Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 370: Phượng sí tường không

Ba con lốc xoáy màu xanh bởi vì cấp tốc xoay tròn phát ra tiếng rít bén nhọn như dao cạo lên mặt băng, ngay cả gạch trên mặt đất được trận pháp thêm vào đều bị nghiền nát. Nếu là bị cuốn vào, có thể tưởng tượng kết cục thê thảm đó.

Ba lốc xoáy này giống như là gió hình thành kiếm trận vậy.

Sự cường đại của Phong chi ý cảnh ngay ở chỗ kiếm và gió hai hợp làm một, gió vĩnh viễn sẽ không tan đi, gió bị chém ra vẫn là gió. Như thế kiếm khí ẩn chứa trong gió sẽ không bị đánh tan.

- Lốc xoáy do kiếm khí hình thành, Phong chi ý cảnh thật đáng sợ. Sở Vân Phi thật là kỳ tài ngút trời, chỉ sợ đã chạm đến Phong chi căn nguyên rồi.

- Quả thật khó được, Phong Vân tứ kiệt danh bất hư truyền!

- Lốc xoáy do kiếm khí hình thành này căn bản là chém không ra, không biết Lâm Minh chắn như thế nào.

Mọi người dưới đài đều lau sáng hai mắt, chờ xem Lâm Minh làm thế nào hóa giải hoặc bị thua.

Cao thủ so chiêu, nếu vừa lên liền toàn lực ứng phó, sau mấy chiêu trong nháy mắt phân ra thắng bại là chuyện cực kỳ bình thường.

Lâm Minh sau khi nhìn thấy lốc xoáy hình thành từ kiếm khí này cũng khẽ hít một hơi lạnh. Lĩnh ngộ của đối phương ở Phong chi ý cảnh thậm chí muốn vượt qua mình.

Bảy tông Ngũ Hành Vực trăm ngàn năm qua chỉ nghiên cứu một thuộc tính duy nhất, lĩnh ngộ lực lượng ý cảnh các thuộc tính rất bình thường. Thạch Hám Sơn giao thủ lúc trước, trong Thổ Nguyên thuẫn của hắn sợ là cũng ẩn chứa cái bóng của Thổ chi ý cảnh, chỉ là mình không hiểu Thổ chi ý cảnh, không ý thức được mà thôi.

Hiện tại ngẫm lại, Thổ Nguyên thuẫn tùy ý biến hình nhưng lại thủy chung duy trì cứng cỏi không phá, chính hắn là loại thuộc về Thổ chi ý cảnh.

Đường mình phải đi còn rất dài. Lâm Minh cảm giác rót vào trong hạt giống Tà Thần, toàn thân chân nguyên vận chuyển, hắn đã có thể nghe thấy tiếng “xì xì” của đao gió sắc bén cắt phá chân nguyên hộ thể của hắn. Đây chính là dư ba sau khi kiếm khí và gió dung hợp.

Khóe miệng Sở Vân Phi nổi lên một tia cười lạnh:

- Đem chân nguyên dung nhập trong gió, kiếm khí hóa gió. Gió tức là kiếm, kiếm tức là gió. Muốn tránh khỏi kiếm khí, trừ phi tránh được gió đầy trời! Chết đi!

Kiếm khí bùng bổ, ba lốc xoáy tạo thành thế ba góc, cuốn về phía Lâm Minh.

Lâm Minh tóc bay múa, quần áo bị lốc xoáy kéo phần phật gần như đứt rời. Hắn đem chân nguyên thúc giục đến mức tận cùng, tay cầm Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, lực lượng ngọn lửa ẩn chứa trong hạt giống Tà Thần đột nhiên bùng nổ.

Phừng!

Hào quang xanh da trời trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương ẩn đi, thay vào đó là hào quang đỏ như lửa chói mắt. Ngọn lửa bùng cháy sáng ngời giống như ánh mặt trời chợt sáng trong đêm, khiến người không thể nhìn thẳng.

- Cái gì?

Sở Vân Phi trong lòng cả kinh, thể chất song hệ?

Không ngờ là thể chất song hệ Lôi Hỏa hiếm thấy. Có thể khống chế lôi điện đồng thời lại có thể khống chế lửa, chẳng trách hắn lại tiến vào Chu Tước phân tông.

Trong lúc chớp lóe tia lửa bắn, đã không cho phép Sở Vân Phi nghĩ nhiều. Thương của Lâm Minh dường như thiêu đốt hư không, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nóng đỏ mang theo lửa đỏ cuồn cuộn quét ngang về phía lốc xoáy màu xanh.

Khoảnh khắc đó, chân nguyên ẩn chứa trong gió đã bị lửa thiêu đốt. Một thương này của Lâm Minh trong ánh mắt không thể tin của Sở Vân Phi, quét ngang chặt đứt một lốc xoáy màu xanh trong số đó.

Kiếm khí và gió sau khi dung hợp làm một là chém không đứt, nhưng nếu là đốt cháy nguyên khí ẩn chứa trong gió, như vậy lốc xoáy do kiếm khí hình thành tự nhiên báo phá!

Trong nháy mắt lốc xoáy bị chặt đứt kia, Lâm Minh đột nhiên cảm thấy trong lòng dường như có một ngọn lửa đang bùng cháy, ngọn lửa lực trong hạt giống Tà Thần dường như vô cùng vô tận, gần như muốn bùng bổ.

Đây là...

Lâm Minh lập tức ý thức được, đây là kết quả liên tục tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục bốn tháng nay, sau khi đạt tới tầng thứ hai. Ngọn lửa lực tích tụ nén ép trong hạt giống Tà Thần từ lượng biến đến chất biến, dẫn tới sự cộng hưởng của hạt giống Tà Thần.

Trong đầu xẹt qua một pháp quyết trong Chu Tước Cấm Thần lục, Lâm Minh xuyên qua kẽ hở sau khi lốc xoáy vỡ tan để lại, chân giẫm Kim Bằng Phá Hư, đột nhiên gia tốc!

Ngọn lửa phun trào, hạt giống Tà Thần gào thét.

Lâm Minh đột nhiên đâm ra một thương!

- Phượng Sí Tường Không!

Ngọn lửa hừng hực bùng lên, Lâm Minh dùng ra rõ ràng là võ kỹ Hỏa hệ trong Chu Tước Cấm Thần lục.

Lửa nóng quấn quanh, ở trên mũi của Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương một con Phượng Hoàng đỏ thẫm giương cánh bay lên!

Sở Vân Phi trong lòng kinh hãi, dồn lên một hơi chân nguyên, ngưng tụ Phong nguyên khí còn chưa tiêu tan chung quanh, một kiếm chém xuống.

Ầm!

Ngọn lửa bùng bổ, một kiếm Sở Vân Phi phát ra trong lúc vội vàng tự nhiên không đỡ được Phượng Sí Tường Không mà Lâm Minh vận sức chờ phát động. Ngọn lửa đem Phong nguyên khí thiêu đốt hầu như không còn.

Ngay sau đó, bóng dáng của Sở Vân Phi bị ngọn lửa nuốt hết, chân nguyên hộ thể chấn động kịch liệt, trong khoảnh khắc tuyên cáo vỡ nát. Sở Vân Phi mặt xám mày tro bay ngược ra ngoài, quần áo và tóc nhiều nơi bị đốt cháy. Trong khoảnh khắc đó, ngọn lửa lực đã tràn vào trong kinh mạch của hắn, tạo thành nội thương.

Đệ Tử Thần Hoàng đảo đều ngây ra. Lâm Minh dĩ nhiên là thể chất Lôi Hỏa song hệ, hơn nữa hắn không ngờ cũng biết công pháp Thần Hoàng đảo? Hắn học lúc nào?

Có chút đệ tử giật mình nhớ tới trong đêm khuya mấy ngày gần đây, Ngô Đồng các từng xuất hiện một vòng lửa vô hình tốc độ cực nhanh. Giống như gió lốc khuếch tán ra, thổi cho lá của rừng ngô đồng bị rụng rất nhiều. Hiện tại nghĩ lại, trung tâm vòng lửa kia dường như chính là tiều lâu số hai mươi hai nơi Lâm Minh ở.

Không hề nghi ngờ, khi đó hơn phân nửa là vì Lâm Minh tu luyện mà nhấc lên vòng Hỏa nguyên khí, muốn gây nên biến cố như vậy cần phải ngọn lửa lực tương đương tinh thuần mới được.

Trong lúc đệ tử Thần Hoàng đảo còn đang như lọt trong sương mù, Mục Thiên Vũ đã trợn tròn đôi mắt đẹp, không thể tin nổi nhìn ngọn lửaãy còn bùng cháy trên không trong sân đấu.

Bốn tháng trước nàng đem ngọc giản tầng thứ nhất của Chu Tước Cấm Thần lục giao cho Lâm Minh, hắn đã đem nó tu luyện viên mãn.

Tốc độ này tuy rằng cực nhanh nhưng còn không đến mức khiến Mục Thiên Vũ thất thố.

Khiến nàng không thể tin nổi chính là, Phượng Sí Tường Không là võ kỹ trong Chu Tước Cấm Thần lục tầng thứ hai mới có, mà ngọc giản tầng thứ hai này nàng hôm trước mới giao cho Lâm Minh.

Hắn không ngờ đã học được?

Đây là tốc độ học tập yêu nghiệt ra sao?

Bộ ngực đầy đặn của Mục Thiên Vũ phập phồng không ngừng, vừa lúc gặp phải ánh mắt nghi hoặc của Dục Hoàng lão thái:

- Vũ nhi, đây là chuyện gì xảy ra?

- Sư tôn, Vũ nhi không trái với quy định sư môn. Bốn tháng trước chỉ là truyền hắn Chu Tước Cấm Thần lục tầng một, hôm trước được sư tôn đồng ý Vũ nhi mới đem ngọc giản tiếp sau giao cho hắn. Bao gồm cả chú giải tâm đắc của Chu Tước Cấm Thần lục.

- Ý của ngươi là, hắn dùng thời gian bốn tháng hoàn toàn hoàn thành tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục tầng thứ nhất, sau đó lấy đó làm cơ sở ngày hôm qua một ngày liền học xong Phượng Sí Tường Không?

Mục Dục Hoàng trừng đôi mắt vẫn còn nét hấp dẫn, xác định Mục Thiên Vũ không phải đang nói đùa.

- Hẳn là như vậy...

Mục Thiên Vũ cười khổ nói, nàng cũng cảm giác lời nói của mình thật sự không có độ đáng tin gì:

- Sư tôn, Lâm Minh ở tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục quả thật có thiên phú mà Vũ nhi đều không theo kịp. Lúc trước khi truyền hắn Chu Tước Cấm Thần lục tầng một, đồ nhi chỉ đi ra ngoài tắm rửa một lúc, hắn liền học được ngọn lửa hóa xích.

Ngọn lửa hóa xích, Mục Thiên Vũ dùng trọn một ngày mới học được, về phần Phượng Sí Tường Không nàng mất thời gian hơn nửa tháng.

Mục Thiên Vũ nhưng là thiên phú thất phẩm, độ phù hợp Hỏa nguyên khí thất phẩm đồng thời thân có huyết mạch Chu Tước.

So ra, thời gian Mục Dục Hoàng dùng thậm chí càng lâu hơn một chút.

Tốc độ tu luyện của Lâm Minh ý nghĩa cái gì, Mục Dục Hoàng rất rõ ràng. Tuy rằng không dám tin tưởng, nhưng là Mục Thiên Vũ đã nói như vậy tự nhiên là không giả được.

- Lâm Minh này, thể chất song hệ, thiên phú kinh người, ngộ tính yêu nghiệt, có được võ ý, còn nắm giữ địa giai Lôi Linh... Trên thế giới này làm sao lại có loại người như vậy?

Mục Dục Hoàng trực giác cảm thấy Lâm Minh nhất định từng trải qua loại cơ duyên lớn lao nào đó.

Thiên Diễn đại lục cơ duyên phần đông, thiên tài từng đạt được cơ duyên cũng quá nhiều, thậm chí có người trong một đêm từ hạng tầm thường trở thành cao thủ. Nhưng mà Mục Dục Hoàng cẩn thận phân tích thành tích của Lâm Minh, lại không nhất định hoàn toàn được lợi bởi cơ duyên.

- Thể chất, tu vi có thể thông qua cơ duyên đạt được, nhưng ngộ tính, võ ý hẳn chính là từ khi sinh ra, về phần địa giai Lôi Linh kia, Vũ nhi cũng từng kể ra toàn bộ quá trình, hoàn toàn là Lâm Minh liều chết chiếm được. Cơ duyên là một bộ phận, bản thân Lâm Minh cũng rất trọng yếu. Bất kể nói thế nào, Lâm Minh đều là một nhân tài hoàn mỹ, nếu như nói trời cao đã cho Lâm Minh một cái cơ duyên, như vậy hiện tại Lâm Minh chính là một cơ duyên của Thần Hoàng đảo. Vượt qua nguy cơ Nam Hải lần này, Thần Hoàng đảo sợ là thật sự có đại phú quý...

Mục Dục Hoàng nghĩ đến đây nhìn Mục Thiên Vũ một cái thật sâu, lông mày giật giật, không biết đang nghĩ gì.

Ở giữa quảng trường, Lâm Minh nhắm mắt mà đứng, trong lòng còn đắm chìm trong lĩnh ngộ trong nháy mắt vừa rồi dùng ra Phượng Sí Tường Không, cảm thụ sự lưu động của Hỏa nguyên khí.

Vừa rồi chỉ là cảm thấy Hỏa nguyên khí cơ thể tích lũy đến mức tận cùng, không trút ra không thoải mái, trong lòng linh quang chợt hiện liền nhớ tới pháp quyết về Phượng Sí Tường Không trong Chu Tước Cấm Thần lục tầng hai, liền thuận lợi sử dụng ra. Không có bất kỳ cảm giác trúc trắc, dường như đã luyện tập rất lâu.

Lâm Minh có thể đem Chu Tước Cấm Thần lục học đến loại trình độ này, cùng ngộ tính có quan hệ không lớn, nguyên nhân hoàn toàn là bởi vì hạt giống Tà Thần.

Có hạt giống Tà Thần, ngọn lửa lực trong cơ thể Lâm Minh không ngừng được tẩm bổ. Vừa cường đại lại vô cùng thuận theo, khi cần thiết còn có thể từ trạng thái nén ép đột nhiên bùng nổ, khiến lực lượng của Lâm Minh trong nháy mắt tăng lên một khoảng lớn.

Lực khống chế mạnh như vậy khiến hắn tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục làm ít công to.

Một trận chiến đấu, tuy rằng không đạt tới hiệu quả củng cố tu vi, nhưng lại khiến Lâm Minh lý giải đối với Chu Tước Cấm Thần lục càng thêm thông thấu. Xây dựng cơ sở như vậy, sau này tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục sẽ càng thêm dễ dàng.

Trong Chu Tước Cấm Thần lục tầng hai công pháp võ kỹ phần đông, điều này đối với Lâm Minh mà nói cũng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Trước đây, chiêu thức của Lâm Minh quá đơn điệu, trừ Luyện Lực Như Tơ, chính là Bàn Long cương châm và Lôi Hỏa Sát.

Lôi Hỏa Sát và Bàn Long cương châm là tuyệt chiêu áp đáy hòm, Luyện Lực Như Tơ còn không phải võ kỹ thuần túy. Vì thế Lâm Minh đa số thời điểm chỉ có thể dùng ra Giao Long Xuất Hải, Bạo Vũ Lê Hoa... Trong Thương quyết cơ sở. Trước đây khi tu vi thấp, còn hoàn toàn đủ dùng, hiện tại đã càng ngày càng yếu.

- Chiến đấu quả nhiên là biện pháp tốt nâng cao thực lực. Lần này yến hội luận bàn đối với ta mà nói ngược lại là địa phương tốt để lịch lãm thực lực.

Lâm Minh trong lòng hơi vui vẻ, sau khi nuốt vào một viên đan dược, dựa vào khí huyết lực cường đại không ngừng khôi phục chân nguyên, dựng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương cao giọng nói:

- Kế tiếp là ai?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất