Edit: pthustBeta: Tiểu MộngPhủ thành chủ, giờ phút này đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào.
Bên trong phủ mọi người trên dưới đều tụ tập đến cửa đại sảnh, tranh nhau nhìn tiểu thiếu chủ cùng tiểu tiểu thư của bọn họ, mới lúc chiều, tất cả mọi người của Lăng Thiên Cung đều biết tin tức tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư đến, xuất phát từ tò mò, những cao thủ chưa từng thấy qua tiểu thiếu chủ cùng tiểu tiểu thư rối rít chạy tới vây xem.
Ở vị trí chủ vị của đại sảnh, một đứa bé trai ngồi, sống lưng cao ngất, phong thái hiên ngang. Hắn lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, một tay nắm tay một bé gái, tựa như khuôn tựa như mẫu, không có vì bị vây xem hoặc là ngồi trên ghế chủ vị mà không được tự nhiên. Nếu như không phải là một đôi chân nhỏ treo trên bầu trời lắc tới lắc lui, rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra ảo giác rằng hắn chính là chủ nhân trong phủ này!
Lại tiếp tục nhìn bé gái bên cạnh, bé ngồi cùng ghế với bé trai, chân nhỏ cũng ở đây quơ quơ dễ thương. Ở trong ngực của nàng, hai cục thịt tròn nhỏ núc ních đè ép qua lại, một trắng một vàng, tranh giành cướp đoạt ngọ nguậy.
Hai đứa bé phấn điêu ngọc mài ngồi ở chỗ đó, làm cho người ta không chuyển được ánh mắt, đám người vây xem càng ngày càng nhiều, cửa lớn sắp bị phá hỏng đến nơi rồi.
Hỏa hộ pháp ở một bên, bưng trà rót nước nước, hỏi han ân cần.
“Tiểu thiếu chủ, tôn chủ hôm nay đi bái phỏng một vị đại sư luyện khí, sợ là một chốc một lát không về được, không bằng ngài cùng tiểu tiểu thư đi nghỉ ngơi trước đi?”
Tiểu Mặc lắc đầu: “Không được, ta còn có chuyện quan trọng phải nói cho phụ thân.”
Hỏa hộ pháp suy nghĩ một chút: “Nếu không…… Thuộc hạ đi thông báo tôn chủ một tiếng, tôn chủ nếu biết được tiểu thiếu chủ cùng tiểu tiểu thư đi tới Bạch Tịch thành, người nhất định sẽ gấp gáp trở về trước tiên.”
“Không nên! Không nên!” Tiểu Mặc quyết đoán bác bỏ đề nghị của hắn, ánh mắt rạng rỡ, “Phụ thân đang bận chính sự, không nên đi quấy rầy người, chúng ta ở chỗ này chờ người là được rồi.”
Hỏa hộ pháp cảm động, tiểu thiếu chủ thật là hiểu chuyện, nếu đổi lại là con cái nhà người ta, giờ phút này đã sớm không chịu nổi, ầm ĩ muốn gặp phụ thân rồi.
Vì muốn tiểu thiếu chủ cùng tiểu tiểu thư tiêu khiển giải buồn, hỏa hộ pháp không có đuổi đám người vây xem ngoài cửa lớn đi, nghĩ thầm hài tử cũng là thích náo nhiệt a.
Tiểu Mặc không nhìn đám người vây xem, đôi chân mày nhỏ nhăn tít lại, bé phải nói cho phụ thân, ông ngoại đã đến Bạch Tịch Thành, hơn nữa còn muốn khảo nghiệm người nữa?
Ngoài cửa đại sảnh, cuối hành lang gấp khúc, Bạch gia chủ dẫn theo một nữ tử áo vàng từ từ mà đến, nữ tử xinh đẹp kiều mị, bước chân từ từ, phong tư vô hạn, duy chỉ có trên mặt treo mấy phần bất đắc dĩ.
Có người ở cửa đại sảnh nhận ra người vừa mới tới, nhỏ giọng lén nghị luận.
