duẫn Ân phá vỡ lồng nuôi và nổi loạn.
Một phần các nhà nghiên cứu không kịp chạy trốn đã trở thành vong hồn dưới tay anh ta, và một phần khác rời đi đã mang theo tài liệu tuyệt mật này vào trong quan tài.
Tám, chín mươi năm sau, trên thế giới không còn ai biết đến nghiên cứu sinh hóa tàn khốc và hoang đường này nữa.
Để kiểm tra khả năng phục hồi của Duẫn Ân, họ đã dùng nhiều cách khác nhau để hành hạ anh ta.
Tôi vốn nghĩ anh ta không biết đau, nhưng những bức ảnh thí nghiệm cho thấy khuôn mặt anh ta đẫm nước mắt, tôi chưa bao giờ thấy ánh mắt tuyệt vọng và bất lực đến thế.
Tôi vẫn đành lòng lừa dối anh ta. Mỗi lần đi săn về, anh ta đều tìm cách mang theo những món đồ nhỏ xinh cho tôi.
Ví dụ như một bó hoa, một vỏ ốc xà cừ đẹp, vài viên sỏi trong suốt lấp lánh hay những món đồ trang sức từ những con tàu đắm cổ.
Tôi cố ý tỏ vẻ chê bai món quà nhỏ mà anh ta mang về, thực ra đó là một chiếc nhẫn sapphire rất đẹp. Nhưng anh ta vẫn ngoan ngoãn quay đầu lặn xuống đáy biển sâu.
Tôi không chút quay đầu, chạy lên thuyền và khởi động máy để rời đi.
Đi được nửa đường, tôi đột nhiên cảm thấy con thuyền nghiêng một cách kỳ lạ. Tôi bước ra boong tàu như đã chuẩn bị cho cái chết, quả nhiên thấy Duẫn Ân đã trèo lên thuyền của tôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất