Chương 11: Nghĩ ngơi và hồi phục.
La Phong biết khi mình khống chế phi đao cứu mọi người thì hắn cũng đã đồng thời làm lộ bí mật thân phận Tinh Thần Niệm Sư của mình rồi!
"Nói vậy mọi người đều đoán được, còn cố ý bày ra biểu tình như vầy nhìn ta, được rồi, ta thừa nhận..."La Phong bất đắc dĩ cười, "Ta chính là Tinh Thần Niệm Sư!"
"Ha ha", Trần Cốc vui vẻ cười, "La Phong, ta quả nhiên không nhìn nhầm ngươi."
Ngụy Thanh, Ngụy Thiết cũng cười.
"Tinh Thần Niệm Sư, tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta cũng xuất hiện Tinh Thần Niệm Sư." Cao Phong cười gật đầu, "Nếu tiểu đội Hổ Nha biết La Phong lợi hại như vậy, tin rằng chúng nhất định không dám dùng ám chiêu đùa với chúng ta. Bọn họ mà biết... bọn họ đắc tội một vị Tinh Thần Niệm Sư, nhất định hối hận không kịp!"
"Khẳng định hối hận đến chết!" Ngụy Thiết cũng hắc hắc cười.
Trương Khoa nằm bên cạnh cũng nhịn không được nói: " Đám Hổ Nha hỗn tạp kia, lợi hại nhất là hai tên Trung cấp Chiến Tướng Võ giả! Mà tố chất thân thể La Phong cũng đạt tới 'Cao cấp chiến sĩ'. Dựa theo quy củ, tinh thần niệm lực so với tố chất thân thể cao hơn hai bậc, hẳn là bước vào cấp bậc 'Trung cấp Chiến tướng'. Bất quá...Trung cấp Chiến tướng Tinh Thần Niệm Sư, tuyệt đối hơn hẳn đồng cấp Võ giả, còn có thể so sánh với Võ giả cao hơn một bậc!"
Tất cả Võ giả đều hiểu sự đáng sợ của Tinh Thần Niệm Sư!
Cùng một đẳng cấp, tuyệt đối hơn hẳn những Võ giả khác!
Mặc cho đao pháp, thuẫn pháp, thân pháp của ngươi lợi hại bao nhiêu, Tinh Thần Niệm Sư đều có thể ở rất xa điều khiển phi đao tấn công ngươi. Hơn nữa phi đao có thể đổi hướng trong nháy mắt, lại có tốc độ siêu âm, đồng cấp Võ giả làm sao là đối thủ?
"Chỉ cần La Phong cẩn thận một chút, một mình có thể quét sạch cả tiểu đội Hổ Nha!" Trần Cốc nhếch miệng cười, " Tiểu đội Hổ Nha chơi chúng ta lần này, là chuyện ngu xuẩn nhất bọn hắn làm!"
"Lần này, thật sự rất may mắn." Cao Phong thổn thức.
Tố chất thân thể Cao Phong miễn cưỡng bước vào cấp bậc 'Trung cấp Chiến Tướng', nhưng trước một đàn thú, hắn cũng không thể làm gì nhiều. Đây chính là sự khác biệt giữa Võ giả bình thường và Tinh Thần Niệm Sư!
La Phong nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Trương Khoa, nhìn khuôn mặt tái nhợt của hắn, La Phong thấp giọng nói, "Lần này tiểu đội Hổ Nha xuống tay với chúng ta là vì lần trước ta đắc tội với Trương Trạch Hổ...làm hại Trương ca mất một cánh tay...thực xin lỗi!"
Tiểu đội Hỏa Chùy yên lặng, bọn họ đều nhìn vè phía La Phong và Trương Khoa.
" La Phong." Trương Khoa tươi cười, "Ngươi đừng chuyện gì cũng đặt lên vai mình, lần này là ngươi cứu cả tiểu đội, việc này không phải bàn, cho nên ta..." Trương Khoa cúi đầu nhìn miệng vết thương trên vai, cánh tay đã không còn bởi đàn quái thú kia.
" Cuộc đời Võ giả tự do của ta, xem như xong rồi." Trương Khoa thở dài.
Cao Phong, Trần Cốc, Ngụy gia huynh đệ, La Phong đều trầm mặc .
"Bất quá." Trương Khoa lại cười, " Việc này ta đã đoán trước. Còn nhớ ở thời kì Đại Niết Bàn, khi đó ta chỉ là một đứa nhóc. Ta sống từ thời đại đó, chứng kiến nhiều người bị quái thú giết chết, khi đó ta thề...khi trưởng thành nhất định phải giết quái thú bằng chính tay mình, trở thành một vị anh hùng!"
"Ta luôn luôn cố gắng."
"Cuối cùng ta cũng trở thành một Võ giả, Võ giả tự do! Tiến vào khu vực hoang dã liệp sát rất nhiều quái thú, hoàn thành giấc mộng tuổi trẻ. Ta cũng trở thành anh hùng trong mắt nhiều người, thê tử của ta vì sùng bái ta, rốt cuộc cũng gả cho ta. Con gái ta cũng tự hào vì có một người cha là Võ giả."
" Theo thời gian, ta giết quái thú nhiều hơn, dần dần ta cảm thấy có chút buồn chán...Mỗi lần đến khu vực hoang dã, thê tử và con gái luôn lo lắng ta sẽ chết. Ta cũng lo lần sau không thể nhìn thấy họ, nhưng ta không có can đảm từ bỏ," Trương Khoa chậm rãi nói, "Suốt mười năm như vậy, ta đã sớm quen."
Bây giờ La Phong cũng khổ trong lòng.
Người nhà?
Mình cũng có đệ đệ, ba mẹ, bọn họ cũng lo lắng mình.
" Bị thương lần này, coi như cấp cho ta một lý do, một lý do để từ bỏ." Trương Khoa mỉm cười, "Mười mấy năm qua, ta cũng cảm thấy đã mệt mỏi. Sau này ta có thể đến Võ quán, lấy chiến tích của ta hoàn toàn có thể làm một huấn luyện viên của Cực Hạn. Ta lại có thêm nhiều thời gian dành cho vợ con! Hơn nữa còn có các ngươi, trước khi rời bỏ có thể kết huynh đệ với một vị Tinh Thần Niệm Sư, ha ha, cũng coi như đáng giá."
La Phong không cười nổi.
"Huynh đệ, từ từ hưởng thụ cuộc sống yên bình." Cao Phong cổ vũ, "Về sau có chuyện gì cứ việc tìm ta! Chúng ta cùng một chỗ cũng bảy tám năm, cũng là huynh đệ vào sinh ra tử!"
"Uhm." Trương Khoa mỉm cười gật đầu, "Ta sẽ không khách sáo, có phiền toái chắc chắc tìm các ngươi. Đặc biệt là La Phong, ta biết Tinh Thần Niệm Sư có một giai đoạn bộc phát tiềm năng, thực lực của ngươi sau này sẽ tăng lên nhanh chóng, tương lai khó có thể lường được. Sau này ta mang phiền toái đến tìm ngươi, ngươi cũng đừng mong chạy thoát!"
Tìm mình phiền toái?
Mình được vào tiểu đội Hỏa Chùy là nhờ Trương ca hết mình dốc sức, mà lần này Trương ca tàn phế, phần nhiều là tại vì mình, mình như thế nào có thể không giúp?
"Trương ca, chuyện của huynh cũng là chuyện của ta!" La Phong nói.
Trương Khoa gật đầu, chợt nghi hoặc hỏi: "Đúng rồi, La Phong, ngươi sao lại giấu việc mình là Tinh Thần Niệm Sư?"
"Chủ yếu là ta không muốn mang nhiều phiền toái." La Phong lắc đầu cười, "Một khi chuyện ta là Tinh Thần Niệm Sư phơi bày, tương lai không thể sống yên ổn rồi." Cũng bởi vì lúc mình vừa mới trở thành Võ giả, trên 'Ngôi nhà Cực Hạn' biết rất nhiều chuyện, mới phát hiện chuyện mình là Tinh Thần Niệm Sư, tốt nhất là phải giữ bí mật.
Bởi vì một khi công khai, mình sẽ trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Võ quán Cực Hạn, trước tiên sẽ bị đưa đến Tổng bộ toàn cầu, sau đó nhận điều kiện huấn luyện rất tốt, từ từ sẽ...
Không thể duy trì cuộc sống yên bình như bây giờ. Hiện tại tuy cũng thường đến khu vực hoang dã, nhưng trở về ít nhất cũng có thể ở chung với ba mẹ.
"Uhm."
Cao Phong gật đầu, "La Phong suy nghĩ không sai, hiện tại dù là quân đội chính phủ, hay là các Võ quán, các gia tộc, đều điên cuồng tranh đoạt Tinh Thần Niệm Sư. Một khi xuất hiện một Tinh Thần niệm sư, thế lực khắp nơi đều cùng nhau tranh đoạt! Quân đội chính phủ là nơi hưởng lợi đầu tiên, cho nên sau khi các Võ quán biết, sẽ nhanh nhất đưa Tinh Thần Niệm Sư đi khỏi phạm vi quốc gia, cùng quân đội chính phủ hiệp nghị, mới có thể mời về Tinh Thần Niệm Sư.
Tinh Thần Niệm Sư, chính là một con bài tẩy!
Tác dụng của mỗi một Tinh Thần Niệm Sư rất lớn, đủ để khiến khắp nơi tranh đoạt. Đứng trước đầu sóng ngọn gió, tuy rằng có được đặc quyền, nhưng đồng dạng mất đi cuộc sống thoải mái của một Võ giả bình thường.
"Đội trưởng, ta hy vọng mọi người giúp ta giữ bí mật, đừng công khai ra." La Phong nói.
"Uhm, đương nhiên không nói. Tiểu đội chúng ta sẽ giúp La Phong ngươi giữ bí mật." Cao Phong ha ha cười.
Trần Cốc bên cạnh cũng hưng phấn gật đầu: "Đối với tiểu đội Hỏa Chùy của chúng ta, việc bí mật có một Tinh Thần Niệm Sư mà các tiểu đội Võ giả khác không biết, chậc chậc...chỉ cần không để đối phương cảnh giác, như vậy ai dám chọc đến chúng ta sẽ thiệt thòi lớn. Hơn nữa sau này liệp sát quái thú cũng sẽ chiếm rất nhiều tiện nghi!"
Một lá vương bài, phải để úp sấp mới gọi là bài tẩy!
Một khi sử dụng sẽ có hiệu quả bất ngờ.
"Về sau đội trưởng chính diện ngạnh kháng quái thú, La Phong sử dụng phi đao âm thầm đánh lén, một chiêu là đủ a." Ngụy Thiết không nhịn được nói.
Ngụy Thanh bên cạnh cũng liền nói: "La Phong trước tiên dùng chiến đao làm mồi nhử, quái thú tưởng là La Phong sử dụng chiến đao, sau đó mới dùng phi đao, xuất kỳ bất ý! Chắc chắn quái thú kia muốn khóc cũng không kịp!" Có một Tinh Thần Niệm Sư trong đội, có thể nói thực lực cả đội bạo tăng mười lần!
...
Thành viên tiểu đội Hỏa Chùy nghị luận vai trò tương lai của La Phong trong đội, ai nấy đều hưng phấn không thôi.
Hiển nhiên có một Tinh Thần Niệm Sư là quá tốt đối với tiểu đội Hỏa Chùy.
Một lát sau, thành viên tiểu đội Hỏa Chùy cũng bắt đầu nghỉ ngơi. Trời cũng tối dần, hiện lên đầy sao.
Bên dưới tinh không, La Phong lẳng lặng ngồi cạnh thiên thai, tự nghĩ về trận chiến lúc chạng vạng: "Trận chiến hôm nay, khi viên đạn xuyên giáp kia bắn tới, không ngờ ta lại sử dụng thành công ã¬`Cửu Trọng Lôi Đaoã¬9đệ nhất trọng!" Nghĩ vậy, La Phong nhịn không được đứng lên, đến bên cạnh lấy ra Huyết Ảnh chiến đao.
"Vù!"
Tiến lên một bước, từ trọng tâm cơ thể là eo và hông, trong khoảnh khắc bộc phát một cổ lực đạo, nhưng khi lực lượng truyền đến bắp tay rồi đến cánh tay, đột nhiên eo và hông một lần nữa phát một cỗ lực đạo, liên tiếp hai cỗ lực đạo truyền đến cánh tay.
"Vèo!"
Huyết Ảnh chiến đao hóa thành một đoạn hàn quang, xẹt qua trời cao.
"Quả nhiên, ta đã có thể tạo thành ám kình, hai đạo lực lượng kết hợp, bảy thành với bảy thành, chính là mười bốn thành lực đạo." La Phong cũng cảm giác được, sau khi cơ thể sinh ra một đạo ám kình thì thế cũng hết, không có biện pháp sinh ra ám kình lần nữa.
Tuy vậy nhưng cũng tốt lắm rồi.
ã¬`Cửu Trọng Lôi Đaoã¬9nhập môn rất khó, không ngờ đến thời khắc sinh tử lại tiến vào đệ nhất trọng. Như vậy tương lai cũng có hy vọng tiến bộ.
Đột nhiên
"Ngao ô ~~ "
Một tiếng sói tru phẫn nộ bất cam từ phía dưới truyền đến, bên dưới trời đêm, đội viên tiểu đội Hỏa Chùy đang nghỉ ngơi sợ đến cả đám bừng tỉnh.
"Là tiếng sói kêu!" Cao Phong trịnh trọng nói.
"Không ngờ lại có quái thú thuộc họ sói." Trần Cốc cũng hít xuống một ngụm lương khí, mỗi một quái thú họ sói đều không dễ chọc.
Họ sói?
La Phong lắp bắp kinh hãi, quái thú họ sói cho dù ở thời kì Đại Niết Bàn cũng rất hiếm thấy, hơn nữa vô cùng hung tàn. Trải qua lột xác ở thời kì Đại Niết Bàn, quái thú họ sói hung tàn so với trước không biết bao nhiêu lần, thực lực đồng dạng vô cùng cường đại.
Sưu!
La Phong lấy kính viễn vọng lẻn đến cạnh thiên thai, nhìn về phía có tiếng sói tru.
Lần đầu tự dịch tự biên một chương truyện không tránh khỏi có thiếu sót, mong các bạn thông cảm, lần sau sẽ cố gắng làm tốt hơn, cám ơn đã đọc.
--------------------------------