Edit: Phương ThanhBeta: Tiểu Mộng“Cứu mạng a! Mau ngăn cản nàng!”
“Vân viện trưởng, học viện Thiên Long đường đường chính chính là danh môn chính phái, lại dung túng một yêu nữ thi triển yêu thuật, ngươi như thế nào đối mặt với anh hùng trong thiên hạ?”
Cao thủ các gia tộc thấy Hoàng gia chủ táng mệnh tại chỗ, mọi người không khỏi phẫn nộ. Bọn họ một mặt e ngại thanh âm đinh đang của A Lý, một mặt lên án Vân Trung Thiên cùng học viện Thiên Long, khích bác quan hệ song phương, để cho bọn họ tới ngăn cản A Lý, không nghĩ bọn họ làm như thế, ngược lại càng chọc giận A Lý.
Thanh âm đoạt mệnh đinh đang, vẫn như cũ chui vào trong tai của bọn hắn, không ít người tai mắt, miệng mũi máu tươi chảy ra, tiếng kêu thê lương, vang thành một tràng.
Trong tay thanh âm đinh đang không ngừng, A Lý nhìn chăm chú vào cao thủ các gia tộc, lạnh lùng nói: “Học viện Thiên Long chính là danh môn chính phái, còn ta không phải, bọn họ không dám đem các ngươi xử trí, nhưng ta dám! Ta nói cho các ngươi biết, ta cùng học viện Thiên Long không có nửa điểm quan hệ, hành động hôm nay cùng học viện Thiên Long không có bất kỳ quan hệ.”
“Ta nhìn các ngươi không hợp mắt, ta liền muốn giết! Dám chửi bới Trung Thiên ca ca, ta liền giết! Các ngươi tốt nhất thức thời, mau mau thối lui, nếu không nghe lời, ta không ngần ngại giết tất cả các ngươi! Sau đó diệt trừ gia tộc của các ngươi, cho các ngươi đoạn tử tuyệt tôn!”
“Tốt nhất là nghe những lời ta nói…, ta tuyệt đối có thực lực này!”
“Linh linh linh, linh linh linh……” thanh âm đinh đang vang lên mạnh mẽ tràn đầy tà khí.
Mọi người kinh hãi, có hơn phân nửa người không cách nào nghe thêm tiếng chuông tai quái kia, rối rít chạy trối chết. Đến cuối cùng, hiện trường chỉ còn lại có không tới mười người, bọn họ người nhìn ta, ta nhìn ngươi
Quá tàn nhẫn! Bọn họ chưa từng thấy người thi triển thủ đoạn tàn nhẫn như thế, nghe thấy tiếng linh mà chết, chỉ sợ ngay cả người có công lực thâm hậu, cũng không cách nào ngăn cản nó, đây là thuật pháp kì dị tới bậc nào?
“Yêu nữ! Chúng ta sẽ không hướng ngươi khuất phục! Ngươi muốn giết cứ giết, sẽ có người thay chúng ta đòi lại công đạo!”
“Vân viện trưởng, ngươi lại có thể dung túng yêu nữ này, tùy ý để nàng ở trước cửa học viện Thiên Long giết người, ngươi như thế nào đối mặt với người trong thiên hạ?”
“Chúng ta mấy đại gia tộc, cùng học viện Thiên Long các ngươi thề không đội trời chung!”
Còn lại mấy tên cao thủ hung thần ác sát,hảo hảo chửi bới một trận,thấy chết không sờn.
Các trưởng lão học viện Thiên Long khó mà thừa nhận việc lạm sát người vô tội này, có người đứng ra, khuyên Vân Trung Thiên, để cho hắn ngăn cản A Lý, còn có người trực tiếp khuyên Chiến Thiên Dực, ngăn cản muội muội của hắn.
Lúc này, có một thanh âm, từ xa truyền tới: “Ai nói cùng học viện Thiên Long thề không đội trời chung?”
Thanh âm kia lớn lối mà cuồng ngạo, thật giống như người nào đáp một tiếng, sau một khắc nàng sẽ truy kích kẻ đó, chụp chết đối phương!
Vốn đang ồn ào náo động, thanh âm từ khi rơi xuống, quay đầu xem, rốt cuộc là ai tới. Không nhìn còn tốt, vừa nhìn thấy, mọi người sợ hết hồn.
Chân trời mây vờn uốn lượn, một Cự Long màu bạc xuyên thấu tầng mây, gào thét mà đến.
trên lưng thần long, một nam một nữ, dung mạo phi phàm,khí chất siêu việt tới.
“Phàm là kẻ cùng học viện Thiên Long thề không đội trời chung, chính là địch nhân của ta VÂN KHÊ! Ta đối với địch nhân, chỉ có một chữ…….giết!”
Tử Tiêu kiếm tuốt ra khỏi vỏ, Vân Khê cầm kiếm, kiếm quang mát lạnh, hướng tới mấy tên cao thủ đang ồn ào ở bên dưới.
“A ——”
“A ——”
Liên tiếp hai thanh âm thảm thiết vang lên.
Thật ác,một kiếm này của Vân Khê đưa hai kẻ không biết tốt xấu kia một đoạn đường.
Ngoan tuyệt! Sắc bén!
Giết gà dọa khỉ!
Mấy người còn lại thấy thế, bị dọa bể mật, rút lui mấy bước muốn trốn.
“Khê nhi, các muội trở lại.” Vân Trung Thiên thấy muội muội đến, cười hào sảng. Hắn làm sao không muốn giống như muội muội sát phạt một phen, muốn giết liền giết, muốn lập uy liền lập uy? Hắn chẳng qua là không muốn phá hư danh tiếng nhân từ của Bách Lí viện trưởng, không muốn làm cho học viện Thiên Long đeo trên lưng tiếng lạm sát kẻ vô tội, hiện tại, A Lý cùng muội muội xuất thủ tương trợ, thay hắn giải quyết phiền toái, hắn lĩnh hội tâm ý của các nàng, các nàng làm việc hắn muốn làm lại không thể làm, hắn rất là cảm kích. Cho nên, trước mặt mọi người hỏi hắn vì sao không ngăn cản A Lý, hắn không có ý định ra mặt.
“Ca, đối với những người này, huynh cần gì theo chân bọn họ nói nhân nghĩa? Bọn họ chính là đoán chắc học viện Thiên Long quan tâm danh tiếng của mình, không dám đối với bọn họ hạ thủ, cho nên mới dám đến gây chuyện. nếu huynh thỏa hiệp, sớm muộn gì cũng có ngày, bọn họ không cố kỵ trèo lên trên cổ của huynh!” Vân Khê hoàn quét một vòng, đem tầm mắt rơi trên người mấy vị trưởng lão học viện Thiên Long, cười lạnh nói, “Còn các ngươi nữa nhìn ngoại nhân khi dễ trên đầu của mình, cũng không dám lên tiếng, lại để cho một tiểu cô nương tới thay các ngươi ngăn chặn tai họa, các ngươi có biết hổ thẹn không, biết hai chữ nhục nhã viết như thế nào?”
“Có phải các ngươi già rồi, chân tay mềm yếu không thể giải quyết sự vụ?” Vân Khê không chút khách khí nói, đánh thẳng vào nội tâm mấy vị trưởng lão, họ giận đến râu mép cũng dựng đứng cả lên.
Vân Khê ngửng đầu, nhìn thoáng A Lý đứng ở trên cửa viện, nàng khẽ nhíu mày, lúc vừa rồi, nàng cũng nghe thấy thanh âm quỷ dị đinh đang, làm nàng liên tưởng đến tiếng tiêu của Tam chưởng quỹ, âm điệu có chút tương tự, bởi vậy, nàng đại khái có thể đoán được những thứ này…… Bất quá, vậy thì như thế nào?
Bất kể phát sinh chuyện gì, đã không còn trọng yếu nữa, quan trọng là… hiện tại!
Nàng ấy vì huynh trưởng, mới thi triển ra pháp thuật quỷ dị như vậy, nàng ấy không tiếc bại lộ quá khứ của mình, bộc lộ ra một mặt không tốt của mình, nàng ấy cũng muốn ra mặt vì huynh trưởng ngăn chặn khó khăn, chỉ bằng vào điểm này, nàng thưởng thức A Lý!
“A Lý, làm tốt lắm! Đối phó với những tên này, nên ra tay độc ác! Bất kể là dùng công phu tà phái, hay công phu chính phái, có thể giết chết đối thủ của ngươi, bảo vệ ngươi muốn bảo vệ người, đó chính là công phu thượng thừa nhất! Người luyện võ để làm gì? Trừ gian diệt ác, bảo vệ kẻ yếu, giương danh chính nghĩa? Chó má! Chúng ta cũng không phải là thánh nhân, thánh nhân mới bận rộn đi cứu vớt chúng sinh! Chúng ta cũng là người bình thường, chúng ta chỉ muốn bảo vệ tốt người bên cạnh mình,bảo vệ thân nhân của mình, bảo vệ bằng hữu của mình, bảo vệ người yêu của mình! Nếu chuyện như vậy cũng làm không được, nói gì đến phát dương quang đại, bảo vệ chính nghĩa?”
Vân Khê vừa nói xong, chuyển ánh mắt, rơi trên người mấy tên cao thủ còn còn lại, nàng lạnh lùng cười một tiếng nói: “Mấy người các ngươi, nếu còn dám lưu lại, tiếp tục cùng học viện Thiên Long dây dưa không ngớt, các người hãy thay ta giết mấy tên bại hoại này! Dám có ý đồ với ta, bản thân ta muốn nhìn, rốt cuộc kẻ nào dám khi dễ trên đầu Vân Khê ta?”
Sát khí bén nhọn, thanh âm lớn lối, để cho mấy tên cao thủ gia tộc hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại sợ hãi không ngừng lùi bước.
A Lý cười ngọt ngào, ánh mắt trong suốt có thêm một tầng nước mắt, rốt cục, cũng có người hiểu nàng!
Dạ Tử Hi nhìn Vân Khê cùng A Lý, đột nhiên sinh ra tự ti cùng mặc cảm, nàng thiếu chút nữa làm liên lụy đến Vân đại ca. Nàng âm thầm ảo não, tại sao mình cứ vọng động như vậy, hoàn toàn không giống ngày thường?
Còn lại mấy tên cao thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hai mặt nhìn nhau. Vân Khê xuất hiện, giết hai người bọn hắn, bọn họ tuyệt đối tin tưởng nàng nói được làm được.
“Các ngươi…… Các ngươi chờ đấy, sẽ có người tới thu thập các ngươi!” Chạy trốn trước, vì cứu vãn tôn nghiêm, mấy vị cao thủ không quên theo thói quen bỏ lại một câu ngoan độc, lại chính là bùa chú hại chết bọn họ.
Lần này, Vân Trung Thiên đứng dậy, uy nghiêm nói: “Xem ra, ta hành động quá mức cẩn thận. Mấy tiểu tặc cũng dám tới trước cửa học viện Thiên Long càn rỡ, các ngươi không coi vị viện trưởng này ra gì sao?”
Hắn rút kiếm, trường kiếm chỉ thiên: “Học viện Thiên Long trên dưới mọi người nghe rõ…, bắt đầu từ hôm nay, có người dám tới học viện Thiên Long gây chuyện, bất kể đối phương là kẻ nào, giết không tha!”
Trường kiếm xuất ra hàn quang, Vân Trung Thiên trong miệng thốt ra một chữ: “Giết!”
Phía sau hắn, những cao thủ học viện Thiên Long nhất tề rút kiếm, xông về phía mấy tên cao thủ kia. Vân Khê vừa mới mắng mấy vị trưởng lão, đang tìm cơ hội phát tiết phẫn uất trong lòng, hiện tại vừa nghe Vân Trung Thiên hạ lệnh, bọn họ còn cố kị gì nữa? Bọn họ rút bội kiếm bên hông, mở đường, xung phong liều chết đi tới.
Mấy tên cao thủ đang muốn chạy trốn tới, ai ngờ cao thủ học viện Thiên Long đột nhiên ra tay, như thủy triều hướng bọn họ đánh tới, mấy người bị dọa sợ đến mức tè cả ra quần. Không tới chốc lát, mấy người bị những cao thủ học viện Thiên Long một kiếm xuyên tim, trở thành con nhím.
Thủ pháp giết người quá tàn nhẫn!
Song, không có một người cảm thấy tàn nhẫn, ngược lại mọi người của học viện Thiên Long trên dưới nhiệt huyết sôi trào.
Thì ra là, nhân từ cùng tha thứ chưa chắc có thể đổi lấy sự tôn trọng của đối phương. Đối với những kẻ không nói đạo lý, thích gây chuyện, võ lực là lựa chọn tốt nhất!
Một tân viện trưởng, nên có tác phong làm việc mới.
Trước kia ở học viện Thiên Long, Bách Lí viện trưởng đức cao vọng trọng người, người bình thường không dám đến đây gây chuyện, nên giờ đây người trên dưới học viện đã quên làm thế nào để đối diện với tình huống phát sinh như vậy, thậm chí bọn họ mất đi huyết tính cùng ngạo khí vốn có, chỉ nghĩ đến danh tiếng cùng uy vọng của viện không thể bị phá hư.
Song, từ nay về sau, học viện Thiên Long lấy bộ mặt hoàn toàn mới đi đối mặt thế nhân, một lần nữa lấy tư thế cường giả, dẫn dắt thập đại học viện, thành tựu truyền kỳ mới!
“Ba ba ba!” Tiếng vỗ tay từ cuối phố truyền đến, từ hai đầu đường cái, đột nhiên xuất hiện nhóm lớn cao thủ, bọn họ cũng không biết ở chỗ này bao lâu rồi, chỉ đợi giờ khắc này hiện ra.
Mọi người lập tức ý thức được, tình huống lộn xộn vừa rồi mới là bắt đầu thôi, màn chính thức giờ mới lên sàn
“Ta cho là ngoài Bách Lý viện trưởng ra không còn có người trấn giữ viện như vậy…… Không tệ, đây mới là ấn tượng đích thực của học viện Thiên Long trong lòng ta!” Trong đám người, truyền tới một thanh âm hùng hậu, vừa nghe thanh âm này, Vân Khê cũng biết lại xuất hiện thêm một nhân vật đáng sợ.
Đám người từ từ tách ra, có một người hạc giữa bầy gà, người mặc cẩm bào, trung niên, bước đi trầm ổn, hướng bọn họ đi tới.
“Ta đã lâu không bước chân ra khỏi cửa, không biết thế nhân bên ngoài đã biến hóa to lớn như thế, thật là lúc quá cảnh dời, năm tháng không buông tha người a!”
Vân Khê thấy người mặc cẩm bào này có hình thêu đặc thù của gia tộc, lắng nghe giọng người này nói chuyện,đáy lòng nàng âm thầm cả kinh, chẳng lẽ người này chính là Tông Chính gia chủ đương thời? Cũng tức là nam nhân năm đó Bắc Thần Mẫn Nhi từ bỏ con của mình, đi theo tới Long Tường đại lục?
“Các hạ là Tông Chính tiền bối?” Vân Trung Thiên từ lời nói cùng trang phục của đối phương đoán được thân phận của đối phương.
Tông Chính Bác Đào nhàn nhạt liếc hắn một cái, vuốt cằm nói: “Không sai, ta chính là Tông Chính gia chủ đời thứ ba, Tông Chính Bác Đào!”
Hắn quả nhiên chính là Tông Chính Bác Đào!
Vân Khê cẩn thận đánh giá hắn, người này tướng mạo không coi là tuấn mĩ, nhưng trên người có một cổ khí chất cường giả đặc biệt. Thiên phú của hắn tất nhiên là vô cùng tốt, tuổi của hắn có lẽ là cùng tuổi với phụ thân, nhưng hơi thở trên người hắn so với phụ thân dường như mạnh hơn một bậc. Lai giả bất thiện, người tới thường không là người tốt a……
Vân Trung Thiên nhãn thần khẽ động, thong dong ứng đối: “Tại hạ Vân Trung thiên, được Bách Lí viện trưởng ủy nhiệm, tiếp nhận chức viện trưởng học viện Thiên Long. Không biết Tông Chính gia chủ quang lâm học viện nên không thể nghênh đón từ xa, không biết ngài hôm nay tới là có chuyện gì?”
“Vân Trung Thiên…… Ha hả, xem ra người Vân tộc vươn tay càng ngày càng dài rồi, chẳng những ngồi được lên vị trí viện trưởng học viện Vạn Hoàng, nay vị trí viện trưởng học viện Thiên Long cũng thu vào trong túi. Khó trách người Vân tộc các ngươi có thể xưng bá ở Long Tường đại lục……” Tông Chính Bác Đào cười có thâm ý. Tầm mắt của hắn nhìn như vô ý liếc qua mọi người, làm cho mỗi người cảm thấy hít thở không thông.
Cuối cùng, tầm mắt của hắn dừng trên người Vân Khê, ánh mắt bỗng dưng ánh lệ, bắn ra mấy đạo hung quang!
“Ngươi chính là Vân Khê?”
Sát khí đập vào mặt, làm cho Vân Khê trong lòng âm thầm cảnh giác, suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì, để cho hắn đối với mình tràn đầy sát cơ?
“Ngươi có việc gì thì tìm đến ta, ta là trượng phu của nàng!” Long Thiên Tuyệt tiến lên một bước, ngăn trở trước mặt Vân Khê, nội lực hùng hậu ầm ầm hướng ra ngoài, không tiếng động về phía đối phương tuyên chiến.
Tông Chính Bác Đào ánh mắt đột nhiên co rụt lại, không ngờ đến công lực đối phương cư nhiên thâm hậu như vậy, kia rõ ràng chính là huyền khí cao thủ tu luyện hai vạn năm mới có thể thích phóng. Người trẻ tuổi kia mới có bao nhiêu tuổi, lại có thực lực hùng hậu như thế?
“Tiểu tử, ngươi vận khí không tệ, tuổi còn trẻ lại có thực lực thâm hậu như thế, nhưng ngươi đừng quên, lúc chân chính chiến đấu, không chỉ đơn thuần chỉ dựa vào công lực mà kinh nghiệm chiến đấu mới là quý giá nhất!”
“Kinh nghiệm chiến đấu đương nhiên đáng quý, nhưng sự khác biệt giữa người khôn và kẻ ngu chính là, người khôn xuất một được mười còn kẻ ngu xuất mười nhưng chỉ nhận được một. Không biết các hạ là người khôn? Hay là kẻ ngu?” Long Thiên Tuyệt ưu nhã câu môi, đối mặt cường địch, hắn không sợ hãi, thong dong ứng đối.
“Xem ra, ngươi rất tự tin nhỉ? Ngươi cho rằng ngươi nhất định có thể thắng được ta?” Tông Chính Bác Đào ánh mắt nhiều mấy phần lệ khí.
“Nếu muốn chiến, ta nhất định toàn lực ứng phó, nhưng điều kiện tiên quyết là, ta phải biết, ngươi vì sao lại nhằm vào thê tử của ta, vì sao không thể cùng ta đánh một trận, ta muốn hiểu rõ nguyên nhân!” Long Thiên Tuyệt nói.
Tông Chính Bác Đào hừ lạnh một tiếng, không biết nghĩ tới điều gì, hai đấm nắm chặt lại, toàn thân hơi thở sôi trào, khiến cho mọi người rối rít lui tản ra đi.
“Ta là gì muốn nhằm vào nàng? Các ngươi trong lòng không phải là hẳn là rõ ràng nhất sao? Các ngươi hại chết phu nhân của ta, thù này bất cộng đái thiên, ta không thể không báo sao!”
Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt liếc mắt nhìn nhau, lộ ra kinh ngạc, lại là vì Bắc Thần Mẫn Nhi chết?
“Là ai nói cho ngươi biết, Bắc Thần Mẫn Nhi là ta giết? Ngươi có chứng cớ chứng minh, hung thủ giết người chính là ta?” Vân Khê đứng dậy, nàng không nên nói nhưng nàng không muốn không minh bạch đeo trên lưng tội giết người.
“Người nào nói cho ta biết không còn trọng yếu, quan trọng là…, là ngươi giết phu nhân của ta! Thân là một người đàn ông, ngay cả người yêu của mình bảo vệ không được, vậy ta còn xứng làm một người đàn ông sao? Hôm nay, vô luận như thế nào, ta cũng muốn giết ngươi, báo thù cho phu nhân!” Tông Chính Bác Đào ống tay áo vung lên, lộ ra song kiếm, hai tay hắn cầm chắc kiếm, kiếm quang lẫm lẫm, hàn khí ào ào.
Long Thiên Tuyệt cười lạnh một tiếng, cũng giống như trước lộ ra bảo kiếm: “Ngươi vì người vợ đã chết, mới đứng ra công khai huyết chiến, ngươi ngay cả ái thê bảo vệ không được, không xứng làm một người đàn ông! Ngươi không cảm thấy đã chậm sao? Ta sẽ không như ngươi! Nếu như hôm nay ta bảo vệ không được người mình yêu, ta liền đi theo nàng! Ngươi có thể làm được sao?”
Tông Chính Bác Đào đột nhiên chấn động, chăm chú nhìn hắn, nội tâm mãnh liệt nổi sóng, đúng là, hắn làm không được, hắn không thể nào phụng bồi Mẫn Nhi, cùng nàng đi xuống hoàng tuyền. Việc duy nhất hắn có thể làm là tìm ra hung thủ, thay nàng báo thù!
Thừa dịp đối phương phân tâm, Long Thiên Tuyệt lại nói: “Đều là nam nhân, ngươi nghĩ mình vì ái thê báo thù, ta rất hiểu. Bất quá, ngươi vừa bắt đầu đã u mê, tìm nhầm kẻ thù, đến lúc đó chẳng những không thể báo thù, còn uổng tánh mạng của mình, ngươi không cảm thấy oan khuất sao?”
“Tìm sai kẻ thù? Làm sao có thể tìm sai kẻ thù?” Tông Chính Bác Đào trợn mắt nhìn về phía Vân Khê, tức giận nói, “Có người nói cho ta biết, là Vân Khê ở Hắc Mãng Sơn giết chết phu nhân của ta, để cho ta phu nhân chết tha hương. Ta từ trước cũng không chỉ một lần nghe được phu nhân nói tới Vân Khê, nói nàng rất đáng hận, rất phiền não, nàng sinh thời nhất định phải trừ đi Vân Khê. Hiện tại phu nhân ta đã chết, còn có người có thể chứng minh Vân Khê hại chết phu nhân của ta, chuyện này chẳng lẽ là không đúng sao?”
“Đương nhiên là không đúng!” Long Thiên Tuyệt nói như đinh chém sắt, “Lúc ở Hắc Mãng Sơn ngoại trừ vợ chồng chúng ta, còn có rất nhiều người, tất cả mọi người đều có thể làm chứng, hung thủ sát hại phu nhân ngươi chính là Tông chủ Vân tộc, cũng không phải là thê tử của ta! Nếu như ngươi không tin, có thể hỏi nhi tử của phu nhân ngươi —— Hách Liên Tử Phong, hắn mới là người có quyền nói chuyện này!”
“Phong nhi?” Tông Chính Bác Đào do dự.
“Đúng vậy! Ngươi nên vì phu nhân của ngươi báo thù, hắn cũng muốn báo thù cho mẫu thân! Nếu thật sự là thê tử ta sát hại phu nhân ngươi, như vậy ở Hắc Mãng Sơn, Hách Liên Tử Phong sớm vì mẹ của hắn báo thù rồi, cần gì phải chờ tới bây giờ?” Long Thiên Tuyệt dừng một chút, tiếp tục nói, “Ngươi cẩn thận thử nghĩ xem, người báo tin cho ngươi đến tột cùng là người nào, hắn làm thế có mục đích gì?”
Tông Chính Bác Đào không tin lắc đầu: “Ta nghe Mẫn Nhi nói Phong nhi mê luyến Vân Khê, cho dù Vân Khê thật giết mẫu thân hắn, hắn cũng chưa chắc hạ thủ với người mình yêu……”