Thiên Long : Vị Bang Chủ Cái Bang Này Có Chút Không Đúng

Chương 19: Bái sư Uông Kiếm Thông

Chương 19: Bái sư Uông Kiếm Thông
Kiều Phong long hành hổ bộ đi đến trước cửa lớn đóng chặt, dáng người hắn kiên cường như tùng, khí thế uy vũ bất phàm. Hai tên thủ vệ thấy thế, lập tức bước ra đón, một mặt cảnh giác hỏi: "Nơi đây là tổng đà trọng địa của Cái Bang, không biết các hạ đến đây làm gì?"

Kiều Phong mặt không đổi sắc, cất cao giọng nói: "Tại hạ Kiều Phong, hôm nay được Thiếu Lâm phương trượng Huyền Từ đại sư nhờ vả, đến đây bái kiến Uông bang chủ."

Dứt lời, hắn sờ tay vào ngực, cẩn thận lấy ra một phong thư tín, trịnh trọng đưa lên trước mặt thủ vệ, nói: "Đây là thư tín Huyền Từ phương trượng nhờ tôi chuyển giao cho Uông bang chủ."

Hai tên thủ vệ nghe thấy "Thiếu Lâm phương trượng Huyền Từ đại sư", trong lòng đều kinh hãi. Phải biết, Thiếu Lâm ở bất cứ đâu, đều có địa vị vô cùng quan trọng trong giang hồ, được người kính ngưỡng như Thái Sơn Bắc Đẩu.

Chúng biết, với thân phận và thực lực của mình, vạn vạn không thể đắc tội vị đại nhân vật đến từ Thiếu Lâm này.

Hai người nhìn nhau, một tên vội vàng cung kính nhận thư tín của Kiều Phong, ôm quyền nói: "Hóa ra là quý khách do Thiếu Lâm phương trượng phái tới, thất kính thất kính! Các hạ xin chờ một chút, tiểu nhân vào thông báo."

Lời chưa dứt, tên thủ vệ liền bước nhanh vào trong, đi bẩm báo.

Không lâu sau, tên thủ vệ đó vội vã chạy ra. Hắn tươi cười, đưa tay ra hiệu "xin mời" với Kiều Phong, nói: "Kiều thiếu hiệp, Uông bang chủ mời vào, xin đi theo tôi."

Liền đó, hắn dẫn Kiều Phong vào tổng đà. Từ ngoài nhìn vào, không thể nhận ra sân rộng lớn này, nhưng khi bước vào bên trong, Kiều Phong mới kinh ngạc trước sự rộng rãi bao la của Cái Bang.

Kiều Phong theo người dẫn đường đi lên, qua mấy đạo hành lang uốn khúc, cuối cùng dừng trước một phòng.

Tên thủ vệ cung kính khom mình hành lễ, rồi lớn tiếng bẩm báo: "Khởi bẩm bang chủ, Kiều thiếu hiệp đã có mặt."

Trong phòng vang lên tiếng đáp lại vang dội, đầy khí lực: "Để hắn vào, ngươi lui xuống!"

"Tuân mệnh!" Thủ vệ đáp, rồi quay lại, mỉm cười với Kiều Phong, nói: "Kiều thiếu hiệp, mời vào." Nói xong, hắn rời đi, để Kiều Phong đứng một mình trước cửa.

Kiều Phong lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi, rồi nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào. Cánh cửa mở ra với tiếng cọt kẹt nhẹ. Gian phòng được bài trí trang nhã, tạo cảm giác yên tĩnh an lành.

Điều đầu tiên đập vào mắt Kiều Phong là chiếc bàn trà lớn ở giữa phòng. Trên bàn, văn phòng tứ bảo bày biện chỉnh tề, trong không khí thoang thoảng mùi mực nhàn nhạt.

Ánh mắt Kiều Phong từ bàn trà chuyển về phía sau, dừng lại trên người một người đàn ông trung niên đang chăm chú viết chữ.

Người này vóc dáng khôi ngô, giữa hai lông mày lộ vẻ uy nghiêm, chắc chắn là mục tiêu Kiều Phong tìm đến – Uông Kiếm Thông, bang chủ Cái Bang.

"Tại hạ Kiều Phong, bái kiến Uông bang chủ!" Kiều Phong cung kính cúi người, hai tay ôm quyền, tỏ rõ sự tôn trọng của vãn bối đối với tiền bối. Dáng người hắn kiên cường như tùng, động tác uyển chuyển, khiến người ta phải nể phục.

Uông Kiếm Thông ngồi trước bàn, nghe thấy Kiều Phong, chậm rãi đặt bút xuống, ngẩng đầu, nhìn Kiều Phong, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo một tia cười khó nhận ra, nói: "Còn gọi bang chủ, không nên đổi giọng sao?"
Kiều Phong nghe thấy lời ấy, không chút do dự quỳ xuống đất, chắp tay cao giọng hô: "Nhìn thấy sư tôn!" Âm thanh vang dội mạnh mẽ, vọng khắp phòng.

Uông Kiếm Thông hài lòng gật gù, hỏi: "Phong nhi, ta thấy Huyền Từ phương trượng gửi tin nói, ngươi thuở nhỏ đã bái vào Thiếu Lâm môn hạ, tuỳ tùng Thiếu Lâm cao tăng tu tập võ nghệ. Thiếu Lâm là đại phái đệ nhất thiên hạ trong chốn giang hồ a, bây giờ ngươi lại bái ta làm thầy, ngươi có điều gì muốn nói?"

Kiều Phong trong lòng âm thầm suy nghĩ: Điều này làm sao ta trả lời? Nếu nói nhiều, vạn nhất chọc sư tôn không vui, ngày sau cho mình ăn quả đắng, thì cái được không đủ bù cái mất? Liền hắn quả quyết đáp: "Đệ tử không dị nghị, tất cả xin nghe sư mệnh!"

Nói xong, Kiều Phong vẫn cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Uông Kiếm Thông.

Uông Kiếm Thông cười ha ha, đứng dậy đến trước mặt Kiều Phong, nâng hắn dậy, nói: "Đứng lên đi! Kể từ hôm nay, Kiều Phong ngươi là đệ tử cuối cùng của vi sư. Vi sư sẽ dốc hết sở học, không hề giữ lại truyền thụ cho ngươi.

Chỉ là hôm nay ngươi đường xa mệt nhọc, hẳn là cực khổ lắm rồi, trước hết nghỉ ngơi một phen đi!"

Ngay lập tức, Uông Kiếm Thông nghiêm mặt, lớn tiếng gọi: "Người đến a!" Âm thanh vang dội như hồng chung, lập tức vang khắp phòng.

Chỉ chốc lát sau, tiếng bước chân trầm ổn vang lên từ xa đến gần. Một đại hán vóc người khôi ngô, cao hơn bảy thước, bước vào. Đại hán này lưng hùm vai gấu, bắp thịt cuồn cuộn, toát ra khí thế uy mãnh.

Hắn bước nhanh đến trước mặt Uông Kiếm Thông, quỳ một chân xuống đất, ôm quyền hành lễ, cung kính đáp: "Thuộc hạ ở, xin bang chủ dặn dò!" Âm thanh như sấm vang, khiến người ta ù tai.

Uông Kiếm Thông khẽ gật đầu, chỉ về Kiều Phong, chậm rãi nói: "Vị này là Kiều Phong, từ hôm nay, hắn là đệ tử cuối cùng của ta. Ngươi dẫn hắn đi, tìm cho hắn một gian phòng khách sạch sẽ thoải mái ở lại, lại dẫn hắn đi dạo quanh bang một chút, để hắn làm quen với hoàn cảnh. Ghi nhớ kỹ không được thất lễ."

