Chương 76: Ợ Ra Rắm Rồi Sau Này Tôi Xây Cho Cái Đài Tưởng Niệm
Cô cũng từng là sinh viên nên tất nhiên biết mấy sinh viên này đang nghĩ cái gì trong đầu, họ cho rằng cứ cúi đầu xuống thì giáo viên trên bục giảng sẽ không nhìn thấy mình. Triệu Phi Phi đưa mắt nhìn một vòng, lúc ánh mắt cô rơi trên người Hạ Tiểu Bạch thì ký ức về con người đáng yêu này vẫn như mới hôm qua.
Lúc bấy giờ tên này đang nhìn cô chằm chằm, còn chảy cả nước dãi….cũng quá to gan rồi.
Triệu Phi Phi khoanh tay tỏ vẻ tức giận, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch, trong mắt hiện lên sự cảnh cáo.
Hạ tiểu Bạch bị Triệu Phi Phi phát hiện thì cảm thấy khổ tâm, vì hệ thống chó lại tuyên bố nhiệm vụ.
〖 Để hiểu rõ hơn về cấu trúc có thể con gái: Tuyên bố nhiệm vụ thứ hai 〗
"Mời ký chủ nhìn chằm chằm vào dáng người thướt tha của Triệu Phi Phi trong mười phút.”
"Hỏi số đo ba vòng của cô ấy…”
Nhiệm vụ thành công: "Thưởng mùi hương cơ thể làm người ta càng say đắm.”
Nhiệm vụ thất bại: "Hệ thống khống chế ký chủ áp tường Triệu Phi Phi.”
Hạ Tiểu Bạch gần như muốn hộc máu, muốn hại chết anh sao.. ? ? (? ?  ̄? ?  ̄
Triệu Phi Phi thấy ánh mắt của Hạ Tiểu Bạch ngày càng suồng sã, đâu chỉ là trắng trợn.
Cô cũng đã cảnh cáo bằng ánh mắt vậy mà cậu ta còn lớn mật nhìn chằm chằm như thế, gương mặt xinh đẹp vừa ngại ngùng nhưng cũng vừa tức giận
Thật ra cô cũng rất rung động khi bị một nam sinh xinh đẹp như vậy nhìn chằm chằm, dù sao cô cũng đã độc thân được 25 năm, nhưng sao có thể nhún nhường trước mặt Hạ Tiểu Bạch cho được.
Triệu Phi Phi tỏ vẻ tức giận nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch nói: “Bạn học Tiểu Bạch thấy tôi có đẹp không?”
"Nhìn đủ chưa!" (? °? д°)
Triệu Trình kéo một góc áo Hạ Tiểu Bạch nói nhỏ: “Tiểu Bạch... Tuy người đẹp tốt thật nhưng mạng nhỏ quan trọng hơn.”
Hạ Tiểu Bạch đổ mồ hôi trán, miễn cưỡng cười nói.”
"Đẹp, đẹp lắm, dáng người cô giáo Phi Phi đúng là rất tuyệt.”
Triệu Phi Phi có hơi run rẩy…. cái tên này.
“Thân hình của tôi đương nhiên là hàng đầu, nhưng tôi muốn cậu nhìn lên bảng chứ không phải nhìn tôi.”
Những giọt mồ hôi lấp lấp trượt xuống gò má Hạ Tiểu Bạch.
“Cô Phi Phi, em có thể hỏi số đo ba vòng của cô là bao nhiêu không…”
Hạ Tiểu Bạch vừa nói xong, mấy nữ sinh đều xấu hổ, còn trong mắt mấy nam sinh thì đầy vẻ kính nể.
Chu Thanh ‘như trâu bò’ tặng cho Hạ Tiểu Bạch một cái like.
Trong lòng Triệu Phi Phi xấu hổ không thôi, nếu hỏi riêng thì có lẽ cô sẽ trả lời, nhưng ở giữa thanh thiên bạch nhật như thế này thì cô biết nói làm sao.
Cô vội vàng xoay người, bắt đầu ngẫm nghĩ, chẳng lẽ bạn học Hạ Tiểu Bạch thích mình sao?
Không thể nào!
Thật ra vẻ ngoài bạn học Tiểu Bạch cũng thật xinh đẹp, là kiểu mình thích.
Gương mặt xinh đẹp đã đỏ bừng.
Cô căng thẳng đến mức hai ngón tay cứ di chuyển theo vòng tròn, nhưng…… nhưng mà bạn học Tiểu Bạch chỉ mới 18, mà cô đã 25, không giống trâu già gặm cỏ non sao.
Nhưng mình cũng chưa từng yêu đương, thật ra có một người yêu là nam sinh xinh đẹp nhỏ nhắn cũng không đến nỗi tệ.
Đầu óc xoay mòng mòng cả buổi, Triệu Phi Phi thở gấp, bộ ngực hơi chập chùng nhìn càng thêm hấp dẫn.
Cô cố gắng làm cho bản thân mình trông tỉnh táo một chút rồi mới xoay người nhìn về phía gương mặt tinh xảo trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch.
Đôi mắt đặc biệt to, kết hợp với ngũ quan xinh xắn và làn da trắng nõn, làm người ta chỉ mới nhìn một chút đã không thể rời mắt nổi.
Trái tim Triệu Phi Phi đập thình thịch như hươu con chạy loạn.
Thật ra ở bên cạnh một nam sinh đẹp như vậy cũng là một lựa chọn khá ổn.
"Nếu bạn học Tiểu Bạch có thể giải được đề bài này thì tôi sẽ cho em một cơ hội nói chuyện riêng tư.”
Mấy đồng bọn xung quanh đều nhìn Hạ Tiểu Bạch bằng dáng vẻ đồng tình.
Tên này cũng quá không biết sống chết, rõ ràng là Triệu Phi Phi đang chuẩn bị giáo huấn riêng Hạ Tiểu Bạch một trận.
Nghe nói Triệu Phi Phi cũng là thành viên câu lạc bộ Taekwondo, thực lực của cô ấy chỉ kém huấn luyện viên hai cấp.
Chu Thanh nhìn Hạ Tiểu Bạch một cách đồng tình: “Tiểu Bạch, cậu có thấy Triệu Phi Phi bị cậu chọc tức đỏ bừng mặt rồi không, chỉ sợ cô ấy đã lên cơn điên rồi.”
Lý Lương cũng thở dài: "Từ xưa hồng nhan đã nhiều họa thủy, Tiểu Bạch cậu cứ yên tâm đi đi, còn Thu Hi để tôi lo cho.”
Triệu Trình: "Cậu tự giải quyết cho tốt đi, cậu mà ợ ra rắm thì sau này tôi sẽ lập cho cái bia tưởng niệm, kỷ niệm sự vĩ đại của cậu.”
Hạ Tiểu Bạch... ... (-_ -)
Hạ Tiểu Bạch mang theo một áp lực khổng lồ bước lên bục giảng.
Câu hỏi này cũng là một câu hỏi định lý Pythagore vô cùng khó trong ngân hàng câu hỏi.
Bạn bè phía dưới đều mặc niệm cho Hạ Tiểu Bạch, câu hỏi này Phi Phi lão sư chưa từng giảng qua.
Mặc dù có không ít người tra cứu thông tin trên Internet, nhưng khi bật máy tính lên để học, thì lại mắc hội chứng đau đầu, ngay lập tức bỏ cuộc.
Dù sao thì, các giảng viên không thể nào ra những câu hỏi khó như vậy trong bài thi được.
Độ khó của các câu hỏi về cơ bản đều là cố gắng hết sức để các bạn đạt tiêu chuẩn.
Mặc dù vẫn có sinh viên trượt môn...
------