“Nhìn đi, là Tôn tiểu thư tới! Gia chủ cố ý đón nàng từ Thiên Long Thành về, dụng ý thâm sâu, cái này có trò hay để xem.” Cao thủ Bạch gia mới gia nhập Long Thiên Cung nhảy vào nói. Tôn tiểu thư là đệ nhất mĩ nhân của Bạch gia bọn hắn, là một trong tứ đại mĩ nhân của thập đại học viện Mai Tiên Tử, là niềm tự hào trong lòng bọn hắn.
Nghe vậy, cao thủ của học viện Thanh Lân vừa quan sát mỹ nhân, vừa tấm tắc thở dài nói: “Đáng tiếc, viện trưởng của chúng ta đã có phu nhân, nếu không lấy tư sắc của Bạch tiểu thư cũng xứng đôi với viện trưởng của chúng ta.”
“Ta nhổ vào, chỉ chút tư sắc này của nàng làm sao so sánh cùng với phu nhân nhà chúng ta? Ngay cả xách giày cũng không xứng!” Đệ tử Lăng Thiên Cung có thâm niên nhổ một cái, lấy thân phận người từng trải, thành thật khuyên răn nói: “ Ta khuyên các ngươi một câu, sau này nói chuyện cẩn thận một chút, phu nhân nhà chúng ta cũng không phải là nhân vật bình thường, nếu như để cho nàng nghe thấy mấy cái lời này, các ngươi chết như thế nào cũng không biết!”
Các cao thủ nhất tề lộ ra không tin thần sắc: “Phu nhân thật có khủng bố như vậy sao?”
“Đương nhiên là thật! Phu nhân chúng ta cũng không phải là một loại khủng bố bình thường, tùy tiện thả ra một con thú sủng cũng có thể đạp bẹp ngươi, dẫm ngươi thành thịt nát.”
“Ách?!” Mọi người ngạc nhiên.
“Các ngươi đã bao giờ thấy một nữ nhân vừa có thể đánh bại Hổ Vương vừa thu phục Thần Long không?”
“Không có!” Mọi người nhất tề lắc đầu.
“Vậy các ngươi đã thấy một nữ nhân nâng cao bụng bầu mà còn có thể cầm đao múa kiếm, đánh đâu thắng đó không?
“Thật sự không có!” Mọi người tưởng tượng thấy hình ảnh khoa trương kia, mồ hôi lạnh rơi thẳng tắp.
“Ha ha, cho nên nói các ngươi không có kiến thức là đúng, phu nhân của chúng ta chính là vừa có thể phục Hổ lại có thể hàng Long, mang bầu lại còn có thể cầm đao múa kiếm, nữ nhân đánh đâu thắng đó!”
“A?!” Vẻ mặt mọi người đồng loạt kinh hãi, trong đầu không nhịn được hiện ra các loại hình ảnh kinh thiên động địa, còn không có trông thấy phu nhân của chính mình, trong đầu của mỗi người bọn họ đều đã có cái gọi là ấn tượng về phu nhân, đây cũng là nguyên nhân vì sao khi Vân Khê trở lại bên cạnh Long Thiên Tuyệt lại thấy người người sợ như gặp hổ …. Mồ hôi, đó chính là hình ảnh sinh động về sư tử Hà Đông đi!
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Bạch Tuyết Mai dưới sự hướng dẫn của tổ phụ gần tới đại môn, đám người tự động tách ra, nhường cho hai người một con đường.
Bạch Tuyết Mai thăm dò, hướng trong đại sảnh nhìn xuống, liếc mắt liền thấy được ngồi ở vị trí chủ vị có hai cái chân quơ quơ của hài tử. Nàng nhẹ nhàng nhăn mày, xoay người lại đối với tổ phụ nhỏ giọng nói: “ Gia gia, ngài biết rõ tâm tư của ta, cần gì lại….”
“Gia Gia làm như vậy là vì tốt cho ngươi. Long Thiên Tuyệt là Tôn chủ một phái, chẳng những là trưởng tử đích tôn của Long Gia, còn là viện trưởng học viện Thanh Lân, thực lực cường đại, tiền đồ vô lượng. Nếu như ngươi có thể nhận được sự yêu mến của hắn, trở thành thê thiếp của hắn, ngày sau có thể hưởng vinh hoa phú quý bất tận, tiền đồ ngày sau của Bạch gia chúng ta toàn bộ nằm trong tay ngươi. Nghe gia gia, đừng nhớ thương Vân Trung Thiên nữa, các ngươi căn bản là không thể nào, Vân tộc là không cho phép cùng ngoại tộc thông hôn
( thông gia & kết hôn).”
Bạch gia chủ không ngừng khuyên răn cho nàng, thân là gia chủ mà không thể bảo vệ gia nghiệp, hắn không cam lòng. Chẳng qua thực lực không bằng người, muốn Đông Sơn tái khởi là không thể nào, duy nhất chỉ có đem hy vọng của gia tộc ký thác
(gửi gắm) vào trên người cháu gái. Trên thực tế, từ một khoảnh khắc hắn quy hàng Lăng Thiên Cung, hắn cũng đã có ý nghĩ này, cháu gái của hắn là hy vọng cuối cùng. Bạch gia có thể trọng chấn hay không liền trông cậy vào nàng toàn bộ.
“Nhưng Long tôn chủ cũng đã có vợ con rồi, hắn làm sao có thể sẽ để ý cháu?” Trong nội tâm Bạch Tuyết Mai không muốn thuận theo an bài của gia gia, nàng một lòng toàn bộ đặt ở trên người Vân Trung Thiên, nhiều năm theo đuổi quý mến như vậy, vô luận là như thế nào nàng cũng không nguyện ý buông tha.
Bạch gia chủ lạnh lùng cười một tiếng, nói: ” Này có là gì? Nam nhân mà,người nào không thích vụng trộm? Hơn nữa thê tử của hắn bây giờ không có bên cạnh hắn, ngươi nhân cơ hội này chính là tốt nhất. Một khi giữa các ngươi xảy ra quan hệ, dựa vào thực lực Bạch gia chúng ta, không sợ hắn ăn xong quỵt nợ. Đến lúc đó ngươi tiến dần từng bước, thành thê thiếp của hắn, Bạch gia chúng ta liền chân chính có hy vọng rồi.”
“Gia gia!” Da thịt như tuyết của Bạch Tuyết Mai bị lây một tầng hồng hào, lông mày nàng khẽ nhăn, chần chờ nói, “ Ta đã thấy thê tử của Long tôn chủ, nàng cũng không phải là nhân vật dễ trêu chọc, dù cho ta thật ….Ta nghĩ là tướng mạo của nàng tuyệt đối không kém ta! Đến lúc đó, Bạch gia chúng ta chẳng những không thể đòi được chỗ tốt gì, ngược lại gặp sự ghen ghét của nàng, vậy thì thật là đại họa ập lên đầu rồi.”
“Lòng dạ đàn bà!” Ánh mắt Bạch gia chủ chợt lạnh, trầm giọng nói, “ Ngươi cho là nữ nhân kia còn có thể bình an trở lại bên cạnh Long tôn chủ sao?”
Bạch Tuyết Mai lấy làm kinh hãi, vội la lên: “Gia gia, chẳng lẽ ngài là nghĩ……”
Bạch gia chủ cười mà không nói, trong ánh mắt nhiều thêm mấy phần lệ khí.
Như vậy thật có thể không? Bạch Tuyết Mai do dự. Nàng cũng không quan tâm đến sống chết của Vân Khê, nàng chỉ quan tâm mình còn có thể cùng Vân Trung Thiên hữu duyên nữa tục…… Vân sư huynh, chúng ta thật không thể nào ở một chỗ sao?
Bạch Tuyết Mai xuất thần.
“Bây giờ ngươi đi vào, cố gắng dụ dụ dỗ dỗ hai đứa trẻ. Nghe nói Long tôn chủ rất thích trẻ con, ngươi liền bắt đầu trước từ hai đứa con của hắn đi, trước tiên nhận được tín nhiệm của bọn nó, nói không chừng ngày sau ngươi chính là mẹ ruột của bọn nó đấy.” Bạch gia chủ thúc giục, một bộ mặt nắm chắc phần thắng.
Bạch Tuyết Mai ngẩng đầu lên, đi đến phía hai đứa bé trong đại sảnh, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, tầm mắt của nàng vừa vặn chạm phải ánh mắt của đứa bé trai. Nàng hơi ngẩn ra, không khỏi chột dạ, có vẻ như đứa trẻ kia đã nhận ra được điều gì đó, trong đôi mắt như biết nói kia lấp lánh tia sáng kì dị, làm cho nàng không dám nhìn thẳng.
Đột nhiên, đứa bé mỉm cười với nàng, lộ ra nụ cười ngọt ngào vẻ thiên chân vô tà, ánh mắt sáng rõ làm nàng choáng váng một trận. Nàng nghĩ thầm, sống chung với đứa bé đáng yêu như vậy chắc là không khó.
Nàng hít sâu một hơi, ưỡn ngực, bước từng bước hướng trong đại sảnh đi tới.
Bạch gia chủ đưa mắt nhìn cháu gái thướt tha cất bước đi về phía tiểu thiếu chủ cùng tiểu tiểu thư, hắn cảm thấy vô cùng mừng rỡ, mục tiêu trong kì vọng của hắn tựa hồ lại tiến một bước.
Bạch Tuyết Mai từ từ đến gần chủ vị,ở trong lòng không dưới mười lần nghĩ sẵn trong đầu, nên nói câu gì đầu tiên. Không đợi nàng mở miệng, Tiểu Mặc trước tiên nói: “ Tỷ tỷ, ngươi là nha hoàn của cha ta sao?”
“Ách……” Đối mặt với nụ cười thiên chân vô tà của Tiểu Mặc, Bạch Tuyết Mai cứng họng một trận, không biết nên trả lời như thế nào. Tại sao nhóc con này lại cho rằng nàng là nha hoàn của phụ thân hắn đây? Chẳng lẽ nàng lớn lên rất giống nha hoàn?
Tiểu Mặc nghiêng đầu nhìn nàng, liếc mắt cười nói: “ Vậy ngươi nhất định đúng rồi! Ta cùng muội muội đều có chút đói bụng, ngươi có thể tự mình xuống bếp, làm chút gì đó cho chúng ta ăn không? Bọn họ vừa mới làm cũng không dễ ăn, ta ăn không no.”
Tay nhỏ bé của bé đặt tại mấy cái mâm không đặt ở trên bàn, vẻ mặt ghét bỏ, thật giống như mấy cái thức ăn trong mâm cũng không phải là bé ăn.
“Đói bụng sao? Vậy tỷ tỷ làm đồ ăn ngon cho ngươi. Ngươi chờ chút, tỷ tỷ đi một chút sẽ trở lại.” Bạch Tuyết Mai không tiếng động thở phào nhẹ nhõm, để cho nàng đi phòng bếp chuẩn bị thức ăn dễ dàng hơn chơi đùa cùng hai đứa nhỏ.
Đợi sau khi nàng xoay người rời đi, Tiểu Mặc từ từ thu hồi nụ cười, hướng về Hỏa hộ pháp ngoắc ngoắc tay, tiểu đại nhân tựa như dò hỏi: “ Hỏa thúc thúc, nữ nhân này rốt cuộc là người nào? Nàng tại sao phải ở chỗ này?”
Hỏa hộ pháp đến gần vẻ mặt vui cười, đáp lại: “ Bẩm tiểu thiếu chủ, nàng gọi là Bạch Tuyết Mai, là cháu gái của Bạch gia chủ, hôm nay vừa vặn từ học viện Thiên Long trở về Bạch gia. Bạch gia chủ chắc là nghĩ dẫn cháu gái của hắn tới gặp tôn chủ, hắc hắc, có một số việc ngài còn nhỏ, không hiểu!”
Tiểu Mặc mím môi lại thành một đường thẳng, con ngươi đảo quang một vòng, nói: “Tốt, ta biết rồi.”
Biết rồi? Tiểu thiếu chủ biết cái gì?
Hỏa hộ pháp kinh ngạc đánh giá hắn, đột nhiên cảm giác được tiểu thiếu chủ có chút thâm sâu không lường được, càng lúc càng giống Tôn chủ, hỉ nộ không lộ liễu.
“Hỏa thúc thúc, ngươi để cho bọn họ đều trở về đi thôi, không nên vây kín nơi này. Chúng ta cũng không phải là con khỉ, có cái gì có thể nhìn chứ? Nếu là phụ thân trở lại, nhớ trước tiên thông tri cho ta biết. Các ngươi cũng đi ra ngoài đi, ta cùng Tiểu Huyên Huyên muốn yên lặng một chút.”
Hỏa hộ pháp gật đầu lia lịa, hết sức xấu hổ, hắn vốn tưởng rằng tiểu hài tử đều thích náo nhiệt cho nên mới không có xua đuổi mọi người, ai ngờ suy nghĩ của tiểu thiếu chủ vượt xa tưởng tượng của hắn, hắn từ đầu cũng không nên đem tiểu thiếu chủ làm như hài tử tầm thường mà đối đãi.
Con khỉ? Tiểu thiếu chủ dĩ nhiên không phải là khỉ, sao cho phép người khác tùy ý vây xem? Lòng hảo tâm của hắn suýt chút nữa làm chuyện sai lầm rồi.
“Vậy chúng ta đi ra ngoài trước, tiểu thiếu chủ có cái gì phân phó, cứ việc lớn tiếng sai bảo, sẽ có người canh giữ ở ngoài cửa chờ đợi sai khiến.”
“Được.” Tiếng tiểu Mặc đáp ứng, cúi đầu, đem lực chú ý đặt ở trên người muội muội.
Hỏa hộ pháp lập tức xua tan đám người, nhìn nơi này cũng không còn chuyện gì của mình, liền đóng cửa lui ra ngoài.
Trong đại sảnh, rất nhanh cũng chỉ còn lại có huynh muội Tiểu Mặc cùng một đôi thú sủng.
Tiểu Mặc từ trên ghế cao nhảy xuống, thuận tiện cũng đem muội muội ôm xuống.
Hắn như tên trộm liếc nhìn trái phải, nhỏ giọng đối với muội muội nói: “ Tiểu Huyên Huyên, đợi ở đây lúc nữa tỷ tỷ kia tới, bất kể nàng cho muội ăn cái gì, muội cũng không được ăn, nhớ nha.”
Tiểu Nguyệt Nha nghiêng đầu nhìn ca ca, một lúc lâu, nàng gật đầu, kéo ra nụ cười nói: “Không ăn! Ca ca không ăn, Huyên Huyên không ăn!”
Tiểu Mặc hài lòng sờ sờ đầu nhỏ của muội muội, cong môi tán thành: “Đúng rồi! Tiểu Huyên Huyên thật thông minh! Sau này muội phải nghe lời của ca ca, có ca ca ở đây, nhất định sẽ không để cho Tiểu Huyên Huyên ăn thua chịu thiệt!”
“Ừ!” Tiểu Nguyệt nha trọng trọng gật đầu, đối với ca ca tràn đầy tín nhiệm cùng sùng bái.
“Tiểu Mặc Mặc, mới vừa rồi ta nghe được bọn họ nói chuyện, bọn họ không phải là người tốt, người đàn bà kia muốn làm mẹ ruột của ngươi đấy.” Tiểu Bạch nhanh như chớp từ trong ngực Tiểu Nguyệt Nha, chạy đến vai Tiểu Mặc, rung đùi đắc ý tố cáo.
“Bọn họ còn nói cái gì?” Cách cự li khá xa, Tiểu Mặc cũng không nghe được cuộc nói chuyện của hai ông cháu Bạch gia, vừa vặn chính là Tiểu Bạch ghé vào lỗ tai hắn nhắc nhở, hắn mới cảnh giác. Hừ, muốn làm mẹ ruột của bé? Ngoại trừ chính mẫu thân bé, ai cũng không xứng! Bé không thèm!
“Ách…… Những thứ khác, ta không có cẩn thận nghe……” Tiểu Bạch ngượng ngùng gãi gãi lông, nó vừa mới bận rộn cùng Tiểu Phượng Phượng tranh đoạt cái ôm ấm áp của Tiểu Nguyệt Nha, không có nghe toàn bộ tất cả cuộc nói chuyện.
“Không cần gấp gáp, dù sao ta sẽ không cho phép nàng làm mẫu thân của ta!” Đáy mắt của Tiểu Mặc tinh quang chợt lóe, hướng Tiểu Bạch cùng Tiểu Phượng Phượng ngoắc ngoắc tay, một người hai thú sủng ghé vào cùng một chỗ, nhỏ giọng nói thầm.
Tiểu Nguyệt Nha thấy thế, cũng tích cực tiếp cận đi tới, rướn cổ lên, gia nhập vào ở giữa bọn họ.