Đại hán vội vàng đứng lên, ôm quyền đáp: "Thuộc hạ xin nghe bang chủ chi mệnh, sẽ chu toàn thu xếp cho thiếu bang chủ."

Nói xong, hắn xoay người nhìn Kiều Phong, nở nụ cười thật thà, ra hiệu mời, nói: "Thiếu bang chủ, mời theo thuộc hạ đi."

Kiều Phong mỉm cười gật đầu, theo đại hán ra khỏi phòng.

"Xin hỏi tôn hạ đại danh!" Kiều Phong hai tay ôm quyền, cung kính hỏi. Người kia mặc trường sam màu xám, eo buộc đai lưng màu đen, thân hình kiên cường, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sáng ngời.

Nghe Kiều Phong hỏi, hắn vội chắp tay đáp: "Về thiếu bang chủ, thuộc hạ Trương Dũng, hiện nay đang chờ sai phái dưới trướng Uông bang chủ. Thiếu bang chủ có bất kỳ nhu cầu gì, có thể bất cứ lúc nào sai khiến thuộc hạ, thuộc hạ nhất định toàn lực ứng phó, vạn tử không chối từ!" Trương Dũng ngôn từ khẩn thiết, thái độ khiêm tốn.

Kiều Phong mỉm cười khiêm tốn nói: "Trương đại ca quá khách khí, tiểu đệ mới đến, mới gia nhập Cái Bang không lâu, sau này làm việc trong bang còn nhiều chỗ không hiểu, e rằng phải nhờ Trương đại ca chỉ điểm và giúp đỡ." Dứt lời, Kiều Phong lại ôm quyền hành lễ.

"Ai nha, thiếu bang chủ nói quá lời, thuộc hạ sao dám nhận trọng trách? Có thể vì thiếu bang chủ dốc sức, quả thật là vinh hạnh của thuộc hạ." Trương Dũng vội vàng xua tay, vẻ mặt khiêm nhường.

Ngay lập tức, Trương Dũng dẫn Kiều Phong đến hậu viện. Xuyên qua một con đường tĩnh mịch, hai người đến trước một gian phòng khách rộng rãi sáng sủa.

Gian phòng này khoảng 20 m², bày trí ngăn nắp.
Một tấm giường lớn, rộng rãi và thoải mái đặt sát tường. Trên giường là bộ đệm chăn mới tinh; bên cạnh là một chiếc bàn gỗ cổ kính cùng một chiếc ghế tựa đồng bộ; cách đó không xa là một chiếc tủ nhỏ tinh xảo, dùng để chứa quần áo và đồ đạc.
Trong phòng, đồ đạc đầy đủ và được lau chùi sạch sẽ, không một hạt bụi.
Kiều Phong nhìn quanh, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. So với căn phòng đơn sơ ở Thiếu Lâm Tự trước kia, nơi này quả thực xa hoa.
“Thiếu bang chủ, ngài thấy gian phòng này thế nào? Nếu ngài thấy chỗ nào chưa hợp ý, cứ bảo thuộc hạ, thuộc hạ sẽ lập tức nghĩ cách cải tiến.” Trương Dũng cẩn thận hỏi.
Kiều Phong cười lắc đầu, nói: “Không cần phiền phức, Trương đại ca, nơi đây đã rất hợp ý ta rồi. Đa tạ Trương đại ca đã nhọc lòng.”
Kiều Phong thật lòng thấy gian phòng này đã đủ đầy rồi. Dù sao, đối với hắn, có được một nơi yên tĩnh và thoải mái để ở đã là vô cùng hiếm thấy. Hơn nữa, đều là người giang hồ, ngủ một giấc, ai lại để ý nhiều như vậy.
Bởi vì di chuyển xảy ra vấn đề, có chút người dùng VIP chưa đăng kí hoặc chưa được khai thông VIP, nhắc nhở chưa đăng kí xin mời đăng kí lại, khen thưởng quá hạn vui lòng liên hệ để được khai thông!